Vì sao kêu đời người như kịch, kịch như đời người, không phải là đây sao?
Ta sống dễ dàng sao?
Ta có một người anh trai như ngươi, đời này cứ như vậy, ta rơi vào rồi còn có thể không tiếp thu vận mệnh sao?
Bên kia Tả Trường Lộ cũng là vỗ tay cười to: “Thật là anh hùng có quan điểm giống nhau, ta cũng nghĩ như vậy.”
Nhất thời, ba người đàn ông lớn tuổi cũng là cười không thấy mắt đâu chỉ còn lại lông mày, dáng vẻ giống như giải quyết được phiền não lớn.
Giải quyết!
Đầu óc Yêu Hoàng lại linh hoạt lên, nói: “Đối với Nhã Quỳnh mà nói, chuyện này không có gì không dễ phân biệt, đúng không, ta cùng Hi Hoà, chính là phụ hoàng mẫu hậu hắn, Tiểu Đa và Tiểu Niệm, chính là cha mẹ hắn, em trai hiển nhiên là chú hắn, về phần Tả huynh và em dâu... Khụ khụ em... em… cái kia... Cái này... Tả huynh và chị dâu...”
Yêu Hoàng nghẹn lại một chút, vốn định nói Tả huynh và em dâu.
Nhưng thử nghĩ xem vừa mới kéo người ta xuống từ vị trí bề trên, tiếp theo đã bảo em dâu, thật giống như có một lại muốn hai, được voi đòi tiên, mẹ nó, không nói như vậy được.
Ngay cả mình cũng không vượt qua được cửa ải này, chứ đừng nói đến người khác! ?
Cho nên tạm thời dừng một chút, đổi lời nói thành chị dâu...
Còn phải nói tiếp: “... Khụ khụ khụ, đúng, Tả huynh và chị dâu, hiển nhiên vẫn là ông bà nội của hắn, chúng ta tự bàn vai vế, vai vế trong giang hồ rối loạn, có duyên phận gặp gỡ nhau.”
“Không sai, hoàn toàn không có xung đột, không có xung đột.”
Yêu Hoàng Đế Tuấn vung cả hai tay, dùng thế tay tăng cường sức thuyết phục lời nói trong chính mình, hết sức để giải thích: “Ở chỗ này hắn là Nhã Quỳnh, là lão Thất, ở bên kia là Tiểu Tiểu... Không có vấn đề gì!”
“Nhã Quỳnh là Thất Thái tử Yêu tộc, Tiểu Tiểu là người nối nghiệp Tinh Hồn, chuyện này không giống nhau, không thể coi là cùng một người. Nói như vậy, càng không có vấn đề gì.” Yêu Hoàng vỗ đùi.
Vẻ mặt Tả Trường Lộ cùng Đông Hoàng Thái Nhất nghiêm túc: “Đúng vậy, không có vấn đề gì!”
“Không có một chút xung đột nào.”
Bên kia, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm trợn mắt há mồm nhìn ba lão gia hỏa da mặt dày như tường thành này tâng bốc lẫn nhau, lời khen như gió xuân ấm áp, nhịp nhàng ăn khớp.
Nghe được thân phận của hai người bị sắp xếp các kiểu, chính hai người là người trực tiếp trong cuộc lại là ngay cả tư cách để nói cũng không có.
Bên kia, Hi Hoà cùng Ngô Vũ Đình ôm mặt, rối rít có cảm giác không còn mặt mũi gặp người khác...
Chuyện này vốn nói mãi vẫn không thuận lợi... Mấy người đàn ông ở bên kia tâng bốc lẫn nhau, bàn luận cùng nhau, cứ thế sửa chữa thành không còn vấn đề gì nữa!
Giống như ba người ở chung một chỗ nói chuyện về toán học.
Một người nói: Một cộng một bằng chín! Chuyện này không có vấn đề đúng không?
Hai người khác đồng thanh đồng ý: Không có vấn đề, chuyện này không có vấn đề, một cộng một vốn là bằng chín, làm sao lại có vấn đề được! !
Hi Hoà ngượng ngùng là bởi vì Yêu Hoàng Đế Tuấn gần như đã làm rối loạn trong vấn đề xưng hô này, quá mất mặt, hơn nữa mạnh mẽ chèn ép vai vế của người ta, tự cảm thấy thật sự không có chừng mực gì cả... Nhưng không chèn ép thì thật sự không được...
Mà Ngô Vũ Đình rối rắm bởi vì có cảm nhận khác.
Bởi vì nàng nghĩ đến gia đình của mình.
Tả Trường Lộ là anh em kết nghĩa với Lệ Trường Thiên, Tả Trường Lộ là Lão đại.
Mà chính mình thân là con gái của Lệ Trường Thiên, gả cho Tả Trường Lộ, Lão đại của cha mình.
Cho nên Tả Trường Lộ gọi Lệ Trường Thiên là lão Nhị, có đôi khi lại gọi cha vợ.
Nhưng mà Lệ Trường Thiên cũng vẫn kiên trì gọi Tả Trường Lộ là Lão đại, cho tới bây giờ cũng không kêu lên một câu con rể... Bởi vì không dám.
Nói một cách khác chính mình vốn có vai vế thấp hơn, nhưng bởi vì gả cho người ta mà bị mạnh mẽ nâng vai vế lên.
Đây vẫn chỉ là vấn đề của đời mình.
Sau khi có con trai con gái, loạn hơn rồi.
Con trai, vừa là con trai cũng là con rể; con gái, vừa là con gái cũng là con dâu.
Nói đến chính mình, thì vừa là mẹ chồng cũng là mẹ vợ, còn Tả Trường Lộ cũng có hai thân phận cha vợ và cha chồng giống mình.
Chuyện này thì cũng thôi đi.
Ai bảo con gái mà mình nhận nuôi, lại gả cho con trai ruột của mình, nước phù sa không đổ ruộng ngoài, những chuyện vụn vặt phía sau phải bàng lòng tiếp nhận!
Sau này ông bà nội ông bà ngoại, chúng ta cũng phải gánh vác chịu trách nhiệm.
Cho tới bây giờ...
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm bị vợ chồng Yêu Hoàng kiên quyết nói thành người đồng lứa: Yêu Hoàng tự giảm giá trị con người mình nói chuyện ngang hàng cùng Tả Tiểu Đa Tả Tiểu Niệm, nhưng là Yêu Hoàng với hai vợ chồng mình, cũng nói chuyện ngang hàng——thoáng cái con trai cũng cùng vai vế với chính mình rồi?
Hành động lần này của Yêu Hoàng Đế Tuấn nhà ngươi, không phải là muốn để cho con trai của ta thấy ta gọi một tiếng chị dâu đấy chứ?
Ngô Vũ Đình cảm giác mình sắp nghĩ đến nát óc, cũng là càng nghĩ càng là hỗn loạn, càng nghĩ mãi càng không rõ.
Một nhà của mình tính đầy đủ chỉ có bốn miệng ăn, làm sao vai vế lại rối loạn như vậy?
Hơn nữa còn là cái loại... Loạn... Suy nghĩ hồi lâu nghĩ mãi mà cũng không rõ!
Không thể không nói, chuyện này thật sự rối não.
Nếu như lôi cả cha mình vào chuyện này, cha của ta gọi chồng của ta là Lão đại, con trai ta gọi ta chị dâu, nói như vậy Tiểu Cẩu Đát cũng có thể làm anh em với ông ngoại hắn?
Đây chẳng phải là rối hơn cả đay hay sao...
Ừ, nếu như người già mà không đứng đắn như cha nghĩ quẩn một cái mạnh mẽ lôi kéo mấy đứa Tiểu Đa kết bái, có phải câu chuyện dã sử mà Trường Lộ vừa nói kia lại xảy ra hay không, trời ạ...
Sáng Thế Thần tỏ vẻ không cần để ý chuyện này, ép buộc mọi người ăn ý không nói về vấn đề vai vế này nữa.
Sau đó mọi người thật sự không hề nói đến vấn đề vai vế nữa!
Bây giờ chuyện này đã trôi qua, toàn bộ mọi việc đã được giải quyết, vì để tránh cho lúng túng, sau này cố gắng tránh gặp mặt là được.
Thử nghĩ cẩn thận mà xem, chuyện này thì có gì mà ghê gớm, chỉ cần ta có ý muốn né tránh ngươi, như vậy ta có thể bảo đảm sau hôm nay tách ra đời này ngươi không thể thấy được ta!