Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2169 - Chương 2167: Thảm Rồi (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2167: Thảm rồi (2)

Mặc Huyền Y cau mày trầm tư, vẫn luôn cảm thấy mình không chú ý tin quan trọng gì đó, lại nghĩ không ra rốt cuộc là chuyện gì.

Trong lòng Bạch Vân Đóa có ý không đành, truyền âm nói với Ngô Vũ Đình: “Sư phụ, có phải người làm hơi quá rồi không?”

“Quá rồi?”

Ngô Vũ Đình trừng mắt với nàng: “Làm quá là Du gia kìa! Chúng ta có quá đâu? Chúng ta có nói câu nào không phải sự thật đâu? Bây giờ nói thật cũng là quá sao?”

“Vốn dĩ Huyền Y chỉ là con gái nhà bình thường, bọn họ bất mãn trăm chiều, kiểu cách trăm điều, bây giờ vừa nghe thành con gái nuôi của chúng ta là trở mặt, chạy đến nịnh nọt… lại không muốn ôm người đẹp về dưới tình huống chúng ta không biết, tạo thành hôn nhân thật sự, dụng tâm thế này sao mà đáng ghét!”

“Nhóc béo hẳn không có ý đó, hắn thật lòng với cô gái Huyền Y.”

“Ha ha, người không thấy động tĩnh vừa nãy của Du gia? Xúi giục như vậy, một đám lão già bất tử lại đáng dạy hắn cưa gái thế nào, chuyện thế này… thật sự khiến người ta khinh miệt!”

“Nếu là con gái nhà chúng ta có thể vô duyên vô cớ bị lừa đi như vậy, mặt mũi thầy ngươi để đâu?”

“Gan mấy người Du gia bây giờ lớn quá rồi!”

“Chuyện này vẫn chưa xong, không dạy dỗ Lục Tinh Thần và Lục Đông Thiên một chút thì chuyện này chưa xong!”

Ngô Vũ Đình cực kỳ bá đạo nói.

Tả Trường Lộ cũng thờ ơ truyền âm: “Gia phong của Du gia cũ kĩ quá rồi, tất nhiên nên thay đổi, đây vẫn là niệm tình bạn cũ, nếu không thể thay đổi nhanh thì chuyện hôn sự này không kết thúc cũng được!”

Bạch Vân Đóa ho khụ một tiếng, cảm thấy mình thật sự không ngồi được nữa, đứng lên: “Sư phụ, sư mẫu, ta, ta ra ngoài… gọi điện thoại…”

Ngô Vũ Đình trợn mắt: “Ngồi xuống!”

Bạch Vân Đóa đặt mông thẳng đờ lên ghế, gì mà giám sát sứ, gì mà Thiên Vương đại năng, ở đây thì chẳng còn gì nữa…

Ngô Vũ Đình nghĩ nghĩ, thở dài, lại truyền ầm: “Nhóc con ngốc nhà ngươi! Sao lại không nhìn ra được dụng ý thật của thầy ngươi?”

“Thật sự nếu vì chuyện kết hôn của Huyền Y, vẫn đáng cho hai chúng ta ta tay?”

“Chủ yếu Du gia bây giờ chướng khí mù mịt, nếu không chỉnh đốn, chỉ e Vương gia bây giờ chính là Du gia ngày sau.”

“Thầy ngươi nể mặt Tiểu Ngư Nhi và Du Tinh Thần mới ra tay một lần, chẳng lẽ ngươi nghĩ để mắt đến Du gia thật?”

Bạch Vân Đóa hơi hoảng, nói: “Ta là… có phải anh Tiểu Ngư đội nồi như vậy quá oan rồi không…”

“Ha ha… nếu không phải bình thường để người khác đội nồi cho hắn, cái nồi hôm nay cũng không rơi lên đầu hắn.”

Ngô Vũ Đình truyền âm dạy dỗ: “Các ngươi đó, tuổi cũng chẳng nhỏ gì, bây giờ vẫn nói nghĩa khí ngốc nghếch, nghĩa khí, nhưng không phải nói vậy, cũng không phải kết bạn như vậy.”

“Sau này gặp chuyện như vậy cứ ra tay không nể tình mới là nói nghĩa khí thật sự, vì ngươi đã chặn sự suy tàn của một gia tộc!”

“Sau khi người ta đến vị trí cao, tuổi cũng cao, đương nhiên sẽ rõ, con cháu đời sau chẳng ra gì mới là chuyện khiến anh hùng bất đắc dĩ nhất. Bây giờ chúng ta phát hiện đầu mối Du gia cũ kỹ lụn bại, nếu không ngăn chặn, nghĩa bạn bè ở đâu?”

Bạch Vân Đóa do dự, nói: “Nhưng như vậy… ta sợ, sẽ khiến mối quan hệ hơi cứng nhắc không?”

“Ha ha… có thể khiến mối quan hệ cứng nhắc thì không phải bạn bè thật sự. Đã không phải bạn bè thật vậy trở mặt thì trở mặt đi, quan tâm gì?”

Ngô Vũ Đình thờ ơ nói: “Chuyện này phải quyết đoán kịp thời. Chỉ cần không hổ thẹn với lòng, người thích hiểu lầm thì hiểu lầm, thích cảm ơn thì cảm ơn. Ngươi cảm kích ta ta nhận, ngươi muốn trở mặt thì ta cũng trở mặt với ngươi.”

“Trên thế giới này, ta chiều con ta, những người khác ta không chiều.”

Bạch Vân Đóa hơi u oán nhìn Ngô Vũ Đình: Chiều con? Không chiều đồ đệ?

Ngô Vũ Đình trợn trắng mắt, nói: “Được rồi, ta cũng chiều ngươi.”

Thế là Bạch Vân Đóa hài lòng cười cười.

Bữa cơm vẫn tiếp tục náo nhiệt…

Đám người Lý Thành Long nhanh chóng đã bỏ mấy điều kỳ lạ trước đó ra khỏi đầu, không có ấn tượng gì, không cảm thấy có chuyện gì xảy ra…

Bọn họ chỉ nhớ hôm nay chứng kiến Tả Tiểu Niệm và Mặc Huyền Y kết bái, chỉ vậy thôi!

Du Tiểu Hiệp thất hồn lạc phách ra khỏi cửa, chợt cảm thấy thế giới Tam Thiên này vô cùng phồn hoa, lại chẳng liên quan gì đến mình.

“Thiếu chủ, sao vậy?” Hộ vệ vẫn luôn đợi bên ngoài đương nhiên không thể nghe được động tĩnh bên trong, dù đã dùng tu vi, vểnh tai nghe vẫn không thể nghe được gì.

“Xu rồi… mất vợ rồi… cấp bậc nhà chúng ta quá thấp… nào xứng với nhà người ta… chúng ta không trèo cao được…” Du Tiểu Hiệp nói lẩm bẩm.

“Nhà chúng ta… có cấp bậc quá thấp? Không trèo cao được?” Hình như mấy hộ vệ không tin vào tai mình.

Một mạch về đến Du gia.

Trưởng bối Du gia không thiếu ai, tất cả đều đang đợi tin tức, tụ tập ở sảnh lớn đông vui náo nhiệt…

Thấy giờ này Du Tiểu Hiệp quay về, bất giác ai nấy cũng cực kỳ hoảng sợ.

“Sao về nhanh vậy?...”

“Không phải ngươi… đi dự tiệc sao? Giờ này… tiệc cũng mới bắt đầu chứ nhỉ?”

“Sớm vậy?”

“Sao vậy?”

“Sắc mặt này không đúng lắm…”

“Thế nào…”

Trong tiếng chất vấn loạn cào cào.

“Oa…” Nhóc béo ngồi xuống đất, giẫm chân khóc lên, khóc đến trời đất quay cuồng, thở không ra hơi, vừa khóc vừa nói.

“Hôn sự toang rồi, hu hu…”

“Cha nuôi của Huyền Y ghét bỏ gia phong gia tộc chúng ta không chính đáng… không coi trọng…”

“Nói gia tộc chúng ta quá kém…”

“Nhà bé nghiệp nhỏ… không xứng với con gái nhà người ta…”

“Còn nói nhà chúng ta không hiểu chuyện, cố trèo cao hái hoa cao lãnh…”

“Hu hu…”

Mấy lão già như bầy vịt bị sét đánh ngu người: “...”

Gia phong qua tộc không bất chính… không đáng để ý… quá kém… nhà bé nghiệp nhỏ… mưu toan trèo cao…

Cái này… cái này chẳng phải mấy câu trước đây gia tộc bọn họ nói nhà Mặc Huyền Y sao?

Không những được trả lại hết mà còn được khuyến mãi thêm vài câu…

Bọn họ… dù sao cũng là gia tộc số một đại lục Tinh Hồn, gia tộc xuất thân của Thiên Vương và Đế Quân.sao lại… nhà bé nghiệp nhỏ?

Kém?

Kém thế nào?

Cả đại lục này có mấy gia tộc “kém” thế này?”

Mấy câu này thật sự… khiến người ta không thể hiểu nổi.

Nhưng, chỉ cần nghĩ đến mấy lời phán này từ miệng ai mà ra thì cả gia tộc Du thị lại chẳng có ai dám phản bác, với lại không ai dám đứng ra hét lên một câu: “Đây rõ ràng là đánh rắm!”

Bình Luận (0)
Comment