Hừm, đám người này rõ ràng quên rồi, Tả Tiểu Đa có thể chấp nhận làm phù rể cho bọn hắn, với tính tình đê tiện như này, chỉ sợ lúc làm phù rể chẳng những sẽ không hóa trang cho xấu đi, ngược lại sẽ còn cố gắng trưng diện thêm anh tuấn mấy phần đẹp trai mấy phần, ắt phải khiến các phù rể khác thậm chí là chú rể cũng bị lu mờ, đây đều là những chuyện có thể đoán được, cho nên, tương lai khổ cực của đám người Lý Thành Long... Gánh nặng đường xa!
Chú rể cô dâu bái thiên địa xong, lại bái cao đường.
Chỉ là sau khi cặp vợ chồng mới cưới này bái cao đường xong thì vẫn muốn bái thêm một vị trưởng bối ngoài mức quy định.
Hồng Thủy Đại Vu ngồi ngay ngắn với khí thế to lớn, chú rể cô dâu bái kiến cha nuôi.
Cảnh này không chỉ khiến cho toàn thế giới ngây dại, mà đến cả người trong cuộc như chú rể cô dâu cũng đều ngây dại.
Vừa bái, Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình vừa giải thích vào bên tai bọn hắn.
“Còn nhớ người mù ở thành Phượng Hoàng kia không?”
“Chính là tên Hồng Thủy này.”
“Thằng cha này là cha nuôi của các ngươi không sai đâu, hàng thật giá thật, không thể là giả!”
“Nếu không thì ngươi cho rằng chùy pháp của ngươi ở đâu ra? Lợi hại như vậy? Đó chính là Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy của cha nuôi ngươi, là độc nhất vô nhị trên đời này, hoàn vũ vô song...”
“...”
Đến đây, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm mới cùng nhau tỉnh ngộ.
Thảo nào chùy pháp lại lợi hại như vậy, hèn chi kết quả cuối cùng của lần đi Vu Minh trước đó lại kỳ lạ như thế, chẳng trách...
Hồng Thủy Đại Vu cũng rất hào phóng.
Lần tặng quà cưới này, trọn vẹn tặng đến sáu phần, hơn nữa mỗi một phần đều không giống nhau, đều là hào phóng trước nay chưa từng có!
Hết thảy đều là dật phẩm mộng ảo, tuyệt phẩm trên thế giới này, còn thượng phẩm giai phẩm cực phẩm gì gì đó, tất cả đều không đủ cấp độ, làm sao mà đem ra được!
Con nuôi một phần quà.
Con gái nuôi một phần quà.
Con nuôi một phần quà, con dâu một phần quà.
Con gái một phần quà, con rể một phần quà!
Vừa tặng xong sáu phần quà đã lập tức khiến cho toàn bộ đều yên tĩnh!
Đạo Minh Thất Kiếm thật sự muốn chửi mẹ!
Ông đây từ xưa tới nay chưa từng gặp qua người vô liêm sỉ như vậy!
Cmn ngươi tặng một hơi sáu phần quà, bảo bọn ta phải làm sao bây giờ? ?
Còn có cấp độ của phần quà kia còn cao hơn chân trời, ngươi bảo bọn ta đi đâu tìm bây giờ, cho dù có thể tìm được cũng sẽ không nỡ tặng đâu!
Mười hai Đại Vu cũng đều đực mặt.
Nhất là Liệt Hỏa Đại Vu và Băng Minh Đại Vu trước đó đã tặng quà rồi.
Hai người trực tiếp ngẩn người, vậy mà còn có hành động cỡ này nữa!
Nếu không thì ngươi là lão đại đi, lão đại ngươi thật giỏi mà!
Trong lúc nhất thời hỗn loạn tới cực điểm - Bọn hắn đã tặng xong rồi, nhưng những người khác thì không tặng.
Mà bây giờ lại là phát sóng trực tiếp toàn thế giới.
Ngươi không tặng quà? Ai có thể biết được ngươi đã tặng rồi chứ?
Anh rể và em vợ đều trừng mắt, trực tiếp lộn xộn trong gió, rốt cuộc vẫn là da mặt của Băng Minh Đại Vu dày, tỉnh bơ truyền âm đến trước mặt Tả Trường Lộ, không ngừng nói lời dễ nghe.
“Đưa quà kia lại cho ta, ta tặng lại một lần nữa...”
“Thể diện đâu rồi? Ngươi còn biết xấu hổ hay không hả?” Tả Trường Lộ trực tiếp từ chối.
“Quà tặng rồi còn muốn lấy về tặng thêm một lần nữa? Uổng công ngươi cũng là một trong mười hai Đại Vu?”
Băng Minh Đại Vu nhe răng trợn mắt: “Cmn ngươi nhận quà nhận đến mỏi tay, đương nhiên ngươi có thể ngồi nói châm chọc, nhưng ông đây là tặng quà tặng đến mắc nợ, muốn lấy lại tặng thêm một lần thì thế nào?”
“Ai bảo các ngươi tặng? Ta đâu có bắt các ngươi tặng đâu... Các ngươi có thể không tặng mà, ta không để ý, không để ý chút nào!” Tả Trường Lộ khí phách tới cực điểm.
Băng Minh Đại Vu thì suýt chút nữa phun máu!
Cuối cùng, quà chắc chắn là không lấy lại, cũng không thể bị bọn hắn lấy lại.
Dựa theo lời của Tả Trường Lộ mà nói, trên đời này không có đạo lý như vậy!
Địa thế mạnh hơn người, Băng Minh Đại Vu và Liệt Hỏa Đại Vu còn có thể làm thế nào chứ?
Chỉ có thể một lần nữa lấy ra thật nhiều quà giống như tim đang rỉ máu...
Anh rể và em vợ đối mắt nhìn nhau, đều cảm thấy lần làm màu này của mình làm đến mức trở thành kẻ ngu luôn, gài bẫy người khác không gài được, kết quả gài luôn chính mình không thể thoát ra được...
Bảo vật bọn hắn lấy ra đầu tiên chính là đã được chuẩn bị tỉ mỉ, trọng bảo khoét đáy hòm, cấp bậc của mấy phần còn lại chắc chắn không thể nào thấp được, cứ như vậy, hễ một người tặng quà thì đều tặng cho hai người bọn hắn... Không chỉ tổn thương xương cốt, mà còn tổn thương đến cả nguyên khí!
Vẫn cứ không được tốt, ít nhất là mấy vị Đại Vu còn lại bên kia đều không được tốt, có châu ngọc của bọn hắn ở phía trước, cấp bậc quà lễ của các Đại Vu còn lại hễ mà cứ kém một chút thì đó chính là mất mặt, hoàn toàn mất mặt!
Kết quả là, các vị Đại Vu thay nhau tặng quà, hào phóng ra tay, mạnh tay cho quà, trực tiếp chấn động toàn thiên hạ.
Các loại bảo vật quý hiếm, đủ loại linh vật trân quý, ganh đua sắc đẹp, liên tiếp xuất hiện.
Sau đó lại đến lượt tặng quà của Đạo Minh Thất Kiếm, cũng là trân quý đến cực điểm, ngược lại là quà của các vị cấp cao tại Tinh Hồn, so ra có hơi kém, nhiều nhất cũng chính là thêu gấm thêu hoa, ngoạn mục hiếm thấy.
Đại Vu cùng Thất Kiếm có hơi sân si tranh giành khí thế, ừm, mặc dù đám Đại Vu thật sự không muốn sân si với Thất Kiếm, nhưng nếu đã như vậy rồi, có ganh đua với nhau hay không đã không phải chuyện do bọn hắn nói là được, lớp vải lót đã thâm hụt đến cạn kiệt, mặt mũi cũng không thể trồng được.
Vậy nên hôn lễ này, cặp đôi Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm mới lên chức vợ chồng mới, lập tức nằm trong danh sách ngai vàng giàu nhất ba đại lục!
Hơn nữa còn là loại không có chút tranh cãi nào!
Sau khi vợ chồng giao bái xong, đưa vào động phòng, kết thúc buổi lễ!
Sau cùng chính là thay áo cưới, đi mời rượu nói lời cảm ơn vân vân.
Ở chỗ này cũng không dựa vào truyền thống cũ để làm, có một số việc đều cần phải thừa cơ tiến hành một chút.
Vừa mời rượu, vừa hỏi thăm tạ ơn, Tả Tiểu Đa vừa không ngừng rải Thiên Cơ Phê Lệnh ra bên ngoài.