Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2203 - Chương 2201: Thiên Kiếp Phân Nhánh?

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2201: Thiên kiếp phân nhánh?

Trong nháy mắt, Tả Tiểu Đa bỗng nhiên cảm thấy kết giới Phi Thiên kiên cố trong cơ thể kia, đột nhiên giống như một khối thủy tinh bị đập một chùy, vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, cuối cùng không thể bền vững nữa!

Linh khí vô tận giống như núi rít sóng gào lao ra mạnh mẽ!

Sau khi trận thiên kiếp thứ chín biến mất, cả người cũng nhẹ nhàng bay lên.

Tất cả những vết thương trên cơ thể đều khôi phục hoàn toàn trong nháy mắt!

Cả người chỗ nào cũng thoải mái, sảng khoái cực độ đột nhiên nổi lên, tràn ngập toàn thân.

“Ta Phi Thiên rồi! Phi Thiên rồi, ha ha ha...”

Tả Tiểu Đa lập tức không nhịn được cười ha ha, ngửa mặt lên trời gào thét, khua tay múa chân vui sướng, nói năng lộn xộn: “Thật tuyệt, thích quá đi, ta đã thành công, ta đã vượt qua thiên kiếp, không hổ là ta, ta vẫn là ta…”

Ngô Vũ Đình vừa lo lắng vừa tức giận: “Ngốc! Còn... còn chưa có kết thúc đâu...”

Tả Tiểu Đa nghe vậy sửng sốt, hắn nghĩ sự đột phá của mình có nghĩa là lôi kiếp đã kết thúc.

Vậy mà vẫn còn sao?

Cho đến khi ngẩng đầu lên, chỉ thấy kiếp nhãn trên bầu trời không chỉ vẫn ở đó, hơn nữa hình như còn lớn hơn lúc trước, lại bắt đầu chậm rãi xoay tròn.

Làn sóng xoay tròn này rất là thong thả, rất là chậm chạp.

Linh khí vô tận xông vào kiếp nhãn, hiển nhiên là đang chuẩn bị làn sóng tiến công tiếp theo.

Kim long xuất hiện trở lại, đầu rồng khổng lồ trong kiếp nhãn tập trung vào Tả Tiểu Đa, Phượng Hoàng cũng hiện hình xoay quanh bên kia kiếp nhãn, cũng chú ý đến Tả Tiểu Đa.

Không hiểu sao, Tả Tiểu Đa luôn cảm giác... ánh mắt của một rồng một phượng này hình như mang theo hứng thú phức tạp?

Chuyện gì vậy?

Ngay sau đó.

Một tiếng rồng ngâm một tiếng phượng hót đồng thời vang lên, sau đó, kim long phóng lên cao, bay múa trong không trung cùng với Phượng Hoàng.

Sau đó nữa...

Đồng thời hóa thành năng lượng tinh khiết nhất, rót vào bên trong kiếp nhãn!

Trên bầu trời, đột nhiên ngàn dặm không mây, chỉ còn lại kiếp nhãn thật lớn, vận sức chờ phát động!

Rõ ràng, đây sẽ là một đòn chưa từng có!

Tả Tiểu Đa hoảng sợ, cảm giác được áp lực hủy thiên diệt địa, ngay lập tức luống cuống.

Một trận này, bản thân mình hiện tại hoàn toàn không thể đón nhận nổi!

Đây là một đòn cuối cùng, cũng là khảo nghiệm cuối cùng, đồng thời là tẩy lễ cuối cùng!

Tiếp đó chính là thành công!

Chính là siêu thoát!

Đón nhận không nổi thì chết!

Chính là tất cả tiêu tan!

Đạo lý này ai cũng hiểu được!

Nhưng mà một trận lôi kiếp này là tập hợp sức mạnh từ trước đến nay, uy lực mà chỉ bằng mắt thường, Tả Trường Lộ cũng cảm giác được sự uy hiếp!

Năng lượng trong kiếp nhãn vẫn đang tụ lại, càng ngày càng khổng lồ, ánh sáng và bóng tối của sinh tử nhấp nháy liên tục, sức mạnh phong vân trong không trung đều bị hút vào trong kiếp nhãn!

Tả Tiểu Đa nghiến răng đứng vững trên mặt đất, cầm trong tay Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, tập trung ý niệm vào Linh Miêu kiếm, đặt viên đá Bổ Thiên Thạch dưới đầu lưỡi, cố gắng đối mặt với nó bằng sức mạnh lớn nhất và tư thế siêu thường của bản thân!

Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu vèo một cái lao vào hai bên trái phải của song chùy, trong khi Yên Thập Tứ nỗ lực duy trì, cố gắng giữ chúng cố định trên Linh Miêu kiếm.

Nhìn thấy trạng thái của chính mình hiện tại đã đến cực hạn, Tả Tiểu Đa lưỡi bùng lên sấm xuân, gào to một tiếng: “Chiến đấu!”

“Liều mạng!”

Tiểu Tiểu tập tễnh lảo đảo đi tới, ngẩng đầu lên, đôi cánh trụi lủi đáng thương không còn cọng lông nào nhấp nháy hai cái, lộ ra cái mông trọc lóc...

Ý bảo: mẹ, bây giờ ta thật sự quyết tâm đánh trộm, nhưng bất lực xoay chuyển trời đất...

Nhìn thấy cả người Tiểu Tiểu cháy đen, nếu không phải đôi mắt nhỏ tròn xoe vẫn còn chuyển động, Tả Tiểu Đa cảm giác tên này chỉ cần rắc một chút gia vị là có thể ăn được rồi!

Mùi vị giòn giòn, hương vị có thể không ngon lắm, dù sao... toàn bộ đều bị cháy, cháy khét lẹt!

Khi thấy điều này, tâm niệm Tả Tiểu Đa vừa rung động đã thu Tiểu Tiểu vào Diệt Không Tháp.

Tại thời điểm này, nhiều lắm cũng chỉ mất thời gian một nửa hơi thở, kiếp nhãn lôi kiếp ở chân trời đã tăng vọt ít nhất ba phần mười so với ban đầu, khái niệm tăng thêm ba phần mười so với nền tảng ban đầu là gì, Tả Tiểu Đa tuy rằng học toán không tệ, nhưng nhất thời không thể phân định rõ ràng, tuy nhiên mức độ đe dọa chắc chắn gia tăng hơn ba phần!

Tả Tiểu Đa hơi thiếu tự tin, thở dài theo bản năng, triệu hồi Oa Hoàng kiếm ra.

Lần này Oa Hoàng kiếm cũng không có thoái thác, bởi vì trận lôi kiếp cuối cùng, sẽ hơn hẳn tất cả, lẽ ra thiên kiếp đã kết thúc ở lần trước, mà giờ lại tăng thêm một trận, chính là phúc duyên lớn nhất, là thời cơ tốt nhất.

Chỉ cần có thể chịu đựng nổi, sẽ có ưu đãi to lớn đối với tất cả vũ khí và sinh mệnh tham dự vào cuộc đối đầu!

Một tiếng sấm rền vang trời đất!

Tiểu Long lần đầu hiện thế trong màn sương mù mênh mông, lượn quanh bao vây toàn thân Tả Tiểu Đa.

Tả Tiểu Đa nghĩ một chút, vẫn cảm thấy được không đủ lớn… không đủ an toàn!

Lại lấy ra bảo vật trời đất mà Ngô Vũ Đình đưa cho, cũng không quan tâm là có lãng phí hay không, nuốt chửng một lần mười mấy viên xuống bụng, lên men đi!

Ồ không, nhanh chóng tỏa ra linh khí đi!

Đan dược mà ăn một viên có thể hoàn toàn khôi phục trong cảnh giới Phi Thiên kia, một hơi nuốt tám viên, vẫn cảm giác không đủ, vì thế hắn coi như ăn kẹo nuốt vào mười viên!

Sau khi lấy ý kiến của Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, có thể rút ra một chút hơi thở căn nguyên sinh linh to lớn như biển cả.

Chà, không phải là Tả Tiểu Đa không muốn rút ra nhiều, nhưng mà cấp bậc của thứ đồ này rất cao, thân thể Tả Tiểu Đa vốn dĩ không khống chế được, mặc dù có sự trợ giúp của hai đứa nhỏ cũng chỉ có thể dùng một chút như vậy thôi.

Nhưng mà lúc này, Tả Tiểu Đa vẫn là cảm thấy không an toàn, vì kế sách vẹn toàn, lại lấy ra tấm mộc bài màu xanh mà Vạn lão đưa cho, lẩm bẩm nói: “Vạn lão đại nhân, lần này ngài nhất định phải giúp ta đó...”

Lời còn chưa dứt, hắn đã cố sức bóp chặt tấm mộc bài xanh biếc, một luồng lục quang dâng lên...

Trong nháy mắt, núi rừng hoang vu đều bị Mã Trách Thái xâm chiếm!

À, danh xưng kiếp này phải là rau sam mới đúng!

Một mảnh xanh biếc nhanh chóng lan rộng ra ngoài, trong nháy mắt chúng tràn ra ngoài chu vi hàng ngàn dặm, liên lụy đến dưới chân đám người Tả Trường Lộ cũng bị Mã Trách Thái bao phủ.

Từng phiến lá dày đặc đang không ngừng sinh trưởng, sau đó từng mảng hoa trắng hoa đỏ nhỏ nhắn đột nhiên nở rộ!

Bình Luận (0)
Comment