Oa Hoàng Kiếm cũng như vậy, có cơ hội thì lập tức chém xuống, một mảng khí vận rớt ra!
Tiểu Long chỉ đợi như thế, nhanh chóng nuốt lấy!
Cùng lúc đó Thí Thần Thương Yên Thập Tứ cũng đang tìm cơ hội, sau khi tìm thấy thì dốc hết sức lực xông qua, tạo ra nhiều lỗ thủng...
Chu Yểm cầm gậy lớn, lượn vòng trên không, tìm thấy cơ hội lập tức bổ xuống...
Còn có Tiểu Tiểu, lúc này cuối cùng rút được mình ra khỏi sơn động, vỗ vỗ cánh, trên không bay đến, lần này không còn hóa thân thành Đại Nhật nữa mà là hóa Đại Nhật Chân Hỏa thành một thanh kiếm lửa, lượn vòng bên trên, thừa cơ ra tay...
Có lẽ cuộc tấn công trước mắt đã cực kì hoành tráng, nhiều hoa nở rộ, dù sao thì Muỗi Đạo Nhân cũng không để ý đến chúng, Tiểu Bạch, Tiểu Tửu ẩn giấu trong Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, nhân mỗi lúc đánh đều lén lút hút lấy hồn khí, thần lực của Muỗi Đạo Nhân.
Phốc phốc phốc...
Đoang đoang...
Khóe miệng Muỗi Đạo Nhân chảy máu, liều mạng cắn răng chống đỡ, vùng vẫy giành lấy sự sống, hàng chục thanh kiếm đen lại gãy, đột nhiên rống một tiếng thật to, lại bị một chùy mạnh mẽ nện lên ngực.
Cũng không biết có phải do thương thế quá nặng hay không, mà hiện về nguyên hình một con muỗi đen to lớn, cánh đỏ tươi, văng ra xa mấy trăm mét!
Tựa như một con dơi chết đang vùng vẫy trên mặt đất.
“Đừng... đừng đánh nữa... ta... ta đầu hàng...” Muỗi Đạo Nhân thều thào lên tiếng.
“Đừng cho nó đầu hàng!” Oa Hoàng Kiếm hét to.
Oa Hoàng Kiếm vù vù hai kiếm, chém xuống mảng lớn khí vận, lực tinh thần chấn động hư không, kêu lên: “Loại hung thú Thượng Cổ này, tự cho mình là giỏi, không coi ai ra gì, tuyệt đối sẽ không thực tình khuất phục bất cứ người nào, hơn nữa, so với sự đầu hàng của hắn...”
“Chém chết hắn!”
Tả Tiểu Đa nghe vậy biết ý vốn cũng không định để lại nhân chứng sống, vung thẳng chùy lên.
Muỗi Đạo Nhân giãy dụa liều mạng bay lên, chợt tuyệt vọng điên cuồng thét lên: “Nếu đã như thế, vậy cùng đi đi!”
Sau đó chỉ thấy toàn thân của nó trở nên bành trướng, lập tức muốn phát động tự bạo.
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đương nhiên thức thời lui lại, là một người đàn ông chân chính phải biết tránh xa những nơi nguy hiểm...
Cường giả cấp độ này tự bạo, cho dù có trọng thương thì uy lực vẫn ở mức kinh thiên động địa, nói đến việc bị hắn dẫn đi chết cùng thì thật đúng là không hiếm lạ...
Nhưng... Đúng lúc này, thân thể đã bành trướng lên tới cực điểm của Muỗi Đạo Nhân đột nhiên xẹp xuống một cách kỳ lạ.
Muỗi Đạo Nhân hoảng sợ hét: “Ra ngoài! Ngươi ra ngoài!”
Tả Tiểu Đa ngây ra một lúc, đây là đang kêu ai ra ngoài vậy?
Có ý gì?
Chẳng lẽ là giả vờ để chuồn đi?
Một giây sau, một hư ảnh hiện thân bên trên muỗi đen to lớn, dáng người yểu điệu, búi tóc lên cao, lạnh lùng nhìn Muỗi Đạo Nhân: “Muỗi à, ngươi cũng có ngày hôm nay, ra ngoài sao? Ngươi đoán thử xem ta có thể ra ngoài hay không? !”
“Xin ngươi! Ngươi ra ngoài đi, ra ngoài đi mà...” Muỗi Đạo Nhân tuyệt vọng hét to, khàn cả giọng.
“Trước đó không phải ngươi đều đề phòng ta ra ngoài hay sao, sao bây giờ ngược lại lại muốn ta ra ngoài vậy chứ?” Hư ảnh của cô gái cười đắc ý: “Thiên Đạo luân hồi tốt, trời xanh sẽ bỏ qua cho ai, hôm nay ta chỉ muốn vây khốn ngươi, không để cho ngươi tự bạo!”
“Ta muốn để thân thể của ngươi, trở thành vật liệu luyện khí quý báu!”
“Ta muốn để nguyên hồn của ngươi, trở thành linh hồn luyện khí!”
“Ta muốn để khí vận của ngươi, toàn hoàn tan thành mây khói!”
“Ta muốn để linh hồn của ngươi, vạn kiếp không được siêu sinh!”
“Ngươi, đừng vọng tưởng có thể tự bạo, có bổn tọa ở đây, thử bất cứ cái gì cũng đều là uổng công!”
Máu tươi trong miệng Muỗi Đạo Nhân điên cuồng phun ra, phẫn nộ điên cuồng nói: “Ngươi cho rằng ta chết rồi thì bọn hắn sẽ buông tha cho ngươi sao? Ngươi cũng sẽ trở thành con rối của bọn hắn!”
Hư ảnh của cô gái thản nhiên nói: “Cho dù có trở thành con rối thì cũng là nhân quả đã định, ít nhất còn mạnh hơn những năm bị ngươi giam cầm này!”
Thân thể nàng lung lay một cái, đột nhiên lại bùng nổ một chùm kim quang, hoàn toàn bám trên thân thể Muỗi đen cánh đỏ, ngẩng đầu nói với Tả Tiểu Đa: “Giết hắn!”
“Rút nguyên thần của hắn!”
“Rút linh hồn của hắn!”
“Rút khí vận Tiên Thiên của hắn!”
“Rút bản nguyên của hắn!”
“Con muỗi to này rất hữu dụng! Nhóc con loài người, hôm nay ngươi giàu to rồi. Ha ha ha ha... Tâm tư của ta lúc này hết sức dễ chịu, ha ha ha ha ha... Oan khuất khắc cốt ghi tâm của rất nhiều năm tháng, hôm nay, cuối cùng cũng nhổ ra được rồi!”
Hư ảnh của cô gái bám trên yêu thể của Muỗi Đạo Nhân, ngửa mặt lên trời điên cuồng cười lớn, tâm trạng cực kỳ vui sướng.
Linh Miêu Kiếm trong tay Tả Tiểu Đa lóe lên, sắc bén lấp lánh, mũi kiếm trực tiếp chỉ vào đầu Muỗi Đạo Nhân!
Cơ thể Muỗi Đạo Nhân bị trọng thương, nguyên thần cũng bị khóa chặt, không có sức phản kháng, khoanh tay chờ chết, bị giết tại chỗ.
Tả Tiểu Đa lập tức thật sự bắt đầu rút nguyên thần, Oa Hoàng Kiếm có kinh nghiệm già dặn đến nơi chỉ huy, kêu Tiểu Tiểu, Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu, Yên Thập Tứ, còn có Tiểu Long, cộng thêm Tiểu Tiểu Đa, tất cả thần khí xếp hàng ở một bên, thưởng theo lao động, vĩnh viễn không hụt...
Thân thể của Muỗi Đạo Nhân vẫn đang lập lòe hào quang.
Mặc dù hắn đã bỏ mình, nhưng thân thể thì vẫn quật cường ngưng tụ làm một.
Không hề tiêu tán.
“Còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể rơi ra vật liệu quý báu.”
Cô gái kia tung bay xuất hiện từ trên cơ thể Muỗi Đạo Nhân.
“Không cần sốt ruột, hắn đã chết, giờ phút này, chẳng qua là khí vận chưa hề tiêu tán sạch sẽ mà thôi.”
“Ừm, tiền bối xin mời.”
Tả Tiểu Đa đi cùng với hư ảnh cô gái kia ngồi trong phòng khách nhà mình, cô gái này quả nhiên lai lịch bất phàm, có thể cản trở Muỗi Đạo Nhân tự bạo vào thời khắc sống còn, nhưng nói cho cùng thì vẫn chỉ là một luồng nguyên thần, không có uy hiếp gì đáng nói với đám người Tả Tiểu Đa.
“Xin hỏi tiền bối là ai?”
Tả Tiểu Đa trực tiếp đẩy một bình mật Nguyệt Quế ra, còn chu đáo mở sẵn miệng bình.
Ánh mắt của hư ảnh cô gái sáng lên, cười nói: “Cảm ơn.”
Thứ này là tốt nhất cho nguyên thần.
Hồn thể trực tiếp hạ lên trên cái bình, chỉ trong chớp mắt, bình mật Nguyệt Quế đã sạch sẽ láng bóng!