Nghe Tiếp Dẫn nói đến đây, Thông Thiên giáo chủ bỗng nhiên đứng bật dậy: “Tiệt giáo yếu thế? Khí vận suy giảm? Tiếp Dẫn sư huynh, lời của ngươi, aaa...”
Tiếp Dẫn cười khổ: “Sư huynh, lẽ nào những năm nay, ngươi vẫn luôn chìm đắm trong oán hận? Chưa từng nghĩ kĩ càng lại hay sao, lúc đó thế gian không có chuyện gì, sao cần phải ký kết phong thần bảng? Chỉ vì viện trợ cho thiên đình thôi sao? Chỉ để tụ tập những người có tên trong phong thần bảng?”
“Gì mà Thập Nhị Kim Tiên ngàn năm không đột phá được lượng kiếp Đại La dẫn đến? Lý do này hoang đường cỡ nào chứ? Kim Tiên có thể dẫn ra lượng kiếp được hay sao? Nguyên Thủy sư huynh, lẽ nào ân oán giữa ba anh em các ngươi, cần ta nói rõ hay sao?”
Nguyên Thủy nhắm hai mắt lại, nói: “Ngươi nói đi.”
Chuẩn Đề thở dài, nói: “Ban đầu, Vạn Tiên Tiệt giáo sớm đã định hình, bễ nghễ thiên hạ, mà chuyện đệ tử Tiệt giáo các ngươi gây ra rắc rối cho thiên hạ cũng là sự thật không thể chối cãi được, mà Thông Thiên ngươi có tiếng là không phân biệt ai cả, nhưng khi thu nhận xong lại không chịu dạy dỗ, dạy mà không nghiêm khắc cũng là sự thật không thể bàn cãi, cứ thế lâu dài, dẫn đến trời đất mất cân bằng cũng là điều tất nhiên.”
“Năm đó Tiệt giáo đã trở thành môn phái lớn nhất thiên hạ, mà nhóm đệ tử ác thú kia sinh ra các thế hệ sau năng lực vô cùng mạnh mẽ, sinh sản lại nhanh. Cứ như vậy mãi, tất nhiên sẽ khiến sinh linh rơi vào nguy khốn, vũ trụ mất cân bằng.”
“Mà lượng kiếp là do như vậy mà ra.”
“Ý định ban đầu của lượng kiếp phong thần chính là để hạ gục Tiệt giáo ngươi! Thông Thiên ngươi thân là giáo chủ Tiệt giáo, sao có thể bỏ mặc đây?”
“Một chuỗi sự việc như vậy, mới có chuyện phong thần bảng, ba giáo phái nhập kiếp, sắc lập thiên đình.”
“Từ khi ba giáo phái khơi mào tai họa, xáo trộn đại kiếp, Tây Phương giáo ta, vào hay không vào, với các ngươi mà nói cũng chẳng quan trọng mấy. Nhưng nếu thật sự bọn ta không tiến vào, thì nhất định sẽ bị loại ra khỏi ván cờ, có lẽ Tiệt giáo suy yếu, mới phù hợp với lợi ích của Tây Phương giáo.”
Vẻ mặt Tiếp Dẫn lộ ra sầu khổ: “Thế mới có trận phong thần năm đó, hai người bọn ta tiến vào Đông Thổ, còn có ba ngàn hồng khí quy về Tây Phương, tứ thánh sẽ tru tiên.”
“Trong Tiệt giáo ngươi, người có đạo hạnh cao thâm, thật sự bỏ mạng có mấy người? Thân xác bị hủy hoại, cũng đều được tiến vào phong thần bảng; tổn thất cơ bản có gì nào?”
“Những người vô tội lương thiện bị diệt trong đại chiến, tất nhiên là có, thậm chí là rất nhiều. Nhưng những kẻ phẩm vị cao trong Tiệt giáo, phải chăng là chưa từng bị ảnh hưởng gì?”
“Cứ cho là Thượng Thanh sư huynh bị giáng chức đi, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, bốn thanh kiếm tru tiên, các loại bảo vật bị lấy đi năm đó, nhiều năm như thế, ngươi có từng thấy người nào dùng chúng hay chưa? Giữa những món đồ ấy và Thượng Thanh sư huynh có cảm ứng lẫn nhau, ngươi chỉ cần khởi sinh ý niệm, những món đồ ấy đều nhất định sẽ trở về toàn bộ! Đó là kẻ bại trận mà ngươi nói hay sao?”
“Những đệ tử chức vị cao trong Xiển giáo, có chịu tổn thất nào hay không? Chẳng qua là tạo ra một vài nhân quả ân oán nhân gian, chỉ thế mà thôi.”
“Đặc biệt, trọng điểm muốn đề cập đến còn có Thái Thượng Lão Tử, Tam Thánh đại sư huynh, Tây Phương giáo ta khó khăn lắm mới cuốn đi được ba ngàn khách hồng trần của Tiệt giáo, bắt đầu giáo hóa, sắp trở thành nòng cốt... thế nhưng Thái Thanh đạo hữu với một chiêu nhập gia tùy tục, lấy mạnh trị mạnh, sớm đã giữ lại phần lớn đa bảo đệ tử Tiệt giáo, đổi trắng thay đen, đi thống lĩnh đám người kia... đám người kia...”
Chuẩn Đề thở dài, trong lời nói có ý khó có thể nói tiếp.
Dù sao, những người đó thực sự đều là đệ tử của Tây Phương giáo...
“Không chỉ như vậy, nhị sư huynh ngươi Ngọc Thanh đạo hữu thấy được hành động của Thái Thanh đạo hữu, liền học theo, rập khuôn như đúc, đuổi hết những đệ tử có chung nhận thức với Tây Phương giáo bọn ta, cưỡng chiếm vị thế, chia sớt khí vận hương hỏa của giáo ta.”
“Nhiều năm trôi qua, nói rằng Tây Phương giáo lớn mạnh; nhưng cung phụng nhang đèn ở các nơi, đệ tử Tiệt giáo và đệ tử Xiển giáo lại chiếm hơn chín phần!”
Tiếp Dẫn cười khổ: “Cứ cho là ngoài mặt bọn họ mượn danh nghĩa Tây Phương giáo, nhưng căn cơ gốc rễ thì sao có thể thay đổi được? Mọi người đều là từ khi sinh ra cho đến thời điểm hiện tại, bần đạo muốn hỏi một câu: Cho dù ngươi có thay đổi thế nào đi chăng nữa, lịch vô lượng lượng kiếp, nhưng căn cơ gốc rễ đó, có thể thay đổi được hay không?”
Đám người ho khan một tiếng, không trả lời.
Những thứ khác có thể thay đổi, còn căn cơ... thì đúng thật là không thể nào thay đổi được cả.
Đây là sự thật không thể phủ định được!
Giống như người bình thường, cho dù là ngươi có bay cao bay xa thế nào đi nữa, nhưng ngươi cũng không thể thay đổi được người đã sinh ra mình!
Thông Thiên giáo chủ chết lặng, với những lời mà hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề vừa nói, hắn cảm thấy không thể bao biện được gì, thậm chí cả việc đưa ra nghi vấn.
Tiếp Dẫn thản nhiên nói: “Tuy nhiên, dự tính ban đầu khi lập ra Tây Phương giáo cũng chỉ vì truyền bá tư tưởng, phổ độ chúng sinh; cho dù dùng tên tuổi của ai cũng không gây ra ảnh hưởng gì.”
“Như vậy mà trở thành hiện thực, bọn ta cũng không để ý đến chút hư danh đó, cho nên đoạn nhân quả này, cứ như thế kéo dài mãi đến hôm nay, nhưng nói cho cùng, mọi người chắc cũng đều tự có tính toán riêng cho mình.”
“Chỉ có thế thôi.”
“Chuyện của năm đó, chân tướng bên trong, chính là như vậy, chỉ vậy mà thôi.”
“Kiếp số phong thần, mục đích căn bản không nằm ở chỗ phong thần, đả bại Tiệt giáo, hạ bệ Thông Thiên, cân bằng chúng sinh mới là mục đích thật sự của lượng kiếp. Mà ba người các ngươi đồng lòng, không chịu để ngươi bị mất đi vị trí Thánh Nhân, thế nên Thái Thanh Ngọc Thanh tạo ra thiên cơ, mời Đạo Tổ, che đậy Thông Thiên linh tuệ, để bản thân hắn bị vây vào trong lượng kiếp, để hạn chế tối đa việc bị thiên đạo phát giác mà chuyển sang tăng mạnh lượng kiếp.”
“Nếu không với linh tuệ của Thông Thiên Thánh Nhân, sao có thể không phát hiện ra chỗ không đúng trong lượng kiếp phong thần chứ?”