Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2154 - Chương 2152: Chuẩn Bị Đột Phá Phi Thiên

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2152: Chuẩn bị đột phá Phi Thiên

Ở đây mà sai một ly là đi một dặm, chẳng có lối để trở về nữa...

Tên mập lúc này đã cách ngõ cụt chẳng bao xa nữa, cơ hồ là gần trong gang tấc.

Mặc Huyền Y đối mặt với linh đan không thể khước từ này thì không thể không nhận lấy, vốn đã mang theo cảm giác “bán thân” rồi, kết quả màn ứng đối của tên mập, hoàn toàn không đúng.

Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ trông như con ngỗng của tên ngốc này ấy vậy mà lại không dỗ dành mình, trong lòng Mặc Huyền Y càng thêm khó chịu, sờ vào bốn viên đan dược trong túi, nhưng rốt cuộc không đủ can đảm ném lại, trong lòng khó tránh khỏi càng thêm rối rắm...

Trong cơn tức giận liền hừ một tiếng phẫn nộ, xoay người bước vào nhà, vừa đi vừa thấy ấm ức đến rơi nước mắt.

Vì ba mẹ mà ta đã bán luôn mình, bán thì bán...

Nhưng tên mập này, trước đây luôn mồm nói thích mình thế này thế nọ, bây giờ lại bày ra cái bộ dạng tên buôn đó, là đang khoe khoang hay kén cá chọn canh đây...

Hừ...

Cảm giác của hắn hoàn toàn khác với Mặc Huyền Y, cảm thấy trước đây nàng chưa từng nhận bất cứ thứ gì từ bản thân, ấy vậy mà lần này lại nhận lấy quà của mình, chứng tỏ vẫn còn hi vọng...

Mối quan hệ đã có một bước tiến dài.

Quá tuyệt vời!

Tên mập chìm đắm trong những giấc mơ thần tiên như thực như ảo đã say sưa mơ về những cành hoa rủ sắc dưới ánh trăng bàng bạc... không mảy may cảm giác được rằng cô gái bán hoa trước mặt hắn lúc này đang hận không thể nuốt lấy hắn, vẫn say sưa ngâm nga một điệu nhỏ.

Lúc đi đường hãy còn nhảy chân sao.

Vô cùng hoạt bát.

Đồng thời, nó rất giống... cảm giác hả hê khi một ước nguyện ấp ủ từ lâu đã đạt được!

Tích tắc tích tắc, hú hú, từ nay về sau ta sẽ không còn là một con cẩu độc thân nữa!

Hahahahaha...

Thế là... hai người một người thì giận đến bốc khói, một người thì vui đến nở mũi... một trước một sau cùng quay trở về...

...

Xu hướng trên mạng vẫn luôn thịnh hành, đợt sóng này cao hơn đợt sóng trước.

Toàn bộ đại lục tinh hồn, với Thượng Kinh là trung tâm, phủ sóng bốn phương tám hướng, tranh cãi và giằng xé dữ dội thành muôn hình muôn dạng, nổi dậy chống lại xu hướng chung của gia tộc họ Vương, tất cả các ngành công nghiệp dưới trướng đều nhanh chóng sụp đổ, không có ngoại lệ...

Khí thế kiểu này, nó giống như một cuộc vận động toàn dân kiểu mới, tội ác tày trời, không ai tha thứ...

Thậm chí có một số nơi, các tòa nhà văn phòng của các doanh nghiệp của gia tộc họ Vương bị đẩy đi, một tiếng nổ tung ầm trời không ai giải thích được, rồi ầm ầm đổ sụp xuống...

Một đế quốc thương nghiệp khổng lồ, vô số chuỗi dây chuyền sinh tồn, cứ như vậy mà lập tức sụp đổ, tan tành.

Ngoài ra, trong thành phố, vùng hoang dã, sông hồ trên khắp các đại lộ, có thể nhìn thấy những trận đánh nhau ở khắp mọi nơi!

Bất kì tu giả nào thuộc về gia tộc họ Vương, trừ khi thân phận của họ vẫn chưa bị lộ, vẫn chưa bị người khác nhận ra, chỉ cần bị nhận ra rồi xác định được thân phận, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào tình trạng bị vây lấy tấn công.

Học trò của tất cả các Đại Cao Võ, các học sinh sắp tốt nghiệp, tam giáo cửu lưu ngũ hoa bát môn, tất cả các ngành nghề đều có...

Loại chuyện này quả thực quá dễ dẫn đến một mối thù không đội trời chung.

Các bài đăng mang tính công kích trên mạng vẫn còn được treo trên top, khiến cho người ta chỉ cần thoạt nhìn đã nổi giận bừng bừng, đỏ ngàu cả mắt.

“Nếu giúp ngươi hoàn thành cuộc đời giáo viên của mình, phần mộ dành cho ngươi sau khi chết bị người ta đào mất, ngươi sẽ làm thế nào?”

Bên dưới bài đăng này hầu như không có một câu trả lời nào.

Tất cả đều là: đcmn!

Không chết không thôi!

Liều luôn!

Lão tử liệu mạng với hắn!

Vô số các giáo sư trường võ sau khi xem cơn sốt này trên mạng tâm tình liền vô cùng kích động, không hiểu tại sao, có một vị giáo sư khi đứng lớp đã từng xúc động nói: “Nếu một ngày nào đó ta chết đi, nấm mồ bị người ta đào mất, trong số các ngươi nếu có một người nổi cơn giận dữ... ta đều sẽ cảm thấy đời này thật không uổng phí, chết không hối tiếc.”

Vô số các giáo viên Cao Võ khi dạy dỗ học sinh, nhắc đến Hà Viên Nguyệt đều có một nỗi ngưỡng mộ khó mà che giấu.

“Làm người phải như Hà Viên Nguyệt!”

“Là một giáo viên, sở hữu những thành tích như vậy cũng không uổng phí một đời, không uổng phí một mạng này!”

“Học sinh của nàng, vì nỗi oan của nàng thậm chí còn lật đổ toàn thế giới, gây chấn động toàn bộ đại lục! Nếu ta là Hà Viên Nguyệt, nhất định sẽ ngậm cười nơi chín suối!”

“Một đời tâm huyết của ta giao cho một học sinh như vậy, thực quá vinh quang, vinh quang đến tột cùng!”

“Là một giáo viên, có một học sinh như vậy quả là không uổng đời này!”

Hiệu trưởng Cố Thiên Phàm của Nhất Trung Thủy thành, ngay tại Thượng Kinh đã trực tiếp thốt ra một câu thế này: “Lão hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt chính là người mà ta tôn kính nhất trong cả cuộc đời của mình! Phần mộ của nàng ấy đã bị đào đi, cũng có nghĩa Cố Thiên Phàm ta sau khi chết đi, ngôi mộ cũng sẽ bị phá hủy. Bọn trẻ,

Sẽ làm thế nào để báo thù cho ta?”

Một vị lão tổ tông của Vương gia đã hao hết tâm tư sức lực, nhờ người tìm đến Hữu Lộ Thiên Vương, hi vọng Thiên Vương ra mặt nói dùm một câu, liệu có thể bỏ qua cho Vương gia một lần?

Tả Thiên Vương chỉ hỏi một câu: “Ta cũng có giáo viên! Ta rất tôn trọng ngài ấy! Nếu ai đó đào mộ của ngài ấy, ta nhất định sẽ trả thù, ta sẽ không thèm quan tâm cái giá phải trả cho danh tính của mình, cũng không thèm để ý cái giá về danh tính của đối phương, ta nhất điịnh phải đòi lại công đạo cho người thầy của mình!”

“Nếu trong chuyện này, ta biện hộ cho các ngươi, ta sẽ cảm thấy có lỗi với người thầy của mình, có lỗi với các giáo viên trong toàn thiên hạ.”

“Nhưng nể tình tiền bối Vương Phi Hồng, ta sẽ không ra tay với các ngươi, đây đã là giới hạn kiên nhẫn của ta rồi.”

“Vương gia nhà ngươi, tự lo lấy đi!”

Nam Quân nguyên soái Nam Chính Càn trực tiếp mắng mỏ tên đi cầu xin cho Vương gia: “Làm ra biết bao chuyện không biết xấu hổ như vậy, lại còn dám tới gặp lão tử để cầu xin, các ngươi không cần mặt mũi, nhưng ông đây vẫn cần lắm. Các ngươi nên thấy may mắn đi, ta bây giờ đã không còn là bộ trưởng bộ tài chính ở Thượng Kinh nữa, nếu không, Vương gia các ngươi đã sớm lưu lạc nơi đầu đường xó chợ rồi, chả còn chút ít cơ hội đến làm ồn trước mặt lão tử đâu!”

Bình Luận (0)
Comment