Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2601 - Chương 2599: Mỗi Người Đều Có Tiêu Chuẩn Kép (4)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2599: Mỗi người đều có tiêu chuẩn kép (4)

“Bức tranh này không tệ nha... Nhìn xem hai con cá này được vẽ sống động biết bao nhiêu... giống như chúng đang sống trong đó vậy.”

Tả Tiểu Đa chạm vào xem xét: “Không biết hai con cá này... Có thể gỡ xuống không nhỉ? Trông có vẻ rất thích hợp với Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, cho bọn hắn có khi sẽ thích lắm đây?"

Đồ gia: “Không thể gỡ! Ta chỉ tạm thời ở lại đây thôi! Về sau ta còn phải đi nữa chứ!”

Nhưng Tả Tiểu Đa bắt đầu nghiên cứu: “Ta luôn cảm giác đây chính là thứ đã gây khó dễ cho ta trên đường...”

Ngón tay lướt qua lướt lại, bắt đầu thử gỡ nó ra.

Vậy nhưng thật sự.... không gỡ ra được.

Tả Tiểu Đa vừa trở tay đã lấy ra Linh Miêu kiếm: “Ta không tin, ta thân là chủ nhân của nơi này, lại không giải quyết được một bức tranh rách nát này?”

Hắn có thể cảm giác được, việc không gian thay đổi có liên quan đến bức tranh này. Nhưng bức tranh này lại cố tình không trả lời hắn...

Tả Tiểu Đa vô cùng tức giận.

Bây giờ ngươi đã nằm trong tay ta, vậy mà dám không để ý tới ta?

Tả gia ta đây lại muốn xem xem, ngươi có thể cứng đầu đến bao giờ!

Tung kiếm chém tới.

Đồ gia nhịn không được: “Dừng tay!”

Một âm thanh thánh thót yêu kiều vang lên.

Oa Hoàng kiếm lập tức có chút sửng sốt... Thánh thót? Yêu kiều?

Đồ gia ngươi cũng là thuộc dạng cao lớn thô kệch mà…

“? ??”

Tả Tiểu Đa sửng sốt: “Ngươi có thể nói chuyện?”

Từ trong bức tranh bay lên một đám sương mù, đứng trước mặt Tả Tiểu Đa lúc này là một bé gái đáng yêu xinh xắn tầm bảy tám tuổi, nhu thuận mà thanh tú động lòng người: “Đừng cầm kiếm chém ta mà... Sẽ đau lắm đó hu hu....”

Hai mắt rưng rung như đang chứng tỏ mình đáng thương như thế nào.

“Ọe...”

Oa Hoàng kiếm đang đứng chờ để hóng chuyện bên ngoài đỉnh núi trực tiếp nôn ra luôn!

Đồ gia!

Chúng ta có thể có mặt mũi tí được không hả?

Dù cho ngài có biến thành một bé trai cũng được, chưa kể bình thường ngài cũng biểu hiện ra việc mình là một tên đàn ông ngang tàn với bộ râu quai nón nam tính cơ mà.

Sao lại biến thành một cô bé đáng yêu thế này, liêm sỉ của ngài ở đâu rồi hả?

Mặt mũi của ngài ở đâu?

Vậy mà lại còn hu hu hu... Mau nhận một năm đấm của ta đi...

Thật ra Thái Cực Đồ là đồ vật kỳ lạ nhất trên thế giới này, bản thân cũng không có giới tính cụ thể, muốn nam ra nam, muốn nữ thì ra nữ, làm gì cần liêm sỉ mặt mũi ở đây.

Nhưng hắn còn có vẻ còn hiểu rõ Tả Tiểu Đa hơn những người khác nhiều.

Nếu muốn nói chuyện với Tả Tiểu Đa một cách dễ dàng thì việc hắn sử dụng hình tượng bé gái nhu thuận đáng yêu sạch sẽ điềm đạm này hợp lý nhất...

Mà mục đích của hắn cũng chỉ có thế mà thôi.

“Ngươi chính là bức tranh này?” Dường như tròng mắt của Tả Tiểu Đa đã muốn rớt thẳng ra ngoài.

“Đúng vậy.” Đồ gia điềm đạm đáng yêu gật đầu.

“Ngươi... Là một bé gái?”

“Vâng...”

“Ọe... Ọe...” Bên ngoài vang lên vài tiếng nôn mửa, không biết là ăn nhầm phải cái quái gì không biết.

Tả Tiểu Đa nghi ngờ nói: “Vậy lúc ngươi ở trên đường...”

“Ta chỉ nghe theo mệnh lệnh mà thôi...” m thanh non nớt của tiểu loli lên tiếng: “Chủ nhân ta nói là có thể đưa cho ngươi đồ tốt bằng cách này, đều là mệnh lệnh của hắn, ta chỉ phụng mệnh mà làm thôi, cũng không phải ý định của ta đâu...”

“Ừm... Quả thật là có lợi cho ta...”

Tả Tiểu Đa sờ cằm, cảm thấy có chút khó nhìn thấu.

Dường như hắn mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không nói ra được là không đúng ở chỗ nào.

“Lợi ích chỉ có một tẹo thế này thôi á?”

Tả Tiểu Đa không hài lòng một tí nào.

Gióng trống khua chiêng vây khốn ta lâu như vậy, mà bồi thường có tí thế này thôi à?

“Còn có một hồ lô đan dược... Nhưng lão nhân gia nói, ngươi chưa đạt đến Bán Thánh thì không thể sử dụng được, nếu không sẽ có tác dụng phụ, sức chiến đấu không cùng cấp với tu vi, tu vi tu cảnh còn chưa đủ, việc tăng tu vi bằng các vật bên ngoài chỉ làm ngươi tổn hại thêm mà thôi.”

Tiểu loli rụt rè nói, muốn bao nhiêu nhu thuận là có bấy nhiêu nhu thuận.

“Ồ...”

Mặc dù bây giờ sức chiến đấu của Tả Tiểu Đa đã không thua kém Hồng Thủy Đại Vu là mấy vậy nhưng cảnh giới của bản thân hắn lại không được cao cho lắm, tính ra cũng mới chỉ đạt đến đỉnh cảnh giới Đại La, thật sự là chưa đạt đến được cảnh giới Bán Thánh.

Hồng Thủy Đại Vu bộc phát ra sức chiến đấu mạnh mẽ nhất và kĩ thuật đỉnh cao của mình là một việc, thật sự liều mạng đánh ra lại là một chuyện khác, thật đúng là có thể chơi đùa với con trai mình, có lẽ việc đó không hề tồn tại...

“Đan gì mà lợi hại như như vậy....”

Tả Tiểu Đa có chút tò mò hỏi: “Có tổng cộng bao nhiêu vậy.”

“Tổng cộng có mười lò...”

Mười lò cho ra bao nhiêu viên đan thế?

“Một lò chín viên...”

“Nhiều thế cơ à? Vậy chỉ sợ phẩm chất có hạn đi?”

Chủ nhân của ta vô cùng tài giỏi trong giới đan dược bây giờ, đan dược hắn làm ra đều có phẩm chất cực kì cao cấp...

Tả Tiểu Đa càng ngày càng cảm thấy rằng, cái bé con này quá là thành thật, hỏi cái gì nói cái đấy, sao lại có thể ngoan ngoãn như vậy cơ chứ...

Thật đáng yêu... Nhìn cái bộ dạng này, đánh cho một cái là có thể khóc cả ba ngày đi?

Trong lòng hắn ngay lập tức có chút tính toán.

Mười lò.

Một lò chín viên.

Vậy là có bao nhiêu?

Chín mươi viên đấy!

Hơn nữa còn là loại đan dược chất lượng siêu cao kia nữa!

Thật sự là chỉ một lúc mà đã giàu đến thế này hay sao?

Tính toán một chút: “Có thể cho ta ba viên trước hay không, để ta biết được thế nào linh đan loại cao cấp cực phẩm.”

“Ở chỗ hồ lô...” Đồ gia ủy khuất rụt rè lên tiếng: “Hồ lô không nghe ta nói... Đúng rồi, linh đan của chủ nhân không thể dùng chữ cao cấp để hình dung, phải gọi là Thiên phẩm, hoặc gọi là thần phẩm....

“Ọe...” Đột nhiên trên ghế sô pha xuất hiện một trái Tử hồ lô.

Sau đó Tử hồ lô kia lập tức biến thành một bé trai vô cùng đáng yêu, chỉ là, đứa bé trai kia lại đang nôn...

Nôn khan...

Hai chữ buồn nôn viết rất rõ trên mặt hắn.

Chắc là nhìn Đồ gia khiến hắn cực kì ghê tởm, quá là buồn nôn, cuối cùng không chịu được mà thật sự nôn ra...

Ta đây chưa từng cảm thấy buồn nôn đến như vậy một lần trong đời...

Bình Luận (0)
Comment