Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2541 - Chương 2539: Cô Gái Thần Bí (2)--Viptruyenfull.com

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2539: Cô gái thần bí (2)--vipTruyenGG.com

Còn hư ảnh nguyên thần của cô gái kia đã thực tại hơn rất nhiều, mắt thường cũng có thể thấy được.

Ngồi ngay ngắn ở trên ghế sa lon, lúc cử động vô cùng ung dung tự tại, loại phong độ ung dung tự nhiên kiêu ngạo đối với thiên hạ kia, càng rõ ràng không chút che giấu.

“Xin hỏi ngươi đây... Lúc này đã qua Hồng Hoang Phong Thần lịch bao nhiêu năm rồi?” Hư ảnh cô gái trầm mặc một lúc, cuối cùng mở miệng hỏi.

“Cái này... Hồng Hoang Phong Thần lịch?” Tả Tiểu Đa gãi gãi đầu, nhìn Tả Tiểu Niệm.

Nhưng Tả Tiểu Niệm cũng ngây ngốc.

Hồng Hoang Phong Thần lịch? Đó là cái gì vậy?

Vấn đề này hỏi ra thì thực sự rất huyền bí, đừng nói là hai người bọn hắn, cho dù có Lý Thành Long xưa nay vẫn gáy là mình biết rõ lịch sử phát triển của Tinh Hồn ở đây thì cũng chưa chắc có thể nói ra được nguyên do.

Tả Tiểu Đa khởi động đầu óc, nhớ lại có vẻ như đã từng thấy qua một quyển sách hình như tên là Phong Thần gì gì đó ở trong mộng... Nhưng ký ức thật sự đã vô cùng mơ hồ rồi, giống như chưa từng xem qua vậy, trừ đều có hai chữ “Phong Thần” ra thì gần như không có liên quan gì với nhau cả.

Nhưng cái đấy với thế giới hiện thực này, phải chăng có liên quan gì đó?

Bản thân thuận miệng nói ra sẽ tạo cho người khác một loại cảm giác miễn cưỡng phụ họa hay không nhỉ, chẳng lẽ lại nói với người ta, ông đây nằm mơ, nhưng thật ra là vào mấy trăm nghìn năm trước hả?

Tả Tiểu Đa nghĩ nghĩ... Cảm thấy khả năng này thực sự không lớn, vẫn là đừng tự bêu xấu thì tốt hơn.

Hư ảnh cô gái nhẹ nhàng thở dài: “Xem ra đã qua rất rất lâu rồi... Đến nỗi mà ngay cả thời đại đó người đời cũng không còn nhớ nữa...”

Ánh mắt của nàng, chuyển thành thẫn thờ.

Tả Tiểu Đa cẩn thận nói: “Không biết tên của tiền bối là...”

Vấn đề này vừa rồi hắn đã hỏi một lần, cô gái cũng không trả lời, rõ ràng là không muốn trả lời.

Nhưng trong lòng Tả Tiểu Đa thật sự rất tò mò, nhịn không được hỏi lại một lần nữa.

Cô gái xuất thần hồi lâu, cười khổ nói: “Một tàn hồn, chết nghìn lần cuối đời, còn có thể có tên tuổi gì nữa chứ... Nói ra tên của ngày xưa, chẳng phải sẽ làm mất mặt xấu hổ thầy của ta, đồng bào của ta sao.”

Nàng nhìn Tả Tiểu Đa, áy náy nói: “Xin tiểu hữu đừng hỏi nữa, hãy để bần đạo giữ lại một chút mặt mũi đi.”

Tả Tiểu Đa có chút xấu hổ, sờ sờ mũi, nói: “Tiền bối có nỗi khổ khó nói, vãn bối đương nhiên sẽ không hỏi nữa.”

Cô gái cười cười, nói: “Có điều dù nói thế nào thì tiểu hữu cũng được coi như là ân nhân của ta, bất luận tiểu hữu định xử trí ta như thế nào, nhưng cuối cùng vẫn là giải phóng ta ra, phần nhân quả này cần có đền đáp...”

Tả Tiểu Đa hiểu rất rõ câu nói này của nàng, rõ ràng là đang thử thăm dò mình sẽ xử trí nàng thế nào.

Khoát tay một cái nói: “Duyên phận thế gian, tận về nhân quả, cuối cùng tiền bối cũng thoát khỏi đại nạn, phúc phần sau này đáng chờ mong, nói đến hai chữ xử trí gì chứ, nếu tiền bối thấy không thuận tiện, chỉ cần nói rõ chỗ trở về, ta sẽ tự nghĩ cách đưa tiền bối trở về, nếu như bây giờ không có chỗ để đi thì cứ ở lại chỗ này của ta đừng ngại, phương pháp dựng lại thân xác kia, vãn bối cũng có thể góp chút sức mọn...”

Tả Tiểu Đa cũng không nói quá rõ ràng, càng không nói đến từ chết.

Bây giờ là thời đại chiến tranh ác liệt, nếu như cô gái này có lập trường đối địch với Nhân tộc Tinh Hồn, vậy Tả Tiểu Đa vẫn sẽ xé rách da mặt, đem đi xử trí.

Mà với sự thông minh của cô gái này, đương nhiên vừa nghe là đã biết, rõ ràng ý nghĩa trong lời nói vẫn chưa hết.

Nhóc con này, đây là muốn mời chào ta sao, khẩu vị thật không nhỏ mà!

Cô gái tươi tỉnh trở lại cười một tiếng, duyên dáng nói: “Tiểu hữu giúp ta tàn hồn còn mãi, trước mắt thật sự ta cũng không có chỗ đi, chỉ đành mặt dày tạm thời ở lại nơi này của tiểu hữu, nếu như tiểu hữu có chỗ nào đó không hiểu trong khi tu luyện thì có thể hỏi ý kiến ta cũng được.”

Kết cục như vậy, tất nhiên là hai bên đều sẽ vui vẻ.

Tả Tiểu Đa cũng không keo kiệt, đưa thêm mấy bình mật Nguyệt Quế để cô gái dùng điều trị.

Dù sao cũng chỉ là một nguyên thần, hơn nữa còn bị giam cầm, không có gì đáng lo.

Sau đó mới đi xem thu hoạch của mình.

Lúc này Muỗi Đạo Nhân kia quả nhiên đã hoàn toàn thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán, một đường rộng rãi theo đó hòa nhập vào không gian Diệt Không Tháp, khiến cho không gian Diệt Không Tháp sinh ra sự lột xác thay đổi về bản chất.

Giữa không trung thình lình sinh sôi mây đen, mờ mờ ảo ảo sinh ra một loại m Dương Chi Ý, đạo uẩn ngang tàng sinh sôi.

“Có được từ Đại Đạo của đại yêu thượng cổ, có thể khiến cho Diệt Không Tháp sinh ra thay đổi như thế, vượt quá mong đợi, nhưng đây là chuyện tốt, dù là gấp tám lần mười lần đó cũng sẽ không chê nhiều.”

Diệt Không Tháp của mình đã nuốt chửng hết bao nhiêu thứ, sẽ không có người nào rõ ràng hơn Tả Tiểu Đa.

Bây giờ bất ngờ có được chất dinh dưỡng của đại đạo, còn có đạt được công hiệu như này, vượt ngoài dự liệu, càng đặc biệt tâm tâm niệm niệm về tương lai.

Thời đại chiến trai ác liệt này, Thái Cổ hung bạo như Muỗi Đạo Nhân, còn có nhiều vị, nếu như có thể... Há không đẹp quá sao?

Trừ đại đạo đạo uẩn và các loại đồ tốt đã bị một đám người trong nhà chia nhau ra, thì nội đan của Muỗi Đạo Nhân được Oa Hoàng Kiếm giữ lại trươc đó chính là vật đỉnh cấp còn sót lại của Muỗi Đạo Nhân.

“Tiền bối, xin hỏi thứ này dùng để làm gì? Cũng hoặc là phải sử dụng như thế nào?”

“Đây là nội đan của Muỗi Đạo Nhân, đồng thời cũng là nơi tập hợp của tất cả tinh hoa trên người, dùng thần hồn bản thân phỏng đoán viên nội đan này sẽ có thể hấp thụ được kinh nghiệm và nhiều loại thần thông trong cả đời của Muỗi Đạo Nhân, không chừng còn có thể lĩnh ngộ ra ngàn vạn thuật hóa thân của Muỗi Đạo Nhân từ trong đó, nhưng cái này đòi hỏi cấp độ tu vi và một chút xíu vận mệnh của bản thân người sử dụng, cũng chưa hẳn nhất định có thể cầu được ước thấy.”

Bình Luận (0)
Comment