Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2407 - Chương 2405: Ra Trận! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2405: Ra trận! (2)

Bên phía đại lục Tinh Hồn, giữ lại Nam Chính Càn, còn bên phía Vu Minh cũng giữ lại hai vị Thiên Vương, bởi vì bọn hắn phụ trách dung hợp đội ngũ của hai đại lục.

Tất cả đều dùng phương thức rõ ràng rành mạch, ổn thỏa nhưng không loạn để tiến hành.

Ngoại trừ những cấp thấp nhất cảm thấy cô cùng khó hiểu với mệnh lệnh trước mắt, không thể tưởng tượng này ra, nhưng hễ là người có thể làm được cấp lãnh đạo quân đoàn thì mỗi một người đều sẽ có tính toán trong lòng.

Từng mệnh lệnh, hạ thật nhanh xuống, được thực hiện.

Chú rể Tả Tiểu Đa mang theo rượu mừng tiễn đưa xung quanh, xem như hoàn thành việc mời rượu, là quá trình cuối cùng của hôn lễ thế kỷ này.

Đương nhiên, hắn còn có một nhiệm vụ bí mật, nhiệm vụ cá nhân.

Xem thử một chút vận thế của tất cả những người sắp xuất chinh kia như thế nào, số phận có trở ngại hay không.

Tương lai, có thể còn... An toàn hay không?

Buổi chiều này Tả Tiểu Đa trải qua có thể gọi là một ngày dài như một năm.

Trước mặt là vô số gương mặt hào hùng tươi cười tủm tỉm không sợ sống chết. Nhưng những thứ thấy được... Gần như là cứ mỗi ba người thì sẽ có ít nhất một người sẽ không về được nữa!

Những người này... Vừa rồi vẫn còn trò chuyện vui vẻ với mình...

Tả Trường Lộ đi theo bên cạnh hắn, không ngừng nghe con trai truyền âm.

Rõ ràng nhìn hai cha con thì chỉ thấy vẻ mặt tươi cười, vui mừng khôn xiết, thật sự không biết đáy lòng đều đang chảy máu.

Trận chiến tranh to lớn như vậy, căn bản là không thể nào, không có cách nào để thay đổi vận mệnh của mỗi người.

Nếu như là vị trí chỉ huy, vị trí tương đối nổi bật, có lẽ, còn có thể, có chỗ để đối phó.

Bởi vì thần niệm lôi kéo của hai bên sẽ khá mạnh mẽ.

Sau khi có chuẩn bị trước một bước, trả một cái giá nhất định bằng bất cứ giá nào là có thể thay đổi một lần tử kiếp.

Nhưng mà bây giờ là... Trong đội ngũ xuất chinh toàn bộ, tử kiếp như vậy tồn tại đến mấy nghìn mấy chục nghìn, căn bản là không có bất cứ cách nào để đối phó.

Xem không đến một phần năm, Tả Trường Lộ đã từ bỏ trực tiếp sụp đổ rồi, ngược lại để Tả Tiểu Đa đặc biệt xem cho cấp cao, vị trí đại soái từ khắp nơi đều đến xem.

“Tổn thất của cấp cao không nhiều lắm.”

Tả Tiểu Đa truyền âm: “Sát nghiệp tích lũy của chú Tây Môn và chú Bắc Cung trong những năm gần đây quá nặng, quyết chiến thế kỷ như này, ý trời không hiểu lý lẽ, đột ngột bùng nổ, chính là vận thế của bản thân có trở ngại, trọng thương, ông ngoại cũng sẽ trọng thương, những người khác vẫn ổn, chỉ có vị Đao Ma tiền bối kia... Sợ là có nguy cơ tử vong.”

Sắc mặt Tả Trường Lộ cứng lại: “Đao Ma? Hắn có nguy cơ tử vong sao?”

“Vâng.”

“Có thể thay đổi không?”

“Không thể thay đổi.”

“...”

Tả Trường Lộ thở dài.

Tả Tiểu Đa truyền âm nói: “Là chú Kiếm Quân gặp nguy hiểm, chú Đao Ma tiến đến cứu viện, rơi vào đường cùng cùng chết với Ma Tộc...

Đây là một loạt các nhân quả liên tiếp, ta không biết nếu như có thể canh chừng chú Kiếm Quân thì liệu có thể tránh khỏi trận tai nạn này hay không, nhưng điểm ấy nhân quả tại người đỉnh cao trên thế gian này mà nói, không bùng nổ thì thôi, một khi bùng nổ thì sẽ khó mà cứu vãn...”

Tả Trường Lộ gật đầu, nói: “Ta hiểu rồi.”

Hắn trầm ngâm một chút, nói: “Lần trước ngươi đã từng nói, anh của ngươi sẽ có nguy hiểm tử vong, vậy ở trận chiến này...”

Đối với lời khẳng định Bạch Vân Đóa sẽ có khả năng cô đơn trước đó của Tả Tiểu Đa, Tả Trường Lộ vẫn cứ một mực để trong lòng, lúc này thuận tiện hỏi.

“Không phải trận này.”

Tả Tiểu Đa khẳng định nói: “Kiếp nạn của huynh ấy, ứng vào một năm sau.”

“Ứng vào một năm sau?”

Tả Trường Lộ kinh ngạc một lúc: “Tiểu Đa, ý của ngươi không phải là nói... Chậm nhất không đến một năm, Yêu Tộc có thể sẽ trở về?”

Tả Tiểu Đa nhìn Vân Trung Hổ oai hùng bừng bừng ở nơi xa, khẽ nói: “Gần như chính là ý này. Cha, dùng khí vận lưu chuyển hiện tại để phán đoán, đợi đến lúc Yêu Tộc trở về... Phía bên chúng ta, chỉ sợ không còn mấy người có thể sống sót, ta không dám nói chắc chắn sẽ như vậy, nhưng mà...”

Tả Trường Lộ hít một hơi thật sâu, sắc mặt có hơi trầm xuống.

“Thật ra lần Ma Tộc trở về này đương nhiên là nguy cơ vô cùng lớn chiếu xuống, cửa tử đến nhà, nhưng nguy cơ chưa hẳn không phải là bước ngoặt, cũng chưa hẳn không phải là một cơ hội để chúng ta nghịch thiên cải mệnh. Trận chiến thế kỷ này sẽ làm tăng thêm kinh nghiệm và trải nghiệm thực chiến cho rất nhiều người, mà lịch luyện thực chiến vốn là cách thức trực tiếp nhất giúp tu giả chúng ta tinh tiến thực lực tu vi bản thân, thay đổi quỹ đạo vận mệnh.”

“Nếu như đại lục Tinh Hồn của chúng ta có thể nuốt chửng hết tất cả khí vận của đại lục Ma Tộc trong trận đại chiến này, hơn nữa còn nuốt chửng đủ nhiều... Vậy nghịch thiên cải mệnh không phải là không có khả năng, cũng có thể nói khí vận mạnh, vận mệnh sẽ thay đổi tùy theo đó, cho dù là định số thì cũng sẽ có thể dựa bị ảnh hưởng và lệch đi bởi biến số.”

Tả Tiểu Đa nói.

Tả Trường Lộ yên lặng gật đầu.

Tả Tiểu Đa nói xong, cố ý vô tình nhìn lướt qua gương mặt của cha mình, đột nhiên phát hiện, vừa rồi trên mặt cha còn chẳng có chuyện, nhưng bây giờ lại hiện ra chỗ mảnh mây đen che đỉnh, rõ ràng là dấu hiệu đại hung.

Thay đổi lớn như vậy khiến Tả Tiểu Đa giật mình kêu lên!

Trong lúc suy nghĩ, nhất thời hiểu rõ.

Bản thân dùng thiên cơ đoán vận mệnh, nhất là sau lần tiến hóa trước đó, bởi vì nhiều lần dùng Thiên Cơ Phê Lệnh làm môi giới, bản thân thì không có bất cứ tổn hại nào đáng nói, nhưng khi bản thân tiết lộ cho người nào đó, người đó sẽ nhận lấy phản phệ khí vận ở một mức độ nhất định.

Nếu như vận mệnh của riêng một người thì cũng không sao, với thân phận bối cảnh quyền cao chức trọng của Tả Trường Lộ mà nói sẽ không đáng là gì.

Nhưng vừa rồi mình đã nói vận thế của rất rất nhiều người cho cha nghe, còn có rất nhiều tình cảnh ở tương lai, trực tiếp nói hết, việc này chẳng khác gì là thật sự đi tìm đường chết, hoặc là đang đẩy cha mình vào đường chết!

Vừa nghĩ đến đây, Tả Tiểu Đa hận không thể điên cuồng đánh vào miệng mình.

Tả Trường Lộ đang đợi để hỏi tiếp nhưng chỉ thấy mặt Tả Tiểu Đa lộ vẻ sợ hãi, sống chết ngậm chặt miệng, cái gì cũng không chịu nói.

Tả Trường Lộ lập tức hiểu ra, cau mày nói: “Có phản phệ sao?”

“Vâng.”

Bình Luận (0)
Comment