Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2587 - Chương 2585: Chuyện Năm Đó, Ai Đúng Ai Sai

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2585: Chuyện năm đó, ai đúng ai sai

Không dám buông tay, buông tay ra lập tức sẽ bị đánh bật ra ngoài...

M* nó chứ, vị trí này lão tử ngồi lên được cũng gượng gạo quá đi thôi…..

Hi Hòa vô cùng tự nhiên, cười ngọt ngào.

Giúp cho chồng mình, có gì phải mất mặt chứ.

Một tay của Đông Hoàng Thái Nhất bị Đế Tuấn nắm lấy, ngồi trên sàn Tử Tiêu Cung, vẻ mặt lạnh tanh.

Nhắm mắt lại, không nhìn ai cả.

Hắn cảm thấy, hơi mất mặt...

Người khác đều là một người một tấm bồ đoàn, đằng này Yêu tộc bọn họ...... ba người một tấm!

Một người ngồi trên bồ đoàn thì cũng được đi, nhưng còn hai cái mông đang ngồi trên mặt đất đây này.

Tay ta vẫn còn bị đại ca nắm chặt không lấy ra được.

Một khi buông ra, đại ca sẽ bị đánh bật ra ngay......

M* nó chứ......

Vị trí này của ngươi, chẳng lẽ có lò xo à?

Đến lúc này, chỉ còn lại hai vị trí, mà những người chưa ngồi thử còn lại hai người, Linh Hoàng và Vạn Dân Sinh.

Cơ hội trước mắt, cho dù chỉ là cơ hội xa vời cũng muốn thử một lần, biết đâu có thể!

Linh Hoàng hít một hơi sâu, cất bước đi tới, vừa ngồi xuống, ánh sáng vàng bắn ra, sau đó... không thể ngồi xuống được.

Linh Hoàng sớm đoán được kết quả này, nên cũng không có gì phải quá thất vọng, chỉ nở nụ cười gượng gạo, đứng lên bước lại ngồi xuống chỗ không có xếp bồ đoàn.

Vạn Dân Sinh cũng muốn đi theo, trước mắt có nhiều cao thủ thất bại như thế, Vạn Lão cảm thấy bản thân mình chẳng qua chỉ là một tiểu bối sinh sau đẻ muộn, không cần phải mất mặt nữa.

Nguyên Thủy nãy giờ vẫn luôn nhắm mắt, lúc này mở mắt ra, nói: “Hiện tại...”

Tả Tiểu Đa kinh ngạc chen lời: “Mọi người ở đây ai cũng đi qua thử một lần cả rồi, Vạn Lão người đã đến đây rồi, sao không ngồi thử?”

Mặt Vạn Dân Sinh đơ ra một lúc.

Lần này hắn đến được đây là do Linh Hoàng cưỡng ép mang hắn đến, Linh tộc không giỏi về chiến đấu, từ xưa đến nay hiếm có người nào quá mạnh, Vạn Dân Sinh có thể thăng lên thành Bán Thánh đã là nhân vật hiếm có trong hàng vạn năm nay.

Linh Hoàng tha thiết mời hắn đến đây, vốn là định ra oai phủ đầu, đừng cho rằng Linh tộc bọn ta dễ ức hiếp, nhìn thấy chưa, đời sau của Linh tộc bọn ta đã có người thăng lên Bán Thánh rồi, muốn động vào Linh tộc bọn ta, phải cân nhắc cho kỹ.

Nếu có thể làm cho chư tộc kiêng dè, tất nhiên đó là kết quả tốt nhất, thế cục tranh chấp trước mắt, nếu không có thực lực tương đương, Linh tộc dù sao cũng sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người, phô trương một chút thực lực, cũng là điều nên làm.

Nhưng cho dù là Linh Hoàng hay là Vạn Lão, cả hai đối với vị trí Thánh Nhân đều không có bất kỳ hy vọng nào, thậm chí khi Linh Hoàng ngồi thử, cũng là người gần cuối, chỉ ôm một tia may mắn cuối cùng mà thôi.

Hiện tại Linh Hoàng đã không thể ngồi xuống được, Vạn Lão đương nhiên là muốn sang bên kia ngồi với Linh Hoàng, về phần vị trí bồ đoàn kia, sao lại có phần cho bản thân được, thôi thì không cần phải nằm mơ giữa ban ngày nữa, đúng không?

Nhưng những lời lúc này của Tả Tiểu Đa lại khiến người ta hơi ngượng nghịu.

“Lão hủ... sao có thể, cái này...”

Trên mặt Vạn Dân Sinh đầy quẫn bách, nhưng lời của Tả Tiểu Đa cũng có ý tốt, hắn đã đẩy cơ hội đến trước mặt mình.

Vẻ mặt Thông Thiên như đang suy nghĩ điều gì đó, thấp giọng nói: “Nếu đã đến đây rồi, cũng là duyên số, sao không thử một lần.”

Có câu nói của Thông Thiên, lúc này Vạn Dân Sinh mới cúi người cung kính nói: “Nếu đã như vậy, vãn bối... cả gan vậy.”

Nói xong, nhẹ nhàng bước đến vị trí bồ đoàn thứ tám, cẩn thận ngồi xuống.

Sắc vàng lấp lóe, phản ứng không khác so với những người khác.

Trong lúc mọi người đều nghĩ Vạn Dân Sinh sẽ dễ dàng bị đẩy lui, lại thấy trên người Vạn Dân Sinh tỏa ra luồng sáng nâu đậm chống lại luồng sáng vàng kia, chống đối lẫn nhau không quá ba giây, ánh sáng vàng bắt đầu ảm đạm hơn, dung nhập vào thân thể Vạn Dân Sinh.

Sau đó, Vạn Dân Sinh nhẹ nhàng ngồi xuống, ngồi vào vị trí Thánh Nhân thứ tám.

Nguyên Thủy ngẩng lên nhìn một cái, nhẹ giọng nói: “Trách thái sam đầu tiên giữa trời đất, căn cơ gốc rễ không tầm thường, ngày sau có có công đức vô lượng, đức xứng với vị, cũng là lẽ đương nhiên.”

Thông Thiên và những người đã ngồi được không bày ra vẻ mặt gì, chỉ có nhóm người không ngồi xuống được bên kia đều đang trố mắt nhìn!

Đặc biệt là Linh Hoàng, hai tròng mắt như muốn rớt ra ngoài!

Lúc này, cảm xúc của Linh Hoàng, không có từ nào có thể hình dung ra được.

Thậm chí, có một loại hoang mang như đang nằm mơ vậy.

Ta là ai? Ta đang ở đâu?

Sao có thể xảy ra chuyện như vậy được chứ?

Bản thân ta không thể ngồi xuống được, hậu bối trong tộc ta mang đến thế mà lại ngồi xuống được!

Cho dù Vạn Dân Sinh là một kẻ xuất sắc thế gian hiếm có, đạt đến cảnh giới Bán Thánh... nhưng mà đây là vị trí Thánh Nhân đó!

Sao có thể rơi trên người hắn được chứ?

Ngươi nói xem chuyện này nên tìm ai nói lý đây?

Vạn Dân Sinh ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, nhưng cả người có cảm giác không đúng lắm.

Nhưng rồi bị đạo vận không ngừng chảy vào trong cơ thể choáng lấy tâm trí.

“Hôm nay các vị bởi vì trời người cảm ứng mà có mặt tại đây, ta tin rằng chắc mọi người đều biết rõ nguyên nhân trong đó.” Nguyên Thủy thản nhiên nói: “Đây là vô lượng kiếp, cũng là Thanh Thiên kiếp, chư vị, chư tộc đều ở trong kiếp đó.”

“Hơn nữa sau khi Chuẩn Đề Tây Phương giáo mở lại trời đất, đi ngược lẽ trời, dẫn đến số trời đảo ngược...”

“Hiện tại kiếp số đã trở thành một tình thế cấp bách, nói cách khác chính là... bắt buộc phải lịch kiếp, sinh linh chư tộc trong kiếp số, không ai có thể thoái miễn, không ai có thể tránh thoát.”

Giọng điệu trong lời nói của Nguyên Thủy vô cùng bình thản, nhưng hàm ý trách móc trong đó, đám người có mặt tại đây đều nghe ra được.

Chúng ta làm Thánh Nhân, vốn là không vấn đề gì.

Nhưng Chuẩn Đề nhà ngươi lại mở lại trời đất trong lượng kiếp, đi ngược lẽ trời, dẫn đến số trời đảo lộn, ngay cả bọn ta cũng bị kéo vào trong.

Ngươi rảnh rỗi sinh nông nổi à?

Đám người sau khi nghe thấy, trong lòng đều cảm thấy bất mãn vô cùng.

Mặc dù Chuẩn Đề cũng bị mất đi vị trí Thánh Nhân, kiếp số gây ra đã được vô lượng công đức của Tây Phương giáo bù lại, một đến một đi, chắc chắn là không thiếu được, nhưng còn bọn ta phải làm sao đây?

Sao lại kéo theo bọn ta vào trong lượng kiếp chứ?

Bình Luận (0)
Comment