Đánh nhau cấp tốc, phát triển nhanh mạnh, kết thúc cũng rất bất thình lình.
Đang lúc tất cả phát triển tới cực đoan, đột nhiên ngừng lại!
Giữa thiên địa về lại tĩnh bình.
Sau đó bắt đầu thời gian nghỉ ngơi lấy sức lâu dài… Thậm chí thiên đình Yêu tộc cũng đột nhiên biến mất sau trận chiến Vu Yêu.
Mãi cho đến khi phong thần lượng kiếp vô số năm tháng sau, thiên địa lại phân tranh lần nữa…
Mãi cho đến khi loạn cửu tộc cuối cùng, các vị Tổ Vu của Vu tộc cũng không xuất hiện nữa, mà là Đạo giáo và Tây Phương giáo dẫn đến chiến loạn, các tộc gia nhập, mà cũng từ đây các tộc bị lưu đày tinh không.
Mà trong lần lượt các cuộc đại chiến, Hậu Thổ nương nương cũng chưa từng xuất hiện, mà chỉ dùng toàn bộ lực lượng để quy chỉnh địa phụ, hoàn thiện Lục Đạo Luân Hồi.
Cho đến hôm nay, Thanh Thiên Kiếp!
Đây là kiếp sinh diệt của toàn bộ dân tộc, Hậu Thổ cuối cùng cũng xuất hiện.
Hơn nữa Vu tộc có được một Thánh vị.
Vì vậy lúc có người khiêu khích, hai bên đều ý thức được… hiệp ước bí mật ban đầu, cũng đến lúc nên thực hiện rồi.
Thế nhưng, thả người thì thả người.
Ngươi phải dùng bản lĩnh thật sự để cứu người ra, nếu như cứ yên lặng thả các ngươi đi, đầu tiên là chúng ta không vui, hai là đây cũng là một tuồng kịch!
Một cái lưới lớn!
Có người tính kế chúng ta, vậy chúng ta cùng xem xem, là ai, mà có dũng khí lớn như thế, đồng thời tính kể cả hai tộc Vu Yêu!
Đây là một lần phản kế.
“Hai tộc Vu Yêu, chính là tử địch, thế nhưng cũng hỗ trợ lẫn nhau.” Hi Hòa chợt nghiêng người, đưa Ngô Vũ Đình đi, bản thân cũng biến mất theo sau.
Ngay sau đó đã đến trong một động thiên sơn minh thủy tú.
Yêu Hậu Hi Hòa vừa mở miệng thì đã nói ra một đoạn thoại như vậy.
Nó đã phá vỡ hoàn toàn nhận thức trước kia của Ngô Vũ Đình.
Thế giới quan trực tiếp bị đánh nát!
Trong nhận thức rất lâu từ trước đến nay của con người, trận chiến Vu Yêu, trận chiến sinh tử, ngươi sống ta chết, chờ đến cơ hội liền hạ tử thủ!
Đây đều là chuyện năm đó được truyền bá một cách tối thiểu nhất.
Thế nhưng câu nói đầu tiên mà Yêu Hậu nói ra lúc này, lại kinh động lòng người, mới lạ khác thường đến thế.
“Cuộc chiến Vu Yêu chính là cuộc chiến sinh mạng lúc đó, Yêu tộc thế lớn, thế nhưng Vu tộc xếp thứ hai, Vu tộc khí lực rắn chắc, ra đời đã có chiến lực, đến sau này mười hai Tổ Vu hoành hành thiên hạ, mấy chục Đại Vu ngang dọc thế gian… đương nhiên là cũng muốn tranh thủ một chỗ ngồi, trở thành chủ thiên địa.”
Yêu Hậu Hi Hòa hờ hững nói: “Vậy nên, vừa đến thì đã đánh; thế nhưng cuộc chiến với Vu tộc, mặc dù thảm thiết, nhưng lại là trận chiến được đánh thống khoái nhất bao nhiêu năm nay, hoàn toàn không có nỗi lo chiến đấu về sau.”
“Tất cả đều lấy thắng thua quyết định kết quả. Giữa hai bên không hề có bất kỳ âm mưu, cũng không hề có tính kế.”
“Một tiếng ước chiến, hai bên đến nơi liền bắt đầu đánh, ngược lại rất thuần túy.”
“Vu của Vu tộc chết dưới tay của chúng ta, không có oán hận, Yêu Thần của chúng ta chết dưới tay Vu tộc, cũng mỉm cười ra đi. Không hề có cái gì không cam tâm, không hề có mối thù không chết không thôi kéo dài tới mãi hậu thế…”
“Mọi người đều cùng một thời đại, cấp độ cũng không chênh lệch mấy, mọi người cũng sẽ không ỷ mạnh hiếp yếu, cảnh giới Đại La tuyệt đối sẽ không ra tay với Phi Thiên Hợp Đạo, sợ mất hết mặt mũi.”
“Nếu như đều là đồng cấp độ bắt cặp đánh nhau, vậy thì sống chính là sống, chết chính là chết!”
Hi Hòa cười khổ: “Đến về sau, Vu tộc chiến bại, chín vị Tổ Vu còn lại vốn muốn đoạn tuyệt mà chết, tiếp nhận kết quả của người chiến bại; Đế Tuấn và Thái Nhất cảm thấy đáng tiếc nên mới phong ấn lại.”
“Tuyên cáo với bên ngoài là chết trận, thực ra là tự tiếp nhận vận mệnh của người thất bại. Không hổ là anh hùng hào kiệt lỗi lạc!”
“Về sau cũng đúng như chúng ta nghĩ, từ đó về sau, cả hồng hoang biến thành thế giới âm mưu!”
“Đủ loại mưu tính, đủ loại âm mưu, đủ loại làm người ta không thoải mái, đủ loại khiêu khích, đủ loại ly gián, làm cả người chúng ta đều mệt mỏi. Thậm chí ngay đến Côn Bằng cũng suýt chút nữa bị tính kế đến thân bại danh liệt, chúng bạn xa lánh, thân yiet đạo tiêu…”
“Mặc dù Yêu Tộc của ta không bằng Vu Tộc chiến với trời đấu với đất, dùng chiến đấu làm nhiệm vụ sinh tồn quan trọng nhất, Yêu Tộc ta cũng tin nắm đấm lớn chính là đạo lý lớn, thực lực là lý niệm chân lý đầu tiên, cho nên đánh với Vu Tộc, đánh đặc biệt thoải mái.”
“Nhưng mà lượng kiếp của Vu Yêu mặc dù diễn ra ngắn, nhưng vẫn khiến Yêu Tộc tổn hao rất nhiều nguyên khí, nếu Tổ Vu không phải là loại người tín nghĩa, một khi bị thua thì chính là chịu thua nhận bại, chưa từng mặt dày quấn mãi không buông, chỉ cần Tổ Vu của các vị tự bạo thì cũng đã đủ để lôi kéo vợ chồng bọn ta và Đông Hoàng cùng nhau xuống suối vàng rồi, bọn ta há sẽ không biết nặng nhẹ trong đó sao.”
“Cho nên, quân cho ta đào mận, ta tặng lại quỳnh dao. Lúc đầu phong ấn Tổ Vu đã là giới hạn rồi, chẳng qua chỉ là thủ đoạn giấu diếm tai mắt người đời thôi, cũng là thủ đoạn khiến cho hai tộc Vu Yêu có thể dừng tay ngưng chiến, với các quan điểm hiện tại, các mạch hậu tự của Vu Tộc đều ở đó, đều tự gặp gỡ, giống như Hồng Thủy Đại Vu truyền thừa từ Tổ Vu Cộng Công, dùng kỹ thuật mà bản thân đã lĩnh hội được, có thể thăng đến Tổ Vu cảnh, sao có thể không khiến người khác kinh ngạc được chứ!
Còn như Yêu Tộc của ta từng trải qua mấy lần lượng kiếp, không chỉ có vợ chồng ta Đông Hoàng Yêu Sư đều ở đó, 365 Yêu Thần đa số đều hoàn hảo, đều là nhân quả lúc trước khi Vu Yêu lượng kiếp vào thời khắc cuối cùng đã nhường nhau một bước của hai bên!”
Ngô Vũ Đình càng nghe càng cảm thấy run sợ, hóa ra Vu Yêu lượng kiếp lưu truyền Thái Cổ, chân tướng đúng là như vậy, chính xác như những gì Yêu Hậu đã nói, nếu như khi đó Vu Tộc rơi vào thế bại, dây dưa đến cùng, chơi trò may rủi liều mạng tự bạo cùng cấp cao Yêu Tộc thì hậu quả trực tiếp nhất chính là Tổ Vu Vu Tộc sẽ bị tiêu diệt hết.
Nhưng Yêu Thần cũng mang theo Yêu Hoàng, Yêu Hậu, Đông Hoàng, Yêu Sư thậm chí là một bộ phận tương đối, nhưng nếu thật sự là như vậy thì sau vô lượng lượng kiếp, bất luận là Yêu Tộc hay Vu Tộc cũng đều sẽ suy thoái, há có thể thoát khỏi kết quả bị các thực lực khác hủy diệt hay sao?