Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2406 - Chương 2404: Ra Trận!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2404: Ra trận!

“Đợt công kích thứ tư này, bên ta cần chuẩn bị một nhóm chiến lực đặc thù, xông vào được sẽ lập tức trực tiếp áp dụng thế công tự bạo, dùng phương thức cùng đến chỗ chết, tiêu diệt đa số những bộ phận sức mạnh đã bị tập kích kia của Ma Tộc một cách tối đa. Mà chiến lực liều mình xả thân đợt này, số đầu người tuyệt không thể ít!”

Giọng nói của Tả Trường Lộ nặng nề nói: “Dùng phương thức cực đoan cùng đi đến chỗ chết, mang hết những kẻ địch đã bị đánh tàn phế đi cùng!”

“Đợt thứ tư này giao cho Đạo Minh bọn ta!”

Lôi Đạo Nhân ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng: “Để bọn ta làm! Cũng không thể để tất cả cho các ngươi làm hết được, Đạo Minh bọn ta xuất hiện chỗ sơ suất lớn như vậy, vậy nên, Trước tiên bọn ta sẽ cố gắng... Đền bù một đợt!”

Tả Trường Lộ, Hồng Thủy Đại Vu, Lệ Trường Thiên, Ngô Vũ Đình, các Đại Vu khác...

Trong khoảnh khắc này đều dùng một loại ánh mắt tràn ngập hoài nghi nhìn chăm chú vào đám người Đạo Minh.

Ý tứ rất rõ ràng, rất trực tiếp, rất đơn giản.

Chuyện lớn như vậy mà các ngươi còn có thể có sai sót, chuyện này giao cho các ngươi liệu sẽ ổn sao?

Bọn ta không vui mừng, không kinh ngạc, mà thật sự là rất nghi ngờ!

Loại ánh mắt không hề che giấu chút hoài nghi nào này khiến cho đám người Đạo Minh càng trở nên không đất dung thân!

Hiện tại, Đạo Minh đã thật sự vô cùng hèn mọn.

“Nếu như đến cả chút chuyện nhỏ này cũng làm không được... Vậy bảy huynh đệ bọn ta cũng không có ý định sống tiếp nữa!”

Lôi Đạo Nhân kiên quyết nói, hai mắt thậm chí còn lộ ra màu máu: “Bọn ta phạm phải sai lầm lớn đến mức này, tự hỏi nghiệp chướng đầy người, nếu như lúc này còn muốn người của các ngươi hy sinh, vậy bọn ta... Thật đúng là không bằng đập đầu chết đi cho xong!”

“Nếu là như vậy, bọn ta thật sự là không còn mặt mũi nào để sống tiếp nữa!” Những cao thủ Đạo Minh khác cũng đồng thời hô to một tiếng.

Từng lồng ngực đều có cảm giác như muốn nổ tung!

Loại cảm giác bị người khác xem thường này, thật sự là quá oan uổng rồi.

Bất luận như thế nào, phải dùng chiến tích, để chứng minh bản thân.

Đạo Minh bọn ta, không phải là kẻ hèn nhát!

Đại lục Đạo Minh, do cấp cao Đạo Minh bọn ta bảo vệ!

“Cũng được!” Tả Trường Lộ nói: “Đợt tấn công thứ tư này do Đạo Minh làm chính, nhưng Tinh Hồn và Vu Minh bọn ta vẫn sẽ tổ chức chuẩn bị một nhóm chiến sĩ cảm tử, đây là sự chuẩn bị vẹn toàn nhất, nếu như các ngươi làm không được, thì vẫn còn những người khác bổ sung vị trí, hy vọng người của bọn ta có thể tới kịp!”

Đây là biện pháp ổn thỏa nhất, không cho Lôi Đạo Nhân xen vào.

Lôi Đạo Nhân cắn răng nói: “Ngự Tọa, xin hỏi cần bao nhiêu người để hoàn thành nhiệm vụ tự sát này?”

Tả Trường Lộ thở dài, nói: “Cái này phải đến nơi đó rồi mới có thể quyết định được, có điều, nếu theo dự đoán của bọn ta bây giờ, dù có ít như thế nào thì cũng không thể ít hơn năm nghìn người!”

Sắc mặt của các cấp cao đều trở nên nghiêm túc, nhẹ nhàng thở dài.

Một đại lục trở về, diện tích tiếp xúc của hai đại lục liệu có thể nhỏ sao?

Đằng đẵng một đường ven biển, năm nghìn người trông có vẻ nhiều, nhưng chỉ sợ cũng chỉ có thể oanh tạc một phần khu vực nhỏ mà thôi...

Nhưng mà loại hy sinh này, cũng không thể quá nhiều.

Tất cả cao thủ đều xông lên tự bạo thì đương nhiên có thể tạo cho kẻ địch tổn thương lớn hơn, nhưng mà trận chiến sau đó thì sao?

Phải làm sao?

Muốn làm nổ tung sạch sành sanh Ma Tộc, vậy đấy càng là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

Cho nên đợt này, chỉ là có thể tiêu diệt quân đội tinh nhuệ được Ma Tộc dùng để bảo vệ đại lục, sau đó khiến bản thân đại lục chấn động, dùng sức mạnh lớn nhất để tiêu diệt tất cả đất liền Ma Tộc có thể tiêu diệt được, vậy cũng đã đủ rồi!

Mặc dù Đạo Minh, Tinh Hồn và Vu Minh đồng thời cũng sẽ chịu tổn thương, nhưng đối với đại lục Ma Tộc phiêu bạt trên trời sao mà nói thì tất nhiên sẽ càng thê thảm hơn.

Bởi vì... đại lục Ma Tộc không có cội nguồn!

Sau đó chính là, dù bên này có như thế nào thì cũng là ba đại lục đã dung hợp được mấy chục nghìn năm trở lên, có được lực lượng nội tình ba so một...

Đợt này, chỉ cần hành động thoả đáng, có được thành công là chuyện có thể đoán được!

“Năm nghìn!” Ánh mắt của đám bảy đạo nhân Lôi Đạo Nhân lấp lánh, nhìn nhau một cái, cao thủ Đạo Minh lại nhìn nhìn thuộc hạ, cuối cùng khẽ cắn môi, nói: “Năm nghìn chưa đủ! Bên phía bọn ta sẽ tổ chức hai mươi nghìn nghĩa sĩ cảm tử!”

Tả Trường Lộ thản nhiên nói: “Nói miệng thì ai cũng nói được, kết quả chiến đấu thì phải dùng tương lai để chứng minh, số người cụ thể tham dự trận chiến này đợi các ngươi tổ chức được rồi nói sau!”

Bốn vị Thiên Vương Đạo Minh và Hỏa Đạo Nhân cùng nhau nghiêng mình rời đi, trở về sắp xếp trước một bước.

“Lập tức tổ chức đội ngũ, chuẩn bị đi biển Ôn Dịch!”

Tả Trường Lộ trực tiếp hạ lệnh.

“Được!”

Xế chiều hôm đó.

Tất cả vũ lực cấp cao đều rời khỏi Nhật Nguyệt Quan, tình cảnh lập tức vơi đi không ít.

Hiện tại đại lục Ma Tộc mới là trọng điểm trước mắt, còn địa điểm đại chiến xác định sẽ chuyển đến biển Ôn Dịch, hơn nữa còn trở thành đồng minh với Vu Minh, chiến sự ở phía Nhật Nguyệt Quan bên này tự nhiên kết thúc.

Về việc tương lai có còn bắt đầu lại hay không, trước mắt mà nói, chỉ sợ là không có khả năng. Cho dù là tiếp tục đấu tranh nội bộ... Đoán chừng cũng sẽ là chuyện rất rất lâu sau này!

Dù sao, cho dù ba bên hợp lực đối đầu Ma Tộc một cách thuận lợi, thậm chí diệt sạch Ma Tộc, nhưng sau đại lục Ma Tộc vẫn còn Yêu Tộc càng mạnh hơn nữa!

Đám người Tả Trường Lộ, mặc dù thời gian đã gấp gáp đến cực điểm.

Nhưng trước khi mọi người rời đi thì đều đến nghĩa trang anh hùng thắp một nén nhang.

Lặng lẽ đứng một lúc tại nghĩa trang anh hùng.

Bầu không khí nặng nề ngưng tụ đến cực hạn.

Vô số tướng sĩ trầm mặc nhìn mộ bia của các anh em, cẩn thận nhổ từng cọng cỏ dại trên bia mộ.

Có lẽ, đây cũng là... Lần tạm biệt cuối cùng của kiếp này rồi, cũng sẽ là lần cuối cùng tới thăm ngươi.

Cúi chào.

Quay người.

Không quay đầu lại.

...

Các đại quân đoàn đều đang tu dưỡng tại nơi đóng giữ, hồi phục với mức độ lớn nhất, khiến cho chiến lực bản thân đạt tới mức độ hoàn chỉnh nhất.

Bình Luận (0)
Comment