Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2580 - Chương 2578: Lẽ Nào?... Chẳng Lẽ?... (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2578: Lẽ nào?... Chẳng lẽ?... (2)

Vẻ mặt của các đại năng đều ngưng trọng, thậm chí họ còn cúi đầu nói: “Hậu Thổ, lâu ngày vẫn khỏe chứ.”

Hầu Thổ khẽ nói: “Kẻ thất bại có giác ngộ của kẻ thất bại. Ta sẽ làm tốt việc của chính mình, thiên thu vạn đại, nào biết sẽ có điều gì thay đổi? Câu lâu ngày vẫn khỏe chứ này, hơi dư thừa rồi.”

“Hơi nặng lời rồi, cũng là chuyện tốt mà.” Giọng Nguyên Thủy nhẹ nhàng: “Hầu Thổ, thiên đạo chưa tận, nhân quả khó xác định, hàng vạn biến số, những chuyện xảy ra sau này đều là thiên đạo, lại có thể nắm chắc bao nhiêu phần?”

Hầu Thổ cúi đầu chào: “Đúng vậy, sư huynh nói đúng, là do ta thất thố.”

Mọi người đều cười mà không nói lời nào, không có biểu hiện gì là xấu hổ.

Sau đó, mọi người đều chuyển sự chú ý sang Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm.

Nhất thời, cảm giác kinh ngạc và khó hiểu lóe lên trong mắt mấy người.

Nét mặt mấy người đều rất phức tạp.

Nhưng nhìn áo sơ mi của Tả Tiểu Đa trên ngực dường như có một bức tranh, một trắng một đen, trên ngực trước có hai con cá bơi lội vui vẻ, mỗi khi bơi một vòng, sẽ có một vòng đạo vận, gợn sóng ra ngoài.

Mọi người có thể thấy rõ.

Đó rõ ràng là pháp bảo của Thái Thanh Thánh Nhân.

Sao lại có trên người thằng nhóc này?

Thằng nhóc này có lai lịch gì?

Lẽ nào?... Lẽ nào?...

Nguyên Thủy vẫn bình tĩnh nhìn hai con cá m Dương bơi lội vui vẻ, một lúc lâu sau mới quả quyết nói: “Thằng nhóc này, không tệ!”

Ý tứ của câu này rất rõ ràng.

Đứa trẻ này, ta hốt trước!

“Quả thật không tệ.”

Chốc lát sau, Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn cũng đồng loạt lên tiếng.

Ma Tổ La Hầu không nói, nhưng trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Tên này, sao lại… dường như, có khí tức của Thí Thần Thương đang mập mờ ẩn hiện?

Lẽ nào?... Lẽ nào?...

Và Yêu tộc Đông Hoàng Thái Nhất, Yêu Hoàng Đế Tuấn, và Yêu Hậu Hi Hòa đều nhìn chằm chằm vào Tả Tiểu Đa, và biểu cảm trong mắt họ càng thêm phức tạp và khó hiểu.

Sao trên người tên nhóc này lại có khí tức của Tam Túc Kim Ô…

Lẽ nào?... Lẽ nào?...

Sau đó, ánh mắt Hậu Thổ nương nương lóe lên, nhưng cũng tập trung chú ý vào Tả Tiểu Đa.

Trên người của tên nhóc này... rõ ràng là tràn ngập khí tức công pháp của hai vị ca ca Thủy – Hỏa... Sao lại có chuyện này?

Tên nhóc này cũng không giống là người của Vu tộc, rõ ràng nó là Nhân tộc.

Cái gọi là nước và lửa là không tương hợp, trong ngũ hành thì nước và lửa là rõ ràng nhất, nước mạnh thì dập tắt lửa, lửa mạnh thì nước bốc hơi, tuyệt đối không thể để nước và lửa cùng tồn tại, hiện tượng dung hợp hoàn hảo này…

Điều này thực sự khó hiểu!

Lẽ nào?... Lẽ nào?...

Ánh mắt của Minh Hà Lão Tổ và Nhị Thánh Tây Phương cũng lộ ra vẻ kỳ quái, khí tức Kim Liên của ta... ?

Làm sao...

Lẽ nào?... Lẽ nào?...

Nhất thời, tất cả mọi người đều rơi vào bất ngờ và bối rối.

Chuyện này... chuyện này sao có thể?

Thoạt nhìn, sao tên nhóc này lại dường như có vẻ có chút quan hệ với mọi người có mặt ở đây?

Nhưng... chuyện đó làm sao có thể xảy ra?

Có được cơ duyên, khí vận gì, mới có thể liên kết được nheièu nhân quả lên của hắn được như thế?

Vào lúc này, đứa nhỏ này chỉ đi theo bên cạnh Thông Thiên giáo chủ với vẻ mặt bối rối ngơ ngác, như không có chuyện gì xảy ra, và dường như mọi thứ đều không liên quan đến hắn...

Mọi người đang nhìn ngươi, lẽ nào ngươi không hiểu sao?

Tả Tiểu Đa cũng rất ngạc nhiên.

Sao thế nhỉ?

Tại sao sau khi ta đến, mọi người đều nhìn ta với ánh mắt kỳ lạ như vậy?

Lẽ nào?... Lẽ nào?...

Vào lúc này, một luồng ánh sáng mạnh màu xanh rực rỡ đang đến, khí tức sinh mệnh nồng đậm tỏa ra khắp nơi.

Linh Hoàng lại mang theo rau sam... khụ khụ, cũng chính là Vạn Dân Sinh Vạn Lão, hai người cùng đến.

Vạn Lão tự biết cấp bậc mình thấp hơn những người ở đây, sau khi cung kính chào hỏi một vòng, lập tức thân thiết hỏi: “Bạn nhỏ, ngươi cũng ở đây sao, thật tốt.”

Mọi người không khỏi trố mắt ngạc nhiên.

Linh tộc vừa đến, có quan hệ với tên nhóc này, hơn nữa mối quan hệ có vẻ rất thân thiết?

Lẽ nào?......

Như vậy tính ra...

Nhân duyên của tên tiểu tử này cũng được ra phết nhỉ!

Mọi người đều dán mắt vào Vạn Dân Sinh, trong mắt đều là Công đức khí không lẫn tạp chất, công đức đủ để ngưng tụ công đức kim thân, nồng đậm đến mức không thể tan ra.

Công đức khí như vậy, dường như đã được lược bỏ, được công nhận, lẳng lặng trong đại đạo.

Ánh mắt bốn người Nguyên Thủy, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Thông Thiên sượt qua một tia kinh ngạc.

Những ai chưa thành Thánh, không cảm nhận được, nhưng bốn người bọn họ đã là bậc Thánh Nhân hàng thật giá thật, sao mà lại không phát giác ra được chứ.

Vạn Dân Sinh này, trên người đã có căn nguyên Thánh Nhân.

Điều này thể hiện cho điều gì, bốn người bọn họ đều hiểu rõ ràng.

Đây là: Đại đạo thánh âm!

Cũng có nghĩa là... người này sớm muộn gì cũng thành Thánh — Nhất định là vậy!

Hơn nữa còn có loại quy tắc ngầm này, thì kết quả đã chắc như đinh đóng cột!

Bất kì kẻ nào, cũng không thể thay đổi được.

Này như lời vàng ý ngọc khẳng định tương lai của hắn.

Nhưng thiên đạo hỗn loạn nhiều năm như vậy, sao có thể đảm bảo được bất kỳ chuyện gì được chứ?

Hơn nữa, cứ cho là Đạo Tổ, cũng không thể tùy tiện đảm bảo quyền lợi của một Thánh Nhân nào.

Chuyện này rốt cuộc là sao đây?

Hàng loạt những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, sao đâu đâu cũng lộ ra dáng vẻ quỷ dị lạ thường?

Đặc biệt là chuyện đã xảy ra trên người Vạn Dân Sinh, khiến cho các vị Đại Năng có mặt ở đây đều cảm thấy mơ hồ.

Từ xưa đến nay, chưa từng có chuyện như vậy!

Nguyên Thủy thản nhiên nói: “Nhân tộc, Vu tộc, Yêu tộc, Ma tộc, Linh tộc, A Tu La tộc, Đạo giáo, Tây Phương...”

Lúc nói những lời này, trong không trung bỗng vang lên tiếng phượng gáy rồng gầm, không khí tốt lành xông khắp trời.

Một con kim long, một con phượng hoàng nhẹ nhàng bay đến, lại có một con kỳ lân, bốn chân giẫm lên mây công đức phi nước đại đến.

Tổ Long, Thủy Phượng, Kỳ Lân.

Hóa thành hai nam một nữ, đứng trước mắt mọi người.

“Thật ngại quá, bọn ta đến muộn.” Thủy Phượng lạnh nhạt cất lời.

Vẻ mặt của Kỳ Lân và Tổ Long nghênh ngang, hệt như đang nói, bọn ta nên đến muộn mới đúng.

Kẻ mạnh, có thể để kẻ khác đợi mình.

Các ngươi đợi bọn ta là việc các ngươi nên làm.

Bọn ta đến trước đợi các người, đó mới là chuyện không thích hợp.

Cho nên, thời khắc cuối cùng bọn ta mới chậm rãi đến, đó cũng là việc hợp tình hợp lý, là lẽ đương nhiên.

Tức giận?

Hỏi các ngươi có tức giận hay không?

Mọi người đều tỏ vẻ lãnh đạm.

Ba tên này... thật khiến cho người ta chán ghét!

Ba người bọn Tổ Long không cố kỵ điều gì cả, không xem ai ra gì, không để ai vào mắt.

Bình Luận (0)
Comment