Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2586 - Chương 2584: Thánh Vị (5)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2584: Thánh vị (5)

Mà huyết khí của hắn một khi chảy ra thì lập tức bốc hơi, hóa thành linh khí màu máu dung hòa vào không khí.

Lúc hắn hôn mê nhắm nghiền mắt nằm trên mặt đất, thì bản thân hắn đã mất đi phân nửa tu vi.

Mà lúc này hắn đang hôn mê bất tỉnh, không hay biết chuyện gì.

Mắt thấy xảy ra chuyện như vậy, mọi người không ai dám làm ra động tác nào, ánh mắt lộ vẻ phức tạp chưa từng có nhìn chằm chằm Minh Hà.

Ngay lập tức lại nhìn sang bồ đoàn, phía trên vẫn còn có ảo ảnh lóe lên.

Điều này nói rõ rằng, tấm bồ đoàn này, sớm đã có chủ.

Những người khác vẫn chưa nhìn kĩ, ảo ảnh đã biến mất.

“Đại sư huynh quả nhiên công đức cao thâm, thân không ở đây, lại có thể làm ra như vậy.” Nguyên Thủy thở dài.

Thật ra hắn cũng chưa nhìn rõ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc nói ra những lời này.

Rất rõ ràng, vị trí tấm bồ đoàn thứ sáu sớm đã là hoa có chủ.

Như vậy thì chỉ còn lại ba người.

Tiếp Dẫn khụ một tiếng, nói: “Sư đệ, ngồi đi.”

Ánh mắt mọi người đều hướng về Chuẩn Đề.

Chuẩn Đề thở dài, nói: “Vào lúc thiên cơ hỗn loạn, ta mở lại đại thế, gieo rắc nhân quả thế gian, có thể nói là đi ngược lẽ trời, hiện tại chỉ sợ là vị trí kia ta không thể ngồi được nữa.”

Lời này vừa nói ra, mọi người đều hừ một tiếng.

Nếu không phải ngươi làm loạn, bọn ta có thể đến chỗ này sao?

Cũng nhàn nhã lắm đó.

Mọi người nhao nhao liếc xéo.

Chuẩn Đề bước đến vị trí bồ đoàn thứ bảy, thong thả ngồi xuống.

Nhưng, ngồi được một nửa, ánh sáng vàng chợt lóe, gắt gao ngăn lại, cho dù hắn có cố gắng thế nào đi chăng nữa, cũng không thể nào ngồi xuống được.

Ngay lập tức đứng lên, nhẹ nhàng thở ra: “Quả nhiên, là do ta đi ngược lẽ trời. Để chư vị chê cười rồi.”

Tiếp Dẫn vẻ mặt đau khổ: “Sư đệ, ngươi đã hy sinh quá nhiều rồi.”

“Nhưng như thế, Tây Phương giáo ta sẽ có người truyền lại, không đến nỗi diệt tuyệt.” Chuẩn Đề mỉm cười: “Như vậy cũng đáng.”

“Vô Lượng thiên tôn.” Tiếp Dẫn lại thở dài.

Lúc này Chuẩn Đề ngồi xuống sau lưng Tiếp Dẫn, nói: “Ta ngồi sau sư huynh, cũng coi như là được rồi.”

Tiếp Dẫn chậm rãi gật đầu.

Ánh mắt chuyên chú, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Trên mặt những người còn lại không lộ vẻ gì, nhưng trong lòng đã như sóng cuộn trào mãnh liệt.

Chuẩn Đề không thể ngồi lên.

Điều này ám chỉ điều gì đây?

Sáu vị thánh ban đầu, hiện tại bị gạn lại một người.

Đơn giản mà nói thì chính là kinh thiên động địa, là chuyện lớn rung động lòng người!

Sáu vị thánh là trụ cột trời đất!

Hôm nay, một người rời đi, một người bị gạn lại!

Đơn giản mà nói có nghĩa là nửa bầu trời sụp đổ.

Vị trí tấm bồ đoàn thứ bảy, ngay cả Chuẩn Đề cũng không thể ngồi xuống được, trong lòng những người còn lại đều vô cùng bồn chồn, sửng sốt mấy giây, thế nhưng không ai động đậy.

Sau đó Thủy Phượng và Tổ Long cùng bước lên.

Thế là Tổ Long chần chừ lùi lại một bước, ai ngờ Thủy Phượng cũng lùi lại.

Cả hai cười cười đầy lúng túng.

“Ngươi trước đi.”

“Ngươi trước đi.”

Mọi người đều sững sờ.

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Tổ Long và Thủy Phượng, lần lượt nhượng bộ nhau, không ngờ là nhường nhau vị trí Thánh Nhân...

Quả thật là chuyện trước nay chưa từng có.

“Ngươi lên trước đi.”

Tổ Long dứt khoát trở lại vị trí ban đầu.

Thủy Phượng cắn cắn môi, đi đến bồ đoàn.

Trong lòng hồi hộp.

Chỉ e là ta cũng không thể ngồi xuống được...

Theo luồng sáng vàng, dự cảm của Thủy Phượng đã trở thành sự thật, quả nhiên không thể ngồi xuống được.

Mặt mày xám xịt đi tới ngồi bên cạnh Thiềm Thánh, kế bên là Minh Hà gần như đã mất đi nửa mạng.

Thủy Phượng ngồi xuống giữa hai người.

Sau đó Tổ Long bước lên, cũng không có gì để xem, phất tay rời đi, không vui ngồi một bên, Kỳ Lân cũng vậy, không thể ngồi xuống được.

Thượng Cổ Thần tộc, toàn quân tan rã.

Ba người ngồi xếp hàng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chán nản như vậy, tâm lý như được cân bằng hơn một chút.

Hì hì... ngươi cũng không ngồi được... cho ngươi mạnh miệng!

Không thể không nói loại cảm giác này, nói dễ hiểu thì là... có hơi kỳ lạ.

Mà lúc đầu Thiềm Thánh không thể ngồi xuống được, hiện tại vẻ mặt đã khá hơn nhiều: Quả nhiên, không phải chỉ mình ta không ngồi xuống được, mấy tên các ngươi dù có mạnh hơn ta thì cũng có ngồi được đâu.

Khà khà khà...

Cảm giác vui vẻ khó hiểu này là sao đây chứ?

Ngồi xuống được thì đã không phải nôn nóng như vậy.

Không ngồi được thì cũng không có gì phải nôn nóng nữa.

Thế mà còn hy vọng.

Tốt nhất là các ngươi đều không ngồi được!

Không nói cái khác, dù sao tên Ma Tổ La Hầu kia hẳn là treo... Ahaha...

Tổ Long trực tiếp mở miệng: “Ma Tổ đại nhân, ngồi đi.”

Ma Tổ La Hầu sững người, hơi do dự, nhớ tới bản thân chắc chỉ có tội nghiệt ngập trời thôi, có công đức gì chứ, thế là tức giận nói: “Lão phu không thèm!”

Ngay cả thử cũng không thèm thử, bước đến chỗ Tổ Long ngồi xuống, quay đầu lại nói: “Nói thêm một câu, đợi mọi chuyện xong xuôi, ta ở bên ngoài đợi ngươi!”

Tổ Long tức giận: “Không nói thì không nói! Ngươi dọa ai đấy?”

Những người chưa thử chỉ còn lại Đế Tuấn, Thái Nhất, Hi Hòa, Linh Hoàng, Vạn Dân Sinh.

Nhưng bồ đoàn, chỉ còn lại ba vị trí.

Mọi người đều cảm thấy vô cùng khó xử.

Lẽ nào trong năm người, có ba người có thể thành Thánh?

Cái này...

Sau đó Yêu Hoàng Đế Tuấn hít một hơi thật sâu, bước lên phía trước.

Hi Hòa và Thái Nhất một trái một phải cùng nhau bước lên.

Yêu Hoàng chậm rãi ngồi xuống.

Lần này, luồng sáng vàng không mãnh liệt lắm.

Nhưng dù vậy, Yêu Hoàng Đế Tuấn có cố hết sức đi chăng nữa cũng không thể ngồi xuống được, vừa mới ngồi được nửa đã bị ngăn lại.

Hi Hòa yên lặng giơ tay ra, nắm lấy tay trái Yêu Hoàng, vận ra yêu lực, mông Đế Tuấn hạ xuống thêm ba tấc, khoảng cách đến tấm bồ đoàn chỉ có thiếu một chút nữa thôi.

Đông Hoàng Thái Nhất giơ tay ra, nắm lấy tay phải Yêu Hoàng, vận lực.

Ba người hợp lực.

Rốt cuộc Yêu Hoàng Đế Tuấn cũng có thể vững vàng ngồi trên bồ đoàn.

Mặc kệ ngươi làm gì mới có thể ngồi xuống được, cũng mặc kệ việc chỉ cần buông tay ra là sẽ bị đánh bật lên, cũng càng mặc kệ việc hai người bên cạnh ngồi trên mặt đất không có bồ đoàn...

Nhưng, ngươi đã ngồi xuống được rồi!

Vị trí Thánh Nhân thứ bảy, thuộc về Yêu tộc.

Mặt Yêu Hoàng Đế Tuấn đỏ ửng lên, tay trái kéo lấy tay vợ, tay phải nắm chặt lấy tay em trai, gắng gượng mỉm cười: “Khiến mọi người chê cười rồi!”

Bình Luận (0)
Comment