Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2152 - Chương 2150: Nỗi Vướng Mắc Của Mặc Huyền Y

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2150: Nỗi vướng mắc của Mặc Huyền Y

Tình yêu của cha như núi Thái Sơn... cha chưa bao giờ nói ra, đều là âm thầm yêu thương ta, khi gặp trở ngại mà ta thực sự không vượt qua, tuy rằng hắn không đồng ý thế nhưng vẫn đứng ra ta.

Cha già của ta... người ta yêu thương nhất... ngọt ngào của cuộc đời có mười phần, ngươi chỉ nếm trải ba phần; Kiếp này làm con của ngươi cũng chưa đủ... chỉ mong kiếp sau ngươi vẫn làm cha của ta...

Lúc này, Du Tiểu Hiệp cảm xúc dâng trào, muôn vàn kích động.

Đôi mắt trông mong nhìn lão tổ tông.

Chỉ thấy lão tổ tông ai cũng sắc mặt êm dịu, rất nhiều lão tổ tông đều đang thở dài, vẻ mặt nuông chiều.

“Haizzzz... Ngốc ạ...”

“Thôi thôi...”

Lão tổ tông lại thở dài, bên cạnh lại có người cướp lời thoại, thở dài rồi dứt lời; Bỗng trong lòng khó chịu, liếc mắt nhìn qua.

Sau đó mới thở dài nói: “Đồ ngốc à... Nếu đã như vậy... chúng ta... cũng không chia rẽ uyên ương nữa... Du gia chúng ta, sao lại có thể vì lợi ích gia tộc mà không ngó ngàng tới hạnh phúc của con cháu cơ chứ...”

“Tuy rằng gia tộc sẽ vì chuyện này.... haizz, thôi bỏ đi... một chút chuyện này Du gia đương nhiên là có thể chấp nhận được!”

Vẻ mặt thông tình đạt lý của lão tổ tông mang theo chút bi thương nói: “Gia tộc, vốn là sự tồn tại để che chở cho con cháu của nhà mình... các ngươi thực sự yêu thương nhau, đương nhiên là phải tác thành cho các ngươi rồi...”

Du Tiểu Hiệp nhất thời phấn khởi kêu lên: “Thật... thật sao? !”

Đối mặt với sự ngạc nhiên của Du Tiểu Hiệp, chỉ thấy vẻ mặt bất lực của vị lão tổ tông này, và cả đôi chút hiền lành: “Đứa trẻ ngốc, chúng ta làm một cảnh lớn như vậy, chỉ để thử lòng của ngươi với tình yêu thôi... ngươi là chủ nhân tương lai của gia tộc, tất nhiên áp lực ngươi phải chịu vượt xa so với những anh em khác trong gia tộc! Ha ha, Du gia của chúng ta là gia tộc đệ nhất đại lục, nhưng có khi nào lại cần dùng hôn nhân để củng cố thực lực của gia tộc? Hơn nữa, còn là cái kiểu hi sinh hạnh phúc của hậu bối để làm tiền đề cho những giao dịch bẩn thỉu.”

“Lão tổ tông thật tốt!”

Đôi mắt của Du Tiểu Hiệp rưng rưng vì hạnh phúc.

“E hèm, lão tổ tông nói rất đúng, ban nãy chúng ta chỉ là kiểm tra độ trung thành của ngươi với tình yêu mà thôi! Khụ.”

“Lão tổ tông nói chí phải, tình yêu là chuyện lớn của đời người, nhất định phải trung trình không đổi, cần phải có cuộc kiểm tra.”

“Cứ yên tâm đi theo đuổi hạnh phúc của ngươi đi, chúng ta sẽ không bao giờ cất tiếng phản đối nữa.”

Mọi người đều lên tiếng tỏ rõ thái độ: “Đúng thế, miễn là Mặc Huyền Y không tỏ ý phản đối, vậy thì nàng ấy sẽ là phu nhân của gia chủ tương lai của tộc Du gia chúng ta.”

“Ừ, tranh thủ thời gian rồi hẹn gặp cha mẹ của Huyền Y một chút.”

Bố của Du Tiểu Hiệp hiền lành thân thiết nói: “Ta và mẹ con sẽ mời người ta ăn bữa cơm, cũng coi như là... chính thức làm quen và xác nhận mối quan hệ.”

“Không được để con gái nhà người ta chịu thiệt thòi đâu đấy, phải luôn nhớ lấy lời hứa của con, chỉ đối tốt với một mình nàng ấy, con gái ấy mà, cần phải được yêu thương chăm sóc.”

“Đúng đấy, Huyền Y thực sự là một cô gái tốt.”

“Cũng là một đứa trẻ mạng khổ... haiz... thật đáng thương, sau này chúng ta phải chăm sóc chúng thật tốt mới được.”

“Đúng thế, chỉ sợ tên mập khinh suất, bắt nạt người ta...”

“Đến lúc đó nhất định phải trông chừng tên mập này, sao có thể bắt nạt con gái nhà người ta được?”

“Đúng thế.”

“Nhưng có điểm này cần phải suy nghĩ một chút, nếu đã công nhận danh phận cho người ta, vậy thì vấn đề an toàn cần phải được xem xét, dù sao thì nơi ở cũng quá xa, Thượng Kinh lại là một nơi phức tạp như thế...”

“Đúng vậy, cha mẹ của Huyền Y hình như là sức khỏe không tốt lắm, Du gia chúng ta với gia đình người ta lại là bà con thân thích, vẫn phải nên thể hiện đôi chút sự quan tâm chăm sóc của mình...”

“Chính xác.”

Lão tổ tông quay đầu lại nói: “Tiểu mập mạp, lát nữa con hãy đi lấy hai viên Trường Sinh Đan và hai viên Hồi Thiên Đan rồi mang qua cho cha mẹ Huyền Y. Haizz, con làm con rể người ta kiểu gì vậy... có chút chuyện thế này cũng không nghĩ tới?”

“Phải đấy, chăm sóc cho cha mẹ vợ của con thật tốt rồi, người vợ này còn chạy được nữa hay sao?”

“Liệt nữ còn sợ vướng... ý con là, người có chí nhất định sẽ nên việc lớn!”

Nhất thời, các lão tổ tông trong cả đại sảnh từ một thái độ hung dữ liền chuyển thành ánh mắt hòa nhã dễ gần, bây giờ lại bắt đầu dồn dập bày mưu tính kế cho Du Tiểu Hiệp.

Du Tiểu Hiệp chỉ cảm thấy mình bị một miếng bánh cực lớn đập vào đầu.

Hạnh phúc.

Vui vẻ.

Thỏa mãn.

Hạnh phúc muốn khóc.

Thỏa mãn đến rơi nước mắt.

Vui vẻ đến mức muốn hét lên thật lớn.

Ông trời đã dành biết bao ưu đãi cho ta để ta có thể có được những lão tổ tông thông tình đạt lý đến mức này.

Huyền Y, ta đến đây, giữa chúng ta sẽ không có bất cứ cản trở nào nữa...

Yahuuu!

Ta thật sung sướng...

Ta thật hạnh phúc!

Ta thật may mắn!

“Cảm ơn các lão tổ tông...”

Tên mập ôm lấy thiên phẩm đan dược, chân cao chân thấp bước ra khỏi nhà, đầu óc hãy còn choáng váng... cảm giác như một giấc mơ.

Cuối cùng, để kiểm chứng niềm hạnh phúc của mình, hắn đã nhéo một cái thật đau lên đùi.

Đột nhiên...

“Aww...” Một tiếng kêu la thảm thiết.

“Hóa ra là thật!”

Tên mập gãi gãi đầu: “Ôi chúa ơi mẹ ơi... thế mà không phải là mơ...”

“Huyền Y, Huyền Y... ta phải nhanh chóng đi nói cho Huyền Y... nói cho nàng ấy tin tức tốt đẹp này!”

Tên mập nhảy cao lên.

Giống như một con ngựa hoang đột nhiên bứt khỏi dây cương, bụi mù cuồn cuộn lao đầu chạy đi.

“Hộ vệ mau đi theo... đi thêm vài người đi!” Một trưởng bối ở phía sau hét lên.

“Bảo vệ cho tốt gia đình Huyền Y.”

“Ai ấy nhỉ... xem xem gần đó có khoảng sân rộng nào trống không, chọn cái nào tốt thì mua… rồi nghĩ cách để cha mẹ Mặc Huyền Y trúng giải, phần thưởng sẽ là mảnh sân rộng đó... hiểu chưa?”

“Làm tốc độ vào.”

“Chuyện này liên quan đến chuyện chung thân đại sự của gia chủ tương lai, lấy lại tinh thần hết đi.”

“Nếu ai để lộ ra đôi chút tin tức, ta sẽ lột da kẻ đó!”

“Những gia tộc khác? Chuyện này...”

“Haizz, chuyện hôn nhân quan trọng của con cái, tự do yêu đương, đã là lúc nào rồi còn làm cái kiểu mấy quan niệm cổ hủ của mấy ông lão ấy? Đây chẳng phải là chuyện rất dễ dàng sao?”

“...”

...

Bình Luận (0)
Comment