Đây thật sự chính là trời diệt Đạo Minh, đứng mũi chịu sào chính là Đạo Minh!
Giờ phút này, mỗi người phía Đạo Minh Thất Kiếm đều buồn nản như chết, càng nghĩ đến hậu quả lại càng cảm thấy không có ngày mai!
Điều đám người Tả Trường Lộ và Hồng Thủy Đại Vu giận chính là, Ma Tộc lấy biển Ôn Dịch làm điểm xuất phát, tiến đến ba đại lục, sau khi đánh đổ đứng mũi chịu sào Đạo Minh, dùng điều này làm nền móng, tạo nên thêm một bước uy hiếp và tổn thương cho Vu Minh với Tinh Hồn.
Nhưng kết quả này đối với Đạo Minh Thất Kiếm mà nói còn nghiêm trọng hơn Vu Minh và Tinh Hồn hàng tỉ lần!
Bởi vì, nếu như Ma Tộc muốn tiến công Tinh Hồn và Vu Minh, đầu tiên sẽ phải vượt qua cái xác to lớn là Đạo Minh!
Đây thực sự là nhất định rồi!
Trong lòng Tả Trường Lộ cũng thấy xui xẻo vô cùng.
Bất luận hắn đa mưu túc trí, trí sâu như biển như thế nào, cũng sẽ tuyệt đối không thể ngờ rằng, bên phía Đạo Minh kia lại hoàn toàn không có phòng bị.
Cái gì là đồng đội heo, không phải là cái này sao!
Sau đó bản thân Tả Trường Lộ liền hừ một tiếng.
Tại sao phải nói là đồng đội heo, dùng đầu óc của đám người Đạo Minh kia so với đầu óc heo, đó chính là xúc phạm heo, hương vị của óc heo cũng không tệ lắm!
Lòng Tả Trường Lộ xuất hiện một nỗi xúc động, nếu như sớm biết như vậy, chi bằng ném Chu Yểm qua phía Vu Minh cho rồi, ít nhất thì bốn phương tám hướng của Vu Minh đã được củng cố vững như thành đồng.
Thậm chí là giữ lại ở Tinh Hồn bên mình cũng có thể giảm bớt rất rất nhiều tổn thất cho ba đại lục, có thể giảm bớt rất nhiều lực lượng của Ma Tộc...
Hiện tại lại là ngược lại.
Đạo Minh trực tiếp mở rộng cửa chính, cõng rắn cắn gà nhà...
Xúi quẩy cỡ nào chứ!
“Chẳng lẽ thiên vận của Chu Yểm thật sự mạnh như vậy sao... Tự động tự giác tìm điểm yếu kém, bố cục ta bày trí này, dù là tai họa của con người, hay là thiên tai, là nhân hay là quả, má, thật sự là chịu đủ rồi...”
Tả Trường Lộ thở dài từng hơi trong lòng, cũng không biết là biết vậy chẳng làm, vẫn may là ngày đó có quyết định này, khiến cho tình hình nguy hại lúc đầu vẫn còn có một chút cơ hội sống.
“Thôi đi, hay là nói chiến thuật đi.” Kim Lân Đại Vu buồn rầu nói: “Hiện tại ta chỉ trích bọn hắn mắng bọn hắn đều cảm thấy mệt mỏi, chuyện đã như vậy rồi, chỉ có thể hết sức cứu vãn thôi, còn có thể như nào, giống như những gì lão đại nói, nếu ngươi mắng chết bọn hắn thì có thể thay đổi sự thật đã định này sao?”
“Haizzz...”
Tất cả mọi người gần như đều thở dài.
Hai trăm người của Đạo Minh gần như xấu hổ đến mức muốn đào một cái hố để tất cả cùng chui vào.
Tả Trường Lộ ôm lấy nỗi thất vọng sâu sắc, nhìn lướt qua, nói: “Kim Lân Đại Vu nói có lý, sau đây ta sẽ sắp xếp chiến thuật, trong lúc ta phát biểu, ta không hy vọng sẽ nghe được bất cứ giọng nói nghi ngờ gây cản trở nào, bất cứ dị nghị gì, đợi ta nói xong rồi hẵng nói.”
Tất cả mọi người lại ngẩng đầu lên
“Cao thủ từ cấp Phi Thiên trở lên của ba đại lục, lập tức chỉnh quân, đi đến nơi đã định; Dựa vào tình hình hiện trường lúc đó để bài binh bố trận, hợp thành đội hình phục kích tất cả các hướng.”
“Chuyện nhất định phải nói rõ ràng chính là... Điều kiện thời gian tốt nhất để phục kích chính là một giây hai đại lục dung hợp kia. Một giây này, hai đại lục dung hợp, sinh ra chấn động, sẽ khiến cho bất cứ kẻ nào bất cứ tu giả nào bất cứ cường giả nào trên thế giới này cũng đều sẽ đứng không vững.”
“Trong nháy mắt đó, tất nhiên là nháy mắt thiên địa lật đổ đó, bất luận là mắt hay là linh giác cũng đều sẽ khó phát huy hiệu năng như ngày bình thường.”
“Nhưng mà sau khi trải qua một khắc này, phục kích cũng không còn ý nghĩa gì nữa, khó mà phát huy tác dụng đã định. Bởi vì chỉ có vào thời khắc ấy cao thủ Ma Tộc mới đang toàn lực ra sức bảo vệ, bảo vệ đại lục bọn hắn náu thân... Chính là thời khắc toàn bộ đại lục Ma Tộc trống rỗng nhất. Bỏ qua một khắc này, nhất định sẽ có một đội dự bị khác đổi đến, cái gọi là phục kích sẽ diễn biến trở thành đối kháng tác chiến chính diện, sẽ càng không có nhiều ý nghĩa thực chất.”
“Mà vào lúc đó, thiên cơ hoàn toàn lẫn lộn, bất cứ người nào cũng đều khó lòng biết trước được tương lai, sức mạnh thần thức cũng theo đó mà mất khống chế, Thiên Đạo hai bên cũng sẽ ngơ ngác... Cho nên, mới là thời khắc tốt nhất.”
“Dựa vào nhận thức này làm điều kiện tiên quyết, chúng ta nhất định phải xác định rõ ràng phương hướng trước một bước, đến lúc đó mặc kệ có nhìn thấy hay không cũng đều phải trực tiếp dồn lực tấn công mạnh nhất của bản thân về hướng đã được xác định rõ ràng trước một bước đó!”
Tả Trường Lộ trầm giọng nói:
“Phải trong hỗn loạn lớn nhất tạo nên công kích mạnh nhất, hình thành xung kích ảnh hưởng thậm chí phá hoại đại lục Ma Tộc!”
“Tiến công do ta dự tính có bốn đợt. Đợt thứ nhất là lúc vừa mới va chạm, một giây thời gian đầu tiên kia... Trong nháy mắt này cao thủ Ma Tộc tất nhiên toàn lực chuyển vận, trông có vẻ như là lúc phòng ngự bảo vệ mạnh nhất, nhưng cũng chưa hẳn không phải là lúc đối phương tiếp nhận xung kích phản phệ của đại lục mạnh nhất. Cho nên, lúc đó sẽ toàn lực tiến công một đợt, mà sau khi xuất thủ thì tất cả mọi người lập tức hồi khí, sau đó sau khi va chạm đại khái ba giây sẽ tiếp tục phát ra đợt công kích thứ hai!”
“Sau đó là đợt thứ ba, trước giây thứ năm, đợt thứ ba nhất định phải phá bỏ, đánh tới!”
Tả Trường Lộ nói: “Nói tóm lại, dưới điều kiện không có bất cứ thời gian chuẩn bị nào, ba đợt công kích liên tục đều tập hợp tại cùng một chỗ, không làm như vậy thì khó để tạo thành tổn thương lớn nhất!”
Hồng Thủy Đại Vu nhíu mày, nói: “Đợt công kích thứ tư sau đó thì sao?”
“Sau khi đã trải qua ba đợt công kích trước đó, nếu như công kích thoả đáng, tin rằng chiến lực bảo vệ Ma Tộc đã thương vong nặng nề, nhưng cao giai Ma Tộc, hơn phân nửa sẽ còn sống, hoặc là xác thịt thương vong, nhưng linh hồn cũng sẽ không tiêu tán... Mà lúc này chính là lúc cần đến đợt công kích thứ tư, hình thành đánh lén trọng điểm!”