Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2171 - Chương 2169: Đậu Móa Có Biến! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2169: Đậu móa có biến! (2)

Mọi người đều nhập đạo tu hành cao thủ, đối với nhưng động tĩnh đơn giản này, cách bao xa cũng có thể nghe rõ.

Nhưng trên mặt, ai nấy cũng giả bộ trưng ra vẻ “Ta không nghe thấy gì, chuyện này không liên quan gì ta”.

Có tiếng vang lên trong điện thoại.

Một giọng nói uy nghiêm truyền đến.

“Chuyện gì?”

Giọng nói này vừa nghe là uy nghiêm trang trọng, cương trực công chính, giữ vững nguyên tắc, nói năng thận trọng!

Đúng vậy, hình tượng của lão tổ tông Hữu Thiên Vương là vậy.

“Lão tổ tông… là ta, Tiểu Thạch Đầu…”

Vị tổ tông Du gia này nắm chặt điện thoại, giọng run rẩy, cả người rụt lại theo bản năng: “Bây giờ trong nhà… có chuyện muốn nói với lão tổ tông.”

“Ồ… Thạch Đầu à.”

Giọng Thiên Vương rất ôn hòa, trong sự nghiêm túc mang theo hòa nhã: “Sao đột nhiên lại gọi điện cho ta thế? Trong nhà có chuyện gì sao?”

“Là… là có chuyện… cần… cần lão tổ tông làm chủ…”

Giọng Thiên Vương uy nghiêm dày nặng: “Nói đi, chuyện gì?”

“Là vầy.., có liên quan đến gia chủ tương lai… à, Du Tiểu Hiệp… là vấn đề hôn nhân đại sự của Hà Mễ… có hơi… sơ suất…”

“Sơ suất?”

Giọng của Thiên Vương đại nhân hơi kỳ lạ.

Chuyện hôn sự của cháu Du gia có thể có sơ suất gì?

Không phải có đệ tử gia tộc gì hoặc đệ tử hoàng thất đến tranh đoạt tình nhân máu chó đâu nhỉ?”

Tiếng của Thiên Vương đại nhân rất có ý vân đạm phong khinh.

Đã đến bậc này rồi, cơ bản có bao nhiêu chuyện trên cả ba đại lục hắn giải quyết không được đâu.

Không hoảng.

Thiên Vương đại nhân không hoảng chút nào cả.

Bên kia điện thoại, hai chân Thiên Vương đại nhân vắt trên bàn trà, điện thoại kẹp giữa cổ và vai, nghiêng đầu, trong tay cầm một bộ bài poker, trước mặt là Nam Chính Càn và Đông Phương Chính Dương, ba người đang chơi đấu địa chủ.

Cuộc sống trôi qua đầy thú vị.

Trên mặt Nam Chính Càn đã bị có con rùa nhỏ, chính là bút tích của Thiên Vương đại nhân.

Đương nhiên chuyện này là đúng lúc, ba người vừa hay đang ở cùng nhau.

Thiên Vương đại nhân rảnh rỗi, chạy đến chơi bài.

Quy tắc cược tiền rất công bằng.

Nếu Đông Phương Chính Dương thua, thì sẽ hiến rượu ngon tổ truyền năm nghìn năm của nhà hắn. Khi nông dân thua một hũ, đương địa chủ thua hai hũ, có bom nổ thì gấp đôi.

Nam đại soái thua vẽ rùa.

Nếu Thiên Vương đại nhân thua, thua một trăm Tinh Nguyên tệ.

Công bằng chính đáng, không lừa già gạt trẻ.

Dưới sự uy hiếp của Thiên Vương đại nhân, sau khi Nam Chính Càn và Đông Phương Chính Dương bị một đòn hiểm, cuối cùng không thể không nhận cái gọi là quy củ “công bằng”.

Bây giờ, Đông Phương Chính Càn đã thua mấy ván dưới kỹ năng tuyệt đỉnh của Thiên Vương đại nhân.

Đây là chuyện không còn cách nào, 34568 theo, 45679 chạy…

222A là bom nhỏ, có thể quản trời…

Lúc làm nông dân, mười bảy lá bài hắn ra mười một lá là hết bài rồi…

Kỹ năng kiểu này ai mà chọi nổi.

Đến giờ đã mấy bộ mới rồi.

Hai vị đại soái vẫn đầy “vui vẻ phấn khởi” chơi bài với Thiên Vương, hình như rất nhiệt tình với hoạt động này.

Trên mặt cười hi hi, trong lòng mắng chửi không thôi…

Cmn thứ chó má, cmn Du Đông Thiên thật sự không phải người…

Lúc này, Thiên Vương đại nhân nhận điện thoại, hai người cũng thở phào một hơi, ánh mắt chuyển động, nhìn nhau, đã chuẩn bị chuồn…

Không chuồn không được, vị Hữu Thiên Vương này thật sự không cần mặt mũi mà, Nam Chính Càn và Đông Phương Chính Dương bóp vỡ bốn quả bom đại long còn bóp vương trá, vị Hữu Thiên Vương này lại ném thể ném cho hai người bài ngày xuân…

“Thật sự không phải gì… chính là muốn rượu của ngươi, lại muốn túm ông đây vẽ rùa, con mẹ nó đây là chuyện người có thể làm sao…” Nam Chính Càn truyên âm.

“Ngươi nhìn hắn như thế này, chân vểnh lên trời, nào giống Thiên Vương, thế gian có người không biết xấu hổ vậy sao, trời xanh không có mắt…” Đông Phương Chính Càn rất tức giận.

Rượu nhà ta, thứ này ngày ngày đều cần, không phải lừa bịp tống tiền thì là phạt tiền, hoặc có thể đến đánh bài kiểu này.

Ngươi đánh bài thế này, vẫn không bằng thẳng thừng đi cướp đi…

“Hậu bối nhà hắn gọi điện đến, nghe giọng điệu này… thật sự như người lớn hiền hậu… hừm!”

“Chúng ta chuồn thôi…”

“Được!”

Hai người giao lưu ánh mắt với nhau, chuẩn bị rút lui…

Nhưng một khắc sau, tai hai người dựng thẳng lên.

Đậu móa, có biến!

Biến siêu to!

Thanh âm lắp bắp không ngừng truyền ra từ trong điện thoại.

“... Lão tổ tông, chuyện là thế này... Người yêu lúc trước của Hà Mễ ở gia đình bình dân. Người trong nhà sau khi cân nhắc lợi hại thì suy nghĩ đều cảm thấy hai người không hợp. Thân phận chênh lệch khá lớn, sau đó đã thử ngăn cản vài lần, nhưng Hà Mễ lại là kẻ si tình, nhất định không chịu làm. Nhưng hắn chỉ là một tiểu bối, hắn làm sao có thể làm chủ được chuyện này...”

Du Đông Thiên uy nghiêm nói: “Ừm? Sau đó thì sao...”

Đột nhiên hắn cảm thấy thật chán nản.

Tình yêu lớp trẻ... Một đám lão già như các ngươi dính vào làm gì? Đã sớm nói với các ngươi đừng có thiên kiến bè phái...

Nhưng mà hắn vẫn phải kìm lại tính tình để tiếp tục nghe. Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?

“... Sau đó, gần nhất có người phát hiện cô gái bình dân kia là bạn cũ của Tả Tiểu Đa, con của Ngự Toà, hơn nữa còn khá thân...”

Du Đông Thiên nghe vậy thì sửng sốt.

Hai mắt lập tức trừng lên, một câu dm thiếu chút nữa buột miệng nói ra.

Nhìn vào thời thế hiện nay, có ba người hắn kiêng kị nhất, thứ nhất đương nhiên là Ngô Vũ Đình, thứ hai là cha của hắn Du Tinh Thần, thứ ba là Tả Tiểu Đa.

Đương nhiên, bản thân Tả Tiểu Đa cũng không có gì. Hắn chỉ là một yêu tinh chuyên gây sự mà thôi, cùng lắm thì bản lĩnh gây hoạ của hắn rất lợi hại.

Nhưng mẹcủa người ta lại rất lợi hại, hơn nữa còn là cuồng ma vô cùng bao che cho con nên đương nhiên phải kiêng kị một chút!

Nói thế này, Hồng Thuỷ Đại Vu Tả Trường Lộ mạnh không? Du Đông Thiên đều không xếp bọn họ vào ba vị trí đầu người mà hắn kiêng kị nhất. Như vậy thì ngươi nói xem ba vị trí đầu có độ đe dọa lớn bao nhiêu với Du Đông Thiên!

Hai chân đặt trên bàn trà không tự chủ mà thu về: “... Chuyện này... Với con của Ngự Tọa... Là tình địch? Chuyện này không thể làm được!”

“... Không phải...”

“Ừm...” Hữu Thiên Vương nhất thời thở mạnh ra một hơi. Vậy thì tốt rồi vậy thì tốt rồi.

“... Mới hôm nay, Mặc Huyền Y cũng chính là vị cô gái bình dân kia đã trở thành chị em kết nghĩa với Tả Tiểu Niệm...”

“Hử? Vậy càng tốt chứ sao.”

Du Đông Thiên có chút đắc ý. Du gia chẳng phải đã thành thông gia với Tả gia sao, ít nhất cũng là kết nghĩa gia!

Thân càng thêm thân.

“Mới hôm nay... Ngự Tọa và phu nhân tổ chức gia yến...”

“Gia yến!”

Bình Luận (0)
Comment