Số khí vận này, vẫn không giống khí vận thiên sinh của đại năng Hồng Hoang, phần lớn đều là hậu thiên tụ họp, đây là cách nói gì?
Ta vừa nhìn liền thấy ba ngàn thế giới, nhưng không nhìn thấy tiền kiếp, kiếp này của thằng nhóc này, điều này nói rõ cái gì, ý gì?
Sư tôn đặc biệt cho phép tiến vào Bích Du Cung, lẽ nào cũng là nguyên nhân này?
Đa Bảo Đạo Nhân nhìn thấy toàn thân Tả Tiểu Đa khó chịu không thích hợp, mỉm cười nói: “Hai vị chính là khách quý của bổn cung, không cần phải căng thẳng, nếu đã có thể ở Bích Du Cung của ta làm khách, có bồ đoàn, vậy thì.... cho dù là muôn đời sau này, bồ đoàn của hai ngươi cũng sẽ không di chuyển.”
“Tất nhiên vĩnh viễn tồn tại ở Bích Du Cung!”
Đa Bảo nhàn nhạt mỉm cười.
Tả Tiểu Đa rất muốn xỉa xói một câu “Ngươi vừa mới thành lập môn phái chưa được mấy phút, khẩu khí lại lớn như vậy, giống như có bồ đoàn chịu không nổi”... nhưng không biết vì sao trong lòng chột dạ, câu xỉa xói này không dám nói ra miệng.
Tả Tiểu Niệm ở một bên, trái lại rất thích bồ đoàn này, hồn nhiên nói: “Bồ đoàn này, ta rất thích.”
“Thích thì tốt.”
Đa Bảo cười haha, híp mắt: “Thích thì thường đến.”
Tả Tiểu Đa cười hihi, nói: “Không biết... tôn danh đại tánh của hai vị?”
Tên này vẫn hỏi ra, cũng bộc lộ sự vô tri của bản thân.
“Khụ, ta chính là đại đệ tử dưới tọa sư tôn, tên là Đa Bảo. Mọi người đều gọi ta là Đa Bảo Đạo Nhân.
Đa Bảo có chút hốt hoảng.
Đây là bao nhiêu năm rồi, vẫn là lần đầu tiên tự nói tên Đa Bảo.
“Đây là sư đệ của ta, Khổng Tuyên, họ Khổng tên Tuyên.”
“Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.” Tả Tiểu Đa bắt tay.
“Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, như sét đánh ngang tai, hôm nay được gặp, may mắn ba đời.”
“Phì!”
Khổng Tuyên trực tiếp phun một ngụm.
Đm thằng nhóc này nói thật sự..... trôi chảy.
Nhìn mặt tên này dáng vẻ ngơ ngác hai mắt tròn tròn, rõ ràng là không biết tên của hai người mình.
Ai ya hai đứa nhỏ ngốc này....
Nhưng mà... người ta có bồ đoàn....
Khổng Tuyên cũng cười, ánh mắt có chút ngưỡng mộ nhìn hai cái đệm mới thêm vào trong tám cái bên trong, tổng cộng mười bồ đoàn.
Trong đại điện này, hắn không có bồ đoàn.
Đa Bảo nhìn thấy ánh mắt của Khổng Tuyên, mỉm cười nói: “Vị trí trước đây... không thể di chuyển, đợi lát sư tôn ra ngoài, ta sẽ nói rõ với sư tôn, cũng thêm cho ngươi một cái bồ đoàn.”
“Cảm ơn đại sư huynh chu toàn.” Khổng Tuyên cực kì vui mừng nhìn qua.
Bồ đoàn của Bích Du Cung này, trừ tượng trưng cho thân phận địa vị, càng có công dụng vô tận, tự nó không phải là bồ đoàn thông thường, trên mỗi bồ đoàn, đều mang dấu ấn đại đạo thuộc về đại pháp Tiệt giáo truyền thừa diễn sanh, đạo ẩn chứa tự nhiên lưu truyền, ngồi trên đó nghe đạo, cảm ngộ không giống với mọi người!
Mà thân phân đại sư huynh của Đa Bảo Đạo Nhân đưa ra lời hứa, chuyện này vốn dĩ nắm chắc mười phần, Khổng Tuyên có thể không cảm ơn thế nào được.
Tả Tiểu Đa bên cạnh lập tức không nhịn được trợn mắt, chẳng qua là một cái bồ đoàn... còn kích động thành đỏ tím sao?
Ta cũng biết sự việc dân sinh Hồng Hoang nghèo khó, vậy có muốn ta chuyển cho các ngươi mấy cái so pha đến không, kết một thiện duyên tốt, đảm bảo mọi người đều có phần, đều không hụt hẫng!
Chỉ cần nghĩ thử phía trên giáo viên giảng bài, phía dưới các học sinh thoải mái dựa vào trên sô pha... cảnh tượng đó....
Suy nghĩ của Tả Tiểu Đa vừa xoay chuyển, khụ một tiếng, muốn đề nghị ra miệng.
Nhưng chưa kịp nói ra... cũng may là chưa kịp nói.
Một bóng người vụt qua.
Thông Thiên giáo chủ mang theo Quy Linh Thánh Mẫu đi ra.
Quy Linh Thánh Mẫu hiện tại, với trước đây như hai người khác biệt, trên người hào quang vạn đạo, điềm lành vạn đường, thần đầy khí đủ, linh hồn rực sáng.
Trạng thái nhục thân đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa còn là Tiên Thiên đạo thể!
Cả khuôn mặt đầy nụ cười, cả khuôn mặt kích động.
“Chúc mừng sư muội.” Đa Bảo.
“Mừng sư tỷ.” Khổng Tuyên.
“Cảm ơn sư huynh, cảm ơn sư đệ.” Quy Linh Thánh Mẫu vui mừng khấp khởi nói, đánh giá trên dưới thân thể mình, nói: “Lần vì họa được phúc này sư tôn dùng đồ hắn cất giấu nhiều năm Cửu Huyền Mộc làm xương, Cửu Huyền Thủy làm máu, Cửu Huyền Phong làm tủy xương, vì ta trực tiếp tạo thân thể Tiên Thiên Đạo.”
Đa Bảo: “Khụ khụ khụ....”
Hai mắt Khổng Tuyên tròn xoe: “.... Sao ta có một loại xung động tự hủy cơ thể, làm sao đây?”
Trong chốc lát, hai người thật sự có chút ghen tỵ.
Mặc dù vốn dĩ Quy Linh Thánh Mẫu cũng là Tiên Thiên Sinh Linh, nhưng căn bản nói đến cùng chính là một con rùa đen, mặc dù tiếp nhận công đức năm đó mà Tiên Tổ vá trời, càng có Tiên Thiên Linh Bảo Nhật Nguyệt Bảo bảo vệ thân thể, nhưng rùa đen.... cuối cùng chỉ là rùa đen.
Cho dù thay đổi hình dạng thế nào, lúc mỗi lần đột phá, lúc tẩy lễ thiên kiếp, tóm lại sắp tu luyện thành người bình thường, tiếp nhận càng nhiều nguy hiểm càng nhiều.
Cuối cùng cả đời, sớm đã xác định không có hy vọng thành thánh.
Nhưng bây giờ… hồn phách vẫn là hồn phách của bản thân Quy Linh Thánh Mẫu, trong sáng tinh khiết, nhưng chỉ là nguyên linh; mà thân thể từ trong ra ngoài đều hóa thành Hồng Hoang Bảo Tài, Tiên Thiên Linh Khí!
Cái này….
Cái này sao có thể so sánh?
Nếu nói thân thể rùa đen trước đây chính là một miếng bạch ngọc hoàn mỹ thượng đẳng, vậy thì thân thể bây giờ, chính là ngọc bích tuyệt mỹ cực phẩm nhất!
Cái này sao có thể so sánh?
Một trời một vực, vốn dĩ không có bất kì cái gì có thể sánh được được chưa!
Tròng mắt Khổng Tuyên hâm mộ hơi xanh lam: “Sư tôn thật là xem trọng sư tỷ… tiểu đệ cực kì ngưỡng mộ!”
Ôi trời, bị người khác phá hủy thân thể, lại còn có thể có chỗ tốt này!
Ta… mặc dù ta là Khổng Tuyên số một trời đất, thần quang ngũ sắc hiếm có đối thủ, thành cũng là thân thể này, bại cũng là thân thể này, giới hạn của nền móng này, cao nhất cũng không vượt quá Chuẩn Thánh đỉnh phong, khó mà thành Thánh.
Ta cũng muốn… phá hủy một chút như vậy!
Giọng cười haha của Thông Thiên giáo chủ vang vọng: “Khổng Tuyên à, nếu ngươi cũng muốn làm theo, cũng được. Ta vì người đắp nặn thân thể lần nữa cũng không phải chuyện khó.”
Tinh thần Khổng Tuyên dao động: “Sư tôn, thật à?”
Thông Thiên giáo chủ nói: “Đương nhiên là thật, nhưng mà Cửu Huyền Mộc đã dùng hết, bên tay chỉ còn một ít Ngô Đồng Mộc miễn cưỡng có thể dùng…”