Cho dù là những người có tu cảnh mạnh nhất Tinh Hồn như Thiềm Thánh, Vạn Lão kia, chỉ sợ cũng kém hơn cô gái này một cấp nửa cấp.
Có lẽ là vì sợ hãi những thứ chưa biết rõ nên đáy lòng Tả Tiểu Đa càng lúc càng kinh ngạc, cũng càng lúc càng nghĩ mà sợ.
Loại tồn tại như này, thế mà năm đó còn có thể bị tính kế hại chết... Cái gọi là thế giới hồng hoang như vậy nên là thế giới nguy hiểm cỡ nào chứ?
Bây giờ, toàn bộ những cao thủ năm đó trở về, hơn nữa còn là sau khi đã trải qua nhiều năm ma luyện như vậy, sợ là thực lực đã tăng lên rất nhiều so với những năm đó.
Nhân tộc Tinh Hồn mình phải đối mặt sẽ là một đám kẻ địch như nào, có đẳng cấp ra sao chứ! ?
Lúc rảnh rỗi tình cờ hỏi đến biệt danh, hư ảnh cô gái vẫn cười nhạt, về sau bị hỏi quá mức, không thể làm gì khác nên đành nói: “Các ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, không cần xưng hô tiền bối gì cả, nếu như có lòng, cứ gọi một tiếng chị Vân đi.”
“Chị Vân.”
“Chị Vân.”
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm đương nhiên là biết nghe lời, miệng nhỏ ngọt ngào, mở miệng là lại gọi một tiếng chị Vân, vô cùng kính cẩn.
Dù sao thì cường giả cấp này, cho dù không bàn đến những năm tháng bỏ mình thì nguyên thần vẫn sẽ trường tồn muôn đời, năng lực phân biệt, kiến thức, kinh nghiệm, mỗi một thứ đều là cường nhân không biết bao nhiêu phần.
“Phương hướng tu luyện của ngươi, cơ bản không sai.”
Chị Vân chỉ điểm cho hai người trong Diệt Không Tháp khoảng chừng một năm; Vẫn luôn uốn nắn, đủ loại uốn nắn, đủ loại uốn nắn trên ý nghĩa, đến cuối cùng mới nói đến cải tiến.
Bình tĩnh xem xét, nàng thật sự vô cùng kinh ngạc, kinh ngạc trong lòng.
Nhất là sau khi biết được số tuổi thật sự của Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm, càng thêm khiếp sợ một cách khó hiểu.
Chỉ với chút tuổi đấy thế mà đã có thể đạt đến cảnh giới Đại La?
Đây, đây vẫn là hồng hoang mà ta quen thuộc sao.
Hồng hoang trong nhận thức, động một tí chính là nghìn năm chục nghìn năm thời gian, hễ là tu giả loáng thoáng có chút tiếng tăm thì số năm nhập đạo tu hành trên chục nghìn năm không có một người, đều sẽ rất ngại khi nói ra.
Theo như chị Vân biết, nói chung cũng chỉ có đa số những học trò của các giáo phái lớn lịch kiếp lúc Phong Thần lượng kiếp mới có khả năng so sánh với Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm, nhưng cho dù là những học trò kia thì đa số cũng là dùng pháp bảo bí thuật được thừa hưởng từ thầy cô của họ để nổi danh, nói đến tu vi thật sự thì vẫn không thể đánh đồng với vợ chồng Tả Tiểu Đa, thậm chí là khác biệt rất lớn!
Có hạt giống tu hành tốt ở trước mắt, bản thân chị Vân truyền thừa cũng là tư tưởng giải quyết truyền dạy tất cả không phân biệt chủng loài, đối với vợ chồng Tả Tiểu Đa thật sự là dốc hết tâm tư, không khác gì dạy dỗ truyền lại cho học trò.
Chỉ với những sửa chữa được chị Vân chỉ điểm kia thôi mà đã khiến Tả Tiểu Đa cảm thấy chiến lực của mình đang trống rỗng chợt tăng hơn gấp đôi!
Trong đó cũng có liên quan tương đối với hoàn cảnh không khí đất trời, dùng hình dạng mặt đất địa chất vốn có của đại lục Tinh Hồn mà nói, tu giả đạt đến Đại La cảnh cũng đã là nhân tài kiệt xuất trong đó, đỉnh của đỉnh cao, bình thường không thể toàn lực hành động, nếu không sẽ rất dễ tạo nên một đại nạn.
Nói cách khác, tu giả Đại La cảnh hoặc là không ra tay, cho dù có ra tay thì tốt nhất đừng toàn lực ứng phó, mà lớp gông cùm xiềng xích này sẽ gián tiếp khiến cho tu giả Đại La cảnh rất khó tiến thêm một bước, nếu không thì Ba đại lục tranh phong lâu như vậy, tẩt cả chỉ sinh ra một mình Hồng Thủy Đại Vu, há lại không có nguyên nhân!
Hừm, tiến bộ cuối cùng của cha mẹ, trình độ tương đương đều thỏa đáng để hoá sinh hồng trần, còn có bất ngờ ngoài định mức của Tả Tiểu Đa cho bọn hắn, có thể nói là thiên bẩm.
Mà bản thân chị Vân là đại năng giả lúc Hồng Hoang Phong Thần, đối với đỉnh của đỉnh cao trong sự nhận biết của đám Ba đại lục Tinh Hồn, đừng nói khịt mũi coi thường, chỉ nói cũng thường thôi, dùng những gì nàng biết chỉ điểm sửa đổi con đường đi về trước cho vợ chồng Tả Tiểu Đa, tự nhiên làm chơi ăn thật, hoàn toàn không có gập ghềnh.
Nhưng dù là vậy, trong khoảng thời gian một năm này, những đột phá, tinh tiến do Tả Tiểu Đa làm ra vẫn khiến chị Vân cảm thấy không thể tưởng tượng, khó lòng lý giải.
Nói chung thì dưới cái nhìn của nàng, tốc độ tăng tiến của Tả Tiểu Đa như vậy chỉ có thể dùng bàng môn tà đạo để hình dung.
Nhưng nàng đã từng liên tục tự tay kiểm tra, mặc dù tu cảnh công pháp của Tả Tiểu Đa không phải huyền môn chính thống, nhưng vẫn là khác đường cùng đích kế thừa huyền môn, tuyệt đối không phải bàng môn tả đạo tà pháp vì muốn tinh tiến.
Đây đáng ngạc nhiên hơn nữa còn khá kỳ quái!
“Phương hướng tương lai con đường phía trước của ngươi không có sai lầm, chiến lực cũng rất lớn, mặc dù thỉnh thoảng có một chút mềm lòng, nhưng dưới binh khí của ngươi, một chút mềm lòng sẽ không ảnh hưởng gì mấy.”
Chị Vân cười nói: “Binh khí này của ngươi có thể nói là binh khí hiếm khi hạ thủ lưu tình nhất.”
“Cho nên ta cũng không có đề nghị nào quá tốt cho đường lối của ngươi, nền tảng cực kỳ vững chắc, phương hướng tiến lên cũng chính xác, chỉ cần cố gắng chạy về phía trước từng bước từng bước là được rồi, Tiểu Đa Dư!”
Đánh giá của chị Vân dành cho Tả Tiểu Đa không thể không cao.
Tả Tiểu Đa mặt mày hớn hở, Tả Tiểu Niệm cũng cảm thấy may mắn vinh hạnh, nở nụ cười.
“Về phần ngươi... Tiểu Niệm Nhi...”
Sắc mặt chị Vân có chút ngưng trọng: “Ngươi thật sự... Không có bất cứ tái hiện ký ức nào sao? Một chút xíu cũng không có hả?”
“Thật sự không có.” Tả Tiểu Niệm trừng to đôi mắt tròn trịa: “Làm gì có ký ức nào đâu? Ta cũng không phải là một người khác...”
“Ngươi có chỗ không biết, Băng Diễm trong cơ thể ngươi có lai lịch hoàn toàn khác biệt, có chút cổ quái, nếu không phải dòng dõi Thủy Phượng thì chính là người kế nhiệm Đạo Tổ...”
Chị Vân cau mày, nói với hai người: “Căn cứ vào điều này, sau này các ngươi làm việc phải chú ý hơn một chút.”
Trong lòng Tả Tiểu Niệm đột nhiên run lên.
Tả Tiểu Đa lập tức trở nên khẩn trương, vội vàng hỏi: “Sẽ có ảnh hưởng gì không? Vợ của ta sẽ không bị bọn hắn bắt về chứ?”