Một lũ Phi Thiên cứ thế không hề có sức chống trả bị người khác băm lật dưới đất như chặt bí cắt rau?
Băng cướp đại soái ca Bắc Phương này cũng dũng mãnh quá nhỉ!
Băng cướp đại soái ca Bắc Phương… Tên này đúng là xí mà… Cũng không biết do ai đặt, lấy tên thật không còn chút liêm sĩ nào…
Dù là qua loa thì tốt xấu ngươi cũng sơ sài nghiêm túc một ít chứ…
Trên đường lớn một vùng vắng lặng, máu tươi đang chảy trong im ắng… Cả khu vực xảy ra chuyện im như Quỷ Vực hồi lâu, không có bất cứ người nào dám đi ngang…
Người của đội an ninh trật tự, cục Tinh Thuẫn và sở Thành Vệ, chờ sau khi người của băng cướp đại soái ca đều đi mất bóng được một lúc, mới thong dong đến muộn.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Giết người trên đường phố? Thật là to gan, ai làm đấy? Do ai làm? !”
“Băng cướp đại soái ca? Xét! Xét cho ta! Băng cướp đại soái ca này, là ở đâu? Xét triệt để!”
Một nhóm chuyên gia bắt đầu điều tra hiện trường.
Sau một số cuộc điều tra thì đau lòng thông báo rằng năm vị cao thủ của gia đình họ Vương đã bị kẻ xấu tập kích, chết ngay tại chỗ.
Bọn kẻ xấu giết người cướp của, kiêu căng ngạo mạn, hơn nữa thủ đoạn gây án của chúng còn tàn bạo hơn gấp bội.
Tính chất của vụ án này vô cùng tồi tệ, đã được đăng lên báo, chuẩn bị triển khai lực lượng bao vây, toàn lực vây quét 'Băng cướp đại soái ca phương Bắc'!
Đồng thời, thông báo cho công chúng, thu thập tất cả các tin tức của 'Băng cướp đại soái ca phương Bắc'!
Tuyệt đối không thể để bọn xấu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Một khi có tin tức, tức khắc đại binh tấn công, tróc nã quy án, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Ngoài ra, vụ án này cũng không phải chuyện nhỏ, nhất định phải điều tra, tìm hiểu kỹ càng, xác định xem trong chuyện này có khuất tất hay không, có oan khuất gì không, hay có quan hệ xã hội nào khác không…
Rốt cuộc tại sao lại xảy ra chuyện?
Đối với cái gọi là 'cướp giật' không khỏi quá mức phiến diện và không đủ để chiếm được lòng tin.
Vậy thì, chỉ e trong này còn có nguyên nhân thực sự nào đó khác...
Vân vân...
Đội khám nghiệm tử thi đến rất nhanh, kiểm tra xác chết tỉ mỉ từng chút một, làm việc rất cẩn thận và nghiêm túc.
Phía Vương gia cũng rất nhanh đã có người đến.
Chứng kiến tình cảnh thê thảm tại hiện trường, sắc mặt của quản sự Vương gia ảm đạm đến mức cơ hồ như sắp nhỏ giọt.
“Đây rõ ràng là một tay giết người có kế hoạch! Thậm chí cũng không cần điều tra hung thủ! Đây là chuyện rõ như ban ngày!”
“Ồ? Vương quản sự, ngài đã nói như vậy, cũng có nghĩa là đã có đối tượng được tình nghi là hung thủ rồi, dám hỏi hung thủ trong lòng ngài là ai đây?”
“Hung thủ là...”
Người họ Vương kia chưa kịp mở lời đã vội ngậm miệng câm lặng.
Hung thủ là ai?
Là con trai của Ngự Tọa Tuần Thiên?
Trước hết không nói tới việc sau khi lời nói ra thì có ai sẽ tin, có ai dám tin, hơn hết là hắn không dám nói, chỉ có thể lẩm bẩm----
“Bọn ta bị oan, người Vương gia ta chết oan quá...”
“Biết rồi biết rồi, con người vô tội cứ vậy mà ra đi.... chắc chắn trong lòng cũng chẳng dễ chịu gì,
Chúng ta sẽ điều tra kỹ càng, nhanh chóng giải quyết vụ án, trả lại công bằng cho người đã khuất, hãy yên tâm, công lý có thể đến muộn, nhưng nhất định sẽ đến!”
“Thi thể của người đã khuất... các ngươi đem về trước đi? Chúng ta đã hoàn thành việc điều tra môi trường xung quanh nơi xảy ra án mạng, có thể nhận xác rồi. Dù sao thì... người chết là quan trọng nhất, phải được mồ yên mả đẹp, vẫn nên nhanh chóng đưa vào phần mộ tổ tiên đi.”
Những người họ Vương đến đây nghe được lời này... gương mặt đều nhất loạt đen lại, như thể bị đâm một đao vậy.
Mộ tổ?
Bây giờ bọn ta làm gì có mộ tổ nữa?
Đã bị sụp đổ từ lâu rồi...
“Vụ án này cứ tạm thời xử lý như vậy đã, sau khi ta trở về sẽ lập tức báo cáo lên cấp trên, cấp trên sẽ quyết định làm thế nào để bắt được hung thủ, quản sự Vương, ông còn có ý kiến hay đề nghị nào nữa không? Nếu ông có bất cứ đối tượng tình nghi nào xin vui lòng nói cho ta biết.”
Ý kiến đề nghị? Đối tượng nghi ngờ? Nói cho ngươi!
Người Vương gia ai nấy đều cảm thấy có thể nổi điên bất cứ lúc nào!
Giữa thanh thiên bạch nhật phải ngậm bồ hòn làm ngọt, đừng nói Vương gia là trường hợp đầu tiên, cho dù là đặt ở toàn bộ thành phố Thượng Kinh này, cũng là chuyện hiếm có khó tìm xưa nay chưa từng có.
Vương gia.
“Đê tiện! Vô liêm sỉ!”
“Đặc biệt vô liêm sỉ!”
“Tên Tả Tiểu Đa này, mặt mũi đâu mà dám nhận là con cháu của Ngự Tọa! Lại dám dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy!”
Vương Hán tức giận đập phá toàn bộ đồ đạc trong phòng đọc sách!
“Thủ đoạn vô liêm sỉ như vậy, còn ra mặt mũi, thể thống gì nữa!”
“Đại ca bình tĩnh.”
Vương Trung tỉnh táo khuyên nhủ.
“Ngươi bây giờ không được hoảng loạn, nếu như đến anh cũng mất bình tĩnh, vậy thì Vương gia chúng ta thật sự không còn hy vọng gì nữa!”
“Khinh người quá đáng, thực sự là khinh người quá đáng!”
Khuôn mặt của Vương Hán co quắp vì tức giận, toàn thân run rẩy đến biến dạng.
Một lúc lâu sau, hắn mới bình tĩnh lại dưới sự an ủi của Vương Trung.
“Thực quá nhục nhã, thực quá nhục nhã!”
“Em trai, ngươi nói tên Tả Tiểu Đa kia, có thể nói là môn phái số một ở đại lục, ấy vậy mà lại sử dụng thủ đoạn đê tiện bỉ ổi như vậy…”
Sắc mặt Vương Hán tái xanh, không ngừng đi đi lại lại trong phòng: “Hắn cho dù có nhận hay không cũng đều là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng hắn lại cứ kiên quyết từ chối ngay trước mặt như vậy, đợi người ra khỏi cửa liền ra tay cướp đoạt, kiểu giết người cướp của này... hành vi như vậy phải vô sỉ đến mức nào, điên rồ đến mức nào... lão phu, lão phu ghê tởm như ăn phải shit vậy...”
Vương Trung cười khổ não: “Đại ca, Tả Tiểu Đa thế này không phải là vô liêm sỉ, mà là đang cố ý làm ngươi ghê tởm, đây mới là mục đích thực sự của hắn khi bất chấp tất cả thủ đoạn.”
“Hả?” Vương Hán đột nhiên sững sờ.
“Hắn không nhận chính là đang tỏ rõ thái độ, ấy thế mà quay đầu liền cướp đi, hơn nữa còn không có chút giấu diếm, đây hoàn toàn là vì muốn làm ngươi ghê tởm, cũng là đang tỏ rõ thái độ của hắn.”
“Hắn thậm chí còn không che giấu tướng mạo và giọng nói của mình, hẳn là muốn trắng trợn nói cho ngươi biết rằng, chính ta đã làm đấy, ngươi làm được gì, ngươi dám làm gì!”
“Bây giờ những gì hắn làm cũng giống như chỉ thẳng mặt mà nói vậy...”