Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2319 - Chương 2317: N Thù Mộng Gia Đã Tận

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2317: n thù Mộng gia đã tận

Chỉ còn một con mắt còn nguyên vẹn, nhìn chằm chằm vào Tả Tiểu Đa đang dần tiến lại gần.

“Ngươi có chuyện muốn nói? Nếu không nói, ngươi chết không cam lòng?”

Tả Tiểu Đa nhìn Mộng Trầm Thiên, lạnh nhạt hỏi.

Mộng Trầm Thiên cũng có thể được coi là một thế hệ anh tài kiệt xuất, lúc này đã bị thương nặng, nội tạng của hắn đã sớm bị đánh cho tơi tả, đan điền tử phù cũng biến thành một đống hỗn độn, với tu vi của hắn ta đáng ra đã chết từ sớm rồi kia, nhưng giờ phút này vẫn đang gắng gượng chưa tắt thở, chính là vì còn có điểm nghi ngờ chưa được giải thích, nỗi chấp niệm này nếu không được giải thích chỉ e thực sự chết không nhắm mắt.

“Đúng là ta có điểm nghi vấn.” Mộng Trầm Thiên khó khăn cất tiếng: “Hi vọng... được chỉ giáo.”

“Ngươi nói đi.”

Tả Tiểu Đa nói.

“Ta rất lấy làm lạ... tại sao...” Mộng Trầm Thiên nói ngắt quãng: “... Tại sao... tất cả kế hoạch của ta đều không thể qua mắt được ngươi?”

Khoảnh khắc Tả Tiểu Đa gọi tên hắn, Mộng Trầm Thiên cơ hồ theo bản năng biết rằng kế hoạch lần này chỉ e lại thất bại một lần nữa.

Bởi vì Tả Tiểu Đa đáng ra không thể nào biết đến sự tồn tại của hắn!

Hơn nữa, Tả Tiểu Đa cũng không có lấy nửa điểm ngạc nhiên khi thấy hắn xuất hiện trong mô hình Thiên Đạo của đợt Quần Long Đoạt Mạch này!

Cho dù Mộng Trầm Thiên có nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy điều này tuyệt đối không thể xảy ra.

Để che giấu thân phận của mình, kể từ khi đến Thượng Kinh, hắn vẫn luôn giữ thái độ kín tiếng, rất hiếm khi xuất hiện trừ khi lâm vào tình huống bất đắc dĩ, hắn rất hạn chế việc xuất đầu lộ diện, bộ dạng của hắn tuyệt đối không chút kẽ hở.

Vậy làm thế nào Tả Tiểu Đa lại biết được thân phận của hắn?

Hắn thậm chí còn khá chắc chắn rằng trước đợt Quần Long Đoạt Mạch này, không chỉ danh tính của chính hắn, mà tất cả những thay đổi xảy ra trong thời gian này, Tả Tiểu Đa đều không biết!

Nếu Tả Tiểu Đa biết, hắn thậm chí sẽ không cho phép mình xuất hiện ở đây.

Nhưng tại sao, chỉ qua khung cảnh của một đợt tập kết lộ mặt hắn lại biết được?

Hắn thậm chí còn hiểu rất thấu về kế hoạch Tinh Quân nhập hồn đoạt xác.

Rôi sử dụng chiến lược mang tính công kích, sau đó giết ngược lại Tham Lang Tinh Quân.

Hơn nữa, từ biểu hiện của Tả Tiểu Đa, chỉ e hắn đã giết không chỉ là một vị Tham Lang Tinh Quân, vậy thì, đã có không chỉ một vị Tinh Quân, bị tiêu diệt bởi tay của một kẻ khác?

Thế này... kết quả này, thực sự quá hoang đường!

Tinh Môn đã lên kế hoạch trong nhiều năm, tiêu tốn vô số nhân lực, vật lực và năng lượng, phải liên tục đảm bảo kế hoạch không chút sai sót, một Tả Tiểu Đa không biết chút gì lại có thể phá vỡ nó!

Nếu nói tất cả đều được bảo vệ bới sức mạnh khí vận, gặp dữ hóa lành, có đánh chết Mộng Trầm Thiên hắn cũng không tin!

“Ta biết sự tồn tại của các ngươi, tham gia vào rồi phá vỡ kế hoạch của các ngươi, tất nhiên phải có lý do của nó.” Tả Tiểu Đa nói.

“Không thể nào, không thể nào...”

Mộng Trầm Thiên giọng nói càng ngày càng yếu: “Hồi đó ở thành Phượng Hoàng... rõ ràng là mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát, lúc đó, ngươi chỉ là một đứa trẻ, tu vi còn rất tầm thường, nhưng lại có thể lật ngược thế cờ, lật ngược tình thế...”

“Rõ ràng là mọi thứ đã được an bài tốt đẹp, nhưng một người ngoài cuộc như ngươi, lại thực sự đã phá vỡ trận phong thủy, lại bày ra một kết cục nghịch thiên...”

“Ta đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này trong mấy năm qua, mãi vẫn không có được câu trả lời...”

“Dựa vào đâu? Tại sao?”

Tả Tiểu Đa cười khẩy: “Ta biết thuật vọng khí, lẽ nào ngươi không biết?”

Mộng Trầm Thiên giãy dụa muốn lắc đầu, nhưng không còn sức lực, nói: “Không phải, không phải thuật vọng khí, cho dù là Đông Phương Chính Dương đích thân đến, cũng không thể lật ngược mọi thứ một cách dễ dàng như vậy được.”

Hơi thở của hắn ngày càng yếu ớt, gần như van xin: “Mặc dù ta... thực lực trung bình, nhưng khi xét về cuộc đời ta, xưa nay luôn coi nó là một điều tự hào, trước giờ chưa từng nếm trải mùi vị thua cuộc thảm hại đến thế này bao giờ, hoàn toàn không có chút đầu mối nào để suy luận...”

“Ta sắp chết rồi, Tả Tiểu Đa, ngươi có thể giải đáp thắc mắc này cho ta không?”

Mộng Trầm Thiên nói.

Thực sự đúng là như vậy, từ khi Mộng Trầm Thiên bắt đầu thực hiện nhiệm vụ, chưa kể mọi bước tính toán đều tương tự nhau, xưa nay luôn nghĩ rằng mình hài lòng, duy chỉ có việc hắn thua hai lần liên tiếp dưới tay Tả Tiểu Đa, hơn nữa trong cả hai lần lần nào hắn cũng thua trong tâm thế mơ hồ không hiểu thế nào!

Rõ ràng là mọi thứ đã được tính toán đâu vào đấy, mọi sự chuẩn bị đã được chuẩn bị thỏa đáng, và mọi mối quan hệ đều được đánh tiếng trước.

Tất cả mọi thứ có thể sử dụng được đều đã sử dụng!

Ngay cả thiên đạo cũng được tính toán vào trong đó, cũng được phối hợp vào trong đó, thượng cổ tinh trận tích hợp tất cả mười lăm tinh môn, truyền thuyết sứ mệnh hàng trăm nghìn năm trước... mỗi một khâu đều được khai quật.

Với nhiều ưu thế được chuẩn bị như thế nhưng vẫn thua một cách dứt khoát, sao có thể không khiến người ta nghi hoặc.

Nếu không thể biết điểm mấu chốt, Mộng Trầm Thiên sẽ thực sự mang theo nỗi uất hận mà chết, chết không nhắm mắt!

“Thật xin lỗi, ta không thể nói cho ngươi được.”

Tả Tiểu Đa rất kiên quyết.

Ai biết được là ngươi chết thật hay giả chết?

Ai biết được liệu sau khi ngươi chết có thực sự không còn cách nào truyền tin tức hay không?

Chỉ với một cú ra tay vừa rồi của Tham Lang Tinh Quân thôi cũng đủ khiến bổn thiếu gia này đau đầu rồi biết không?

Nói cho ngươi hay, há chẳng phải cần lo lắng đề phòng, nỗi khiếp sợ bủa vây hay sao!

Một tia cười ảo não hiện lên trong con mắt duy nhất của Mộng Trầm Thiên, hắn có thể hiểu được sự cẩn trọng của Tả Tiểu Đa, nếu đổi lại là hắn, có lẽ cũng sẽ lựa chọn cách làm như vậy, hắn thất vọng im lặng trong chốc lát rồi đột nhiên hỏi: “Trầm Ngư... trước khi chết... đã nói những gì?”

Hắn giãy dụa hỏi: “Nàng... nàng... có hận ta không?”

Mộng Trầm Ngư?

Cái tên đã lâu không nghe thấy này đã gợi cho Tả Tiểu Đa nhiều điều.

Cô gái với mái tóc ngắn với một dáng vẻ hiên ngang... vốn dĩ phải là một thiên kiêu chi nữ, nhưng lại bị tiêm nhiễm thành một độc phụ rắn rết...

Bình Luận (0)
Comment