Tả Tiểu Đa đã rất cố gắng để giữ sự mất mát và ảm đạm của mình, đứng một mình cô quạnh ở cửa, trái tim của hắn đập loạn xạ, một sự mong chờ không hiểu được.
Nếu Tả Tiểu Niệm đứng trước mặt hắn, có thể sẽ nhìn thấy trong nháy mắt, khuôn mặt của tên này đỏ bừng vì hưng phấn, hơn nữa trong mắt còn hiện lên tia sáng giống như sói đói...
“... Ta... ta đồng ý... một lần...” giọng nói của Tả Tiểu Niệm nhỏ như tiếng muỗi: “Nhưng mà... chỉ duy nhất lần này thôi đấy...”
“Thật sao? !”
Tả Tiểu Đa quay lại nhanh như một cơn gió.
“... Ừ, hả? Ngươi...”
“Nàng đồng ý rồi, nàng đồng ý rồi, hahaha...”
Tả Tiểu Đa lao lên nhanh như chớp.
Tay trái vừa vung lên.
Kết giới cấm xâm nhập!
Tay phải vừa vung lên!
Kết giới cách âm!
Hô một tiếng... Tiểu Tiểu và Tiểu Bạch A Tiểu Tửu và những đứa khác đều đồng loạt bị ném ra ngoài.
Sau đó...
Ào ào ào, hàng tá kết giới lần lượt được bày ra.
Mà những hành động được mô tả này không hề làm chậm tốc độ của master Tả dù chỉ nửa giây!
Hắn nhanh chóng lao tới Tả Tiểu Niệm mà ôm chầm lấy nàng: “Vợ ngoan... Nào nào... chúng ta...”
...
Đêm hôm đó, Tả Tiểu Đa không chút bất ngờ đã khơi dậy băng diễm bên trong Tả Tiểu Niệm, cùng với băng diễm tiếp tục bùng cháy, nó dung hợp với nguyên hỏa trong cơ thể Tả Tiểu Đa theo một cách chưa từng có.
m Dương Chân Kinh, Đại Nhật Chân Hỏa, Chúc Dung Chân Hỏa, Chí Thuần Nguyên Hỏa, và cả Niết Bàn Minh Hỏa của Minh Phượng... năm loại hỏa diễm, chúng hỗn loạn theo một trật tự nhất định, dần tiến lên tiếp xúc với băng diễm, thủy hỏa kết hợp, âm dương giao hòa...
Mà linh lực Nguyệt Hồn Chân Kinh trong cơ thể của Tả Tiểu Niệm, tu vi của Tuyết Phượng Thần Hoàng Quyết, từng chút một biến thành băng diễm, sau đó bị Niết Bàn Minh Hỏa trực tiếp đốt cháy, kích hoạt, hình thành một xu thế lửa cháy lan tràn...
Sau đó, trong cơ thể của hai người, tiếp tục chuyển động liên tục.
Hỏa diễm của Tả Tiểu Đa và cực hàn của Tả Tiểu Niệm chảy tự do trong cơ thể hai người, lúc thì cả người đều nóng bừng lên, lúc thì lạnh giá toàn thân, rồi sau đó, dần dần cả lạnh và nóng đan xen lẫn nhau...
Hỏa diễm đủ để nấu vàng rèn thép thiêu đốt tất cả, và cái lạnh giá đủ để đóng băng đất trời và bầu trời đầy sao, đến cuối cùng, đã thực sự hỗ trợ lẫn nhau, băng lửa giao hòa, dung hợp chặt chẽ không chút kẽ hở...
Dòng khí lưu giao hợp của băng và hỏa di chuyển chậm rãi trong cơ thể hai người, không gấp gáp cũng không chậm chạp, nóng lạnh luân phiên, ấm nhuận đến khác thường.
Thời gian từng chút một trôi qua, hai người đều đắm chìm trong cảm giác cùng bầu không khí xa lạ này, hoàn toàn quên mất thời gian đang lưu chuyển.
Ý nghĩ và tâm linh dường như hoàn toàn không thể kiểm soát được, hết mộng này đến mộng khác... nó đến liên tục không hề đứt đoạn...
Hai người đồng thời tiến vào thế giới mộng, trong thế giới mộng đó, đời đời kiếp kiếp, từng đợt luân hồi... lộn xộn xuất hiện...
Triều dâng triều rút trong cơn mộng, hoa tàn hoa nở trong cơn mộng, sinh lão bệnh tử trong cơn mộng, và những thăng trầm trong cơn mộng...
Cả hai ôm nhau cùng chìm vào giấc ngủ, chìm vào giấc ngủ say.
Vào những lúc thế này, cho dù trời có sập, đất có nứt cũng hoàn toàn không phát giác được...
Thật lâu thật lâu sau, trong dòng chảy thời gian của Diệt Không Tháp, Tả Tiểu Đa đã hơn một tháng không hề xuất hiện.
Đám người Lý Thành Long cũng không hề lo lắng, dù sao đã ở trình độ tu vi của bọn họ, bế quan một hai tháng thật sự là chuyện rất rất bình thường, dù là bế quan một hai năm cũng là chuyện quá đỗi bình thường!
Câu đó nói thế nào ấy nhỉ, cứ mãi sống mãi sinh hoạt thế, không biết từ khi nào đã sống thành kiểu mà bản thân không thể hiểu được, những tu giả cấp cao cũng thế mà thôi.
Cuối cùng... Sau ba tháng...
Hai người Tả Tiểu Đa mơ màng tỉnh dậy trong cảnh giới đặc biệt đó.
Hai người tỉnh dậy đột nhiên phát hiện cơ thể mình đã có những thay đổi kỳ lạ.
Làn da trở nên trong suốt như ngọc bích, hay phải nói là hoàn toàn giống như ngọc bích, trên bề mặt cơ thể không ngừng có những đốm sáng lấp lánh tràn ra và lập lòe trên bề mặt cơ thể, sau đó tan vào không khí rồi biến mất.
Hai người bọn họ giống như đom đóm bùng cháy trên bầu trời đầy sao, không ngừng phát ra những đốm sáng rồi biến mất...
Đó là trong cơ thể, trong xương tủy, trong kinh mạch, và thậm chí... trong não, những tạp chất cuối cùng đều đang bay hơi từng chút một.
Điều mà hai người họ không biết đó là trên bầu trời nơi khoảng sân của họ.
Một hình bóng mờ ảo của Băng Tuyết Phượng Hoàng toàn thân trắng như tuyết đột nhiên xuất hiện.
Tuy rằng hoàn toàn trắng nõn không tì vết, nhưng dưới ánh đèn phản chiếu, lại có thể cảm nhận rõ ràng, có thể tưởng tượng ra hết thảy màu sắc xinh đẹp tuyệt mĩ trên đời!
Phượng hoàng trắng như tuyết ở trên không trung, di chuyển chậm rãi, bước đi khoan thai, thong dong tao nhã.
Nếu Tả Tiểu Đa nhìn thấy cảnh tượng này vào lúc này, hắn chắc chắn sẽ nghĩ tới khi phượng mạch xung hồn năm ấy, hắn đã đứng trên đỉnh núi phượng quay đầu, và con Phượng hoàng tao nhã mà hắn nhìn thấy đang từ từ lướt đi trong gió tuyết cũng mang dáng vẻ như vậy.
Không gấp gáp vội vàng, tao nhã ung dung, bình tĩnh thể hiện ra vẻ đẹp lộng lẫy diễm lệ của mình là bậc nhất thiên hạ.
Những vòng tròn vầng hào quang dập dờn xung quanh con phượng hoàng, như thể nó là một ngọn lửa kỳ lạ, bùng cháy và bốc lên.
Thời gian trôi qua, ngọn lửa này càng ngày càng đậm đặc, càng ngày càng rực rỡ và sáng ngời...
Một lúc lâu...
Thân thể Tả Tiểu Đa chợt run lên, Tả Tiểu Niệm và hắn đồng thời mở mắt ra!
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy trong mắt nhau rõ ràng có một dải ngân hà đang chậm rãi xoay tròn... sâu thẳm và tráng lệ, mênh mông vô tận...
Ngay khoảnh khắc mà Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm tỉnh dậy...
Một tiếng phượng hoàng vang lên từ sâu thẳm trái tim của mọi người, và con băng tuyết phượng hoàng đó bay vút lên bầu trời với vẻ duyên dáng tột cùng... thanh thản, bình yên, hạnh phúc và hài lòng.
Với đôi cánh dang rộng, trời đất rực rỡ, vũ trụ thánh khiết.
Chính là:
Sinh ra với ngọn lửa quanh mình, chẳng ngại luân hồi chẳng ngại nan,
Một lòng một dạ vào trần thế, chẳng thể sóng vai đến Niết bàn,
Thấu vạn vật trên trời dưới thế, cướp lấy cướp để băng tuyết nhan,
Hôm nay sinh thời được mãn nguyện, rồng gầm phượng hót cửu trùng thiên!