Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2542 - Chương 2540: Thu Hoạch Khổng Lồ

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2540: Thu hoạch khổng lồ

Trong lời nói của hư ảnh cô gái tràn đầy ý tứ xúc động, nói: “Từ thời hồng hoang thì Muỗi Đạo Nhân đã rất ít khi dùng vẻ mặt thật để ngao du thiên hạ, không ngờ lần này đi ra lại là thân phận thật sự... Quả nhiên là người tính không bằng trời tính. Trong lượng kiếp, không phải Thánh Nhân chi tôn, sao lại không vướng phải kiếp số...”

“Những xương cốt và cánh kia... Nên sử dụng như thế nào?”

“Những thứ đấy đều là vật liệu cấp thượng để luyện chế linh bảo. Muỗi Đạo Nhân ngoài tu vi bản thân đã đạt đến cấp đại năng giả ra, hơn nữa còn là dị chủng hồng hoang, trên dưới toàn thân đều là vật liệu quý báu hiếm có, dù là một giọt tinh huyết, chỉ cần sử dụng thoả đáng thì cũng có thể phát huy tác dụng tương xứng!”

“Thì ra là thế.”

“Đây là cái gì vậy?”

Tả Tiểu Đa thấy đám Tiểu Tiểu tụ tập cùng một chỗ, dường như đang cướp đoạt thứ gì đó, đánh đấm túi bụi.

Không khỏi tò mò trong lòng.

Không phải mấy tiểu bảo bối này cái nào cũng đều có mắt nhìn rất cao sao? Thế mà lúc này lại vì một món đồ trở mặt thành thù với nhau hả?

Món đồ gì mà quý báu dữ vậy?

Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu, Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu Đa, Yên Thập Tứ, Oa Hoàng Kiếm, đều tụ hợp lại cùng một chỗ, dáng vẻ căm thù lẫn nhau, không ai nhường ai.

Tả Tiểu Đa vội vàng đi qua xem xét, phát hiện mục tiêu tranh cãi của bọn hắn chính là ba đóa hoa sen trôi nổi hư không.

Đám Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu đều nhào lên trên thân đóa hoa sen, vẻ mặt như xác định quyền sở hữu “Đây là của ta!”.

Không chỉ có Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu bày ra dáng vẻ như này, đến cả Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu Đa, Oa Hoàng Kiếm cũng đều như vậy.

Thậm chí ngay cả Yên Thập Tứ trước đó gặp phải thứ gì tốt cũng sẽ tuyệt nhiên không dám tranh giành với mọi người, lúc này cũng bày ra vẻ mặt tuyệt đối không nhường.

Vì ba đóa hoa sen này mà mấy đứa nhóc loi choi đều biểu hiện ra dáng vẻ trở mặt thành thù, chấm dứt hoàn toàn!

Nhất là Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, thế mà đang len lén liên lạc với Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy.

Ý tứ rất rõ ràng, còn dám cướp với ta, xem ta có cho các ngươi một chùy hay không...

Phải nói là đóa hoa sen này thật sự rất đẹp, đẹp đến động lòng người, đến mức mà Tả Tiểu Đa chỉ vừa nhìn thấy là đã thích rồi, gần như theo gót theo đám người trong nhà.

“Thế mà lại là ba đóa hoa sen đẹp đẽ như vậy... Ba đóa hoa sen này, mờ mờ ảo ảo kết thành một đóa nên càng lộ ra vẻ hiếm lạ hơn, chỉ với vẻ bề ngoài thánh khiết cao quý này thôi thì cũng đã không giống với thứ mà loại ma đầu này có thể có được!”

Hư ảnh cô gái không nhịn được thở dài.

Thứ đồ này, thế mà sau khi Muỗi Đạo Nhân chết đã được luyện hóa ra? !

Rõ ràng, nhiều năm như vậy mặc dù Muỗi Đạo Nhân vẫn luôn rất cố gắng, nhưng cũng không thể thật sự luyện hóa được chí bảo Tây Phương Giáo này!

“Đây thực sự là đồ tốt, linh bảo cấp số đỉnh Tiên Thiên!”

“Đây là ba trong số mười hai Công Đức Kim Liên trấn áp khí vận của Tây Phương Giáo, bên trong đều là hơi thở công đức.”

Nói mãi nói mãi, bản thân hư ảnh cô gái cũng từ từ trỗi dậy một phần giác ngộ: Bảo vật công đức ở cấp độ này, mặc dù dưới nhân duyên tế hội đã bị Muỗi Đạo Nhân nuốt chửng, nhưng há có thể là loại đại yêu hung ác tàn sát vô số sinh linh toàn thân đều là tội nghiệt này có thể luyện hóa được sao?

Tội nghiệt và công đức, vốn là hai sự tồn tại đối lập với nhau.

Nếu Muỗi Đạo Nhân có thể luyện hóa Công Đức Kim Liên thì mới thật sự là chuyện kỳ quặc quái gở!

Nghiên cứu nguồn gốc của nó, đáng lý là Công Đức Kim Liên có kiếp hứng chịu kiếp nạn, mượn Muỗi Đạo Nhân lịch kiếp một lần!

“Thứ này... Cụ thể là có tác dụng gì?”

Tả Tiểu Đa cầm Công Đức Kim Liên lên, nhíu mày, mở miệng hỏi theo bản năng.

Hư ảnh cô gái cười khổ một tiếng, đang muốn mở miệng nói rõ thì đột nhiên mở to hai mắt!

Bởi vì... Nàng nhìn thấy rõ ràng trước ngực Tả Tiểu Đa có một miếng ngọc với hình dạng còn chưa được hoàn chỉnh đang lặng lẽ bay ra.

Tỏa ra ánh sáng đen trắng mịt mờ trong lúc xoay tròn...

Sau đó, tia sáng đen trắng bao phủ lấy ba vật phẩm Kim Liên...

Trước sau khoảng chừng không quá một cái chớp mắt, sau khi ba vật phẩm Kim Liên kia đã bị tia sáng đen trắng bao phủ, lúc ấy... Đã không thấy đâu nữa rồi!

“Cheng cheng...”

Oa Hoàng Kiếm ổn định tại hư không, ngây ra!

Thí Thần Thương leng keng một tiếng rơi vào bụi bặm, không nhúc nhích.

“Oa...”

Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu Đa, Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu... Bốn tiểu gia hỏa này lập tức không làm nữa, cùng nhau đặt mông ngồi dưới đất, giậm chân khóc rống lên.

Đây chính là đồ ăn ngon nhất nhất trên đời này... Sao lại... Đột nhiên mất tiêu rồi!

“Mẹ đền cho ta...”

Bốn đồ vật nhỏ khóc hu hu nước mắt giàn giụa.

Bản thân Tả Tiểu Đa cũng ngẩn ngơ tại chỗ, trố mắt líu lưỡi.

Là vì sự thay đổi này đến cả bản thân hắn cũng không thể ngờ tới.

Tạo Hóa Bàn của bản thân tuyệt đối sẽ không thu ba đóa hoa sen kia vào, hơn nữa còn hoàn toàn... Hòa tan, rồi hấp thu, rồi ăn mất! ?

Chuyện này phải làm sao đây?

Đền?

Dùng cái gì để đền?

Cho dù bây giờ Tả Tiểu Đa đập vỡ Tạo Hóa Bàn của mình... Vậy tuyệt đối cũng không thể đền được!

Nhưng kết quả như vậy, đồ tốt gần trong gang tấc nhưng lại chính mắt nhìn thấy bị ăn vào trong miệng, tự nhiên không còn nữa, mấy đồ vật nhỏ này sao mà chịu được?

Trước đó bảo người ta ra sức chiến đấu, người ta không sợ nguy hiểm, bây giờ có đồ tốt, thế mà lại không chia lãi, trên đời này làm gì có đạo lý như vậy?

Mỗi một đứa đều giậm cái chân nhỏ khóc rống lên, nước mắt chảy ra ngoài như sông như suối...

Chỉ có Tiểu Tiểu là khác với những người xung quanh - Người khác đều là giậm hai chân rồi khóc, chỉ có nó là giậm ba chân rồi khóc...

Bỗng nhiên, Tạo Hóa Bàn bất chợt tỏa ra ánh sáng kì lạ, đột nhiên chiếu ra năm luồng ánh sáng, chia cho Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu Đa, Tiểu Bạch A, Tiểu Tửu, còn có Thí Thần Thương, mỗi một đứa một luồng ánh sáng xanh.

Sau đó lại thần ẩn lần nữa, biến mất trên người Tả Tiểu Đa.

Hiển nhiên cũng cảm thấy nuốt chửng một mình có chút ngại ngùng, chia cho một chút...

Oa Hoàng Kiếm: “! !! !”

Của ta đâu! !

Của bổn kiếm đâu?

Đệch mợ!

Mấy đứa khác đều có, chỉ có ta không có? ?

Bình Luận (0)
Comment