Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2602 - Chương 2600: Tiểu Tiểu Không Trở Về.

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2600: Tiểu Tiểu không trở về.

Dù có buồn nôn, có ghét, có khinh, có cằn nhằn thế nào, thế nhưng tất cả mọi người đều phải tán thưởng, việc nắm bắt lòng người một cách chính xác, và không bao giờ chịu thua thiệt của Đồ gia.

Lúc này, đối mặt với Tả Tiểu Đa, Đồ gia lại nghiên cứu một cách kỹ lưỡng ‘làm thế nào mới có thể không chịu thiệt’, tính toán từng tí tới tâm tư của Tiểu Đa.

Một cô bé trắng trẻo, điềm đạm đáng thương, rụt rè, xinh đẹp, đáng yêu, cộng thêm một đôi mắt trong veo, dường như bên này trừng mắt với bên kia một cái là có thể khiến bên kia rưng rưng nước mắt...

Như này thì ai nỡ lòng mắng một câu, thậm chí còn không nỡ làm mặt giận!

Đó là kiểu vừa nhìn là đã sợ tới phát khóc, dù có dỗ bao lâu cũng không dỗ được...

Dễ nhận thấy là Tả Tiểu Đa – người rõ ràng đã bị tính kế, cũng không thể ‘cứng’ với ‘cô gái nhỏ’ này, ngay cả việc ‘chọc ghẹo’ xưa nay cũng không thể làm ra, uhm, kỹ năng bất khả chiến bại đã bị hạn chế ngay lập tức.

Vì thế hắn gãi đầu và quay sang hỏi Tử kim hồ lô: “Ngươi để đan được ở đâu?”

Tên nhóc ngẩng đầu ưỡn ngực, nói: “Tất cả đều ở chỗ này của ta.”

“Vậy đưa trước cho ta ba viên? Được không?”

“Ba viên có đủ không?”

Tên nhóc hỏi lại một cách đáng yêu.

Tả Tiểu Đa mừng rỡ: “Có thể thương lượng sao? Vậy ngươi cứ đưa nhiều một chút, được chứ?”

“Được, vậy thì đưa cho ngươi một phần trước nhé? Chín viên.” Tên nhóc há miệng, phun ra một cái bình ngọc màu tím trong suốt, bên trong là chín viên đan dược lấp lánh tràn đầy màu sắc.

Dặn rằng: “Đưa cho ngươi thì không sao, nhưng chưa tới cảnh giới Đại La, có thể không dùng thì cố gắng đừng dùng loại đan dược này, vì nó cản trở tiến cảnh của con đường tu luyện.”

Tả Tiểu Đa hơi sửng sốt, hỏi: “Không phải Bán Thánh sao?”

“Bán Thánh dùng càng nhiều thì càng có lực đánh sâu vào Chuẩn Thánh, cảnh giới Đại La dùng thì có thể tăng tu vi với tốc độ nhanh nhất, nhưng sau khi dùng thì cần một khoảng thời gian tương ứng để thích ứng với sự phát triển nhanh chóng của lực lượng.”

“Nếu nói về việc dùng có hiệu quả tốt nhất, là ở Đại La sơ kỳ, sau khi dùng, biên độ tăng trưởng là nhiều nhất và nhanh nhất, nhưng cùng với đó là hệ số nguy hiểm tương ứng.”

“Hệ số nguy hiểm gì cơ?” Tả Tiểu Đa hỏi.

Tử kim hồ lô trầm ngâm một chút, rồi mở miệng, duỗi tay: “Bùm!”

Sau đó làm động tác ‘nổ pháo hoa”, hai mắt lấp lánh, tràn đầy niềm vui.

“...”

Nhưng Tả Tiểu Đa lại không cảm thấy vui vẻ gì, chỉ có vạch đen sau đầu.

Quay lại mắng Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu: “Dạy cái gì tốt một chút thì chết à!”

Tả Tiểu Đa dám chắc rằng, một sinh linh Tiên Thiên như Tử kim hồ lô này, không thể hiểu được cái gì gọi là ‘bùm’?

Cho nên... Chắc chắn chính là Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu đã dạy.

Tiểu Bạch A đã biến thành cô nhóc, còn Tiểu Tửu thì biến thành cậu nhóc, cả hai đều cúi đầu, cọ xát ngón chân trên mặt đất......

Sau đó, Tả Tiểu Đa lại quay đầu về phía Tử kim hồ lô, xoa tay, lộ ra nụ cười của ‘sói xám’, nói: “Ai kia... Ngươi tên là gì?”

“Tiểu Kim.”

Tiểu Kim nhìn hắn một cách cảnh giác, với xu thế sẽ nhượng bộ lui binh, lập tức ‘chạy lấy người’.

Tả Tiểu Đa xoa tay, nói: “Nếu Đại La đã có thể dùng, thì... Việc ta chỉ lấy một phần là hơi ít, không đủ phân chia...”

“Vậy ngươi muốn bao nhiêu?”

“Ngươi xem... Ba phần...”

Tả Tiểu Đa nhìn vào mắt của Tiểu Kim, bản thân hắn nói ba phần, vậy mà tên nhóc này lại không chớp mắt, nên dứt khoát sửa lại: “Cần năm phần.”

“Không thành vấn đề!”

Tiểu Kim tỏ ra vô cùng hào phóng, và không do dự một chút nào.

Dù sao cũng chỉ dành cho ngươi, ngươi muốn bao nhiêu cũng không có vấn đề gì, đều cho ngươi thì có làm sao?

Không chủ động đưa cho ngươi, là do chủ nhân phân phó, muốn ta dặn dò cảnh cáo ngươi để ngươi lựa chọn lợi và hại trong từng giai đoạn sử dụng, giờ ngươi tự mở miệng xin xỏ, mà ta đã nói qua lợi hại trong đó, cho nên chuyện sau đó đều không liên quan tới ta!

Việc Tiểu Kim đồng ý một cách sảng khoái như vậy, khiến Tả Tiểu Đa sững sờ ngay lập tức: “? ??”

Đột nhiên hối hận...

Đòi ít rồi.

Như này chắc chắn là mình đã đòi ít rồi!

Giờ mà sửa lại chắc là không được nữa rồi, không biết khi nào thì mới có lần yêu cầu sau!

Nhìn dãy bình ngọc màu tím xếp ngay ngắn trước mặt, Tả Tiểu Đa – người không hiểu rõ tình hình đã rơi vào sự hối hận vô cùng.

Hắn hối hận vô cùng tại sao vừa rồi lại không đòi thêm mấy bình...

Có điều với năm bình hiện tại... Năm nhân chín, cũng có bốn mươi lăm viên rồi,

Thật ra cũng đủ dùng rồi.

Ít nhất thì về nhân tộc bên này, số đan được này đã đủ để cung cấp cho đám người Tả Trường Lộ dùng rồi; cho dù có thêm đám người Lý Thành Long nữa thì cũng vẫn đủ, chỉ là không biết, tiến trình tu vi hiện tại của đám nhóc này đã tới bước nào rồi?

Tả Tiểu Đa chia vài viên ngay tại chỗ.

Tiểu Bạch A một viên, Tiểu Tửu một viên, Yên Thập Tứ một viên, Tam Túc Kim Ô Tiểu Tiểu một viên, chính mình một viên, Tả Tiểu Niệm một viên.

Những người khác cầm linh đan đều không cảm thấy gì, suy cho cùng, đây là một thao tác cơ bản, là sự phân chia cơ bản và bình thường mà thôi.

Nhưng Tiểu Tiểu lại không tránh khỏi cảm giác áy náy.

Cầm Cửu Chuyển Kim Đan trong tay, ở trước mặt Tả Tiểu Đa do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn do dự không quyết, giẫm chân tại chỗ.

Tả Tiểu Đa nhíu mày, nhìn Tiểu Tiểu có phần kỹ hơn.

“Ta...” Có vẻ Tiểu Tiểu hơi khó mở miệng: “Ta khôi phục rồi.”

“Hả?”

Nhất thời, Tả Tiểu Đa lộ ra vẻ mặt nghiền ngẫm, hỏi: “Khôi phục rồi? Thất Hoàng Tử của Yêu Hoàng bệ hạ? Nhã Quỳnh Thái Tử? Nhớ lại hết rồi?”

Trong ánh mắt của Tiểu Tiểu thoáng hiện lên vẻ phức tạp tới cực điểm.

“Thật ra ta... Thà rằng không khôi phục.”

Tiểu Tiểu thở dài.

Đột nhiên thay đổi nhanh chóng, hóa thành một thiếu niên mười tám mười chín tuổi, môi hồng răng trắng, anh tuấn tiêu sái, nếu chỉ xét về dáng người, thì chỉ hơi kém hơn Tả Tiểu Đa mà thôi.

Hắn cười khổ rồi nói: “Nói chuyện với ngươi bằng dáng vẻ của Kim Ô, sợ ngươi sẽ không vui.”

Tả Tiểu Niệm có chút lo lắng nói: “Tiểu Tiểu, mọi người ở bên nhau lâu như vậy, chính là có duyên pháp với nhau, đừng băn khoăn nhiều quá, hiện giờ ngươi có thể khôi phục, nhớ lại quá khứ, bọn ta đều vui mừng cho ngươi.”

Tiểu Tiểu mạnh mẽ gật đầu: “Cảm ơn!”

“Cám ơn? !”

Bình Luận (0)
Comment