Chu Yểm tự nó phun độc, hoàn toàn không thèm để ý đến ý kiến của hắn.
Mặc dù Chu Yểm có quen biết Minh Hà lão tổ, nhưng thực tình không thân, hiện giờ mọi người đang ở phía đối lập nhau, càng binh hung chiến nguy, làm gì rảnh rối mà quan tâm, tiếp tục tăng cường độ giết địch mới là đúng!
Tả Tiểu Niệm, Chân Phiêu Phiêu, Cao Xảo Nhi, Tiểu Tiểu… cùng nhau vừa đau khổ bịt mũi vừa nhăn nhó mặt mày giết địch!
Cái tên này…
Thật là buồn nôn!
Thúi chết người!
Ngươi giết địch thì tốt, nhưng thế này quá thúi, thuốc giải ngươi cho trước đó chỉ có thể giải độc không thể che nổi cái mùi thúi này được nè…
Minh Hà lão tổ hô to: “Đó là Chu Yểm! Đó là Chu Yểm! Tạm thời lui về sau, cái thứ xui xẻo như thế sao lại xuất hiện ở đây! Má…”
“Lùi hết!”
“Sông máu phía sau đừng đổ lên nữa… ổn định trận tuyến trước!”
Minh Hà lão tổ quyết định thật nhanh, lập tức chỉ huy đại quân rút lui, lùi về Huyết Hà.
Một đám cao thủ Tu La cao tầng, lập tức ra tay chặt đứt phía trước!
Cắt ra một đoạn khoảng cách rộng nghìn trượng.
Bởi vì, bọn họ biết rất rõ, người ở bên trong băng diễm đã không cứu nổi nữa rồi, ngược lại nếu như Tả Tiểu Niệm làm thêm một lần đóng băng ba nghìn dặm nữa, cuốn hết một phần đại quân Tu La bên này vào trong đó đóng băng lại, vậy thì băng diễm lập tức có thể lan tràn tới đây!
Vậy thì tổn thất sẽ càng lớn hơn!
Từ khi Tu La tộc ra đời cho đến nay, sợ nhất chính là Phượng Hoàng tộc, thậm chí trình độ kiêng kị, e sợ đó còn trên cả Tây Phương giáo.
Mặc dù Tây Phương giáo sớm đã có tính toán độ hóa Tu La tộc, và cũng đã từng độ hóa một số lượng Tu La tương đối, nhưng suy cho cùng, lại chưa hề thật sự chôn vùi Tu La tộc.
Nhưng Thiên Hỏa niết bàn của Phượng Hoàng tộc và cả băng diễm của Thủy Phượng, lại là khắc tinh trời sinh của Tu La tộc.
Trời sinh Phượng Hoàng tộc kiêu ngạo trong sạch, không thể nào chấp nhận được dơ bẩn của thế gian.
Cũng chính vì lý do này, ngay từ thời kỳ sơ kiếp của Long Hán ở Viễn Cổ, Tu La tộc đã bị Phượng Hoàng tộc mạnh mẽ đuổi đến dưới lòng đất Huyết Hà, khó ngày thấy được mặt trời.
Mà lần liên hợp tác chiến này, lần đầu tiên Tu La tộc đứng cùng một bên với Phượng Hoàng tộc, cũng đã có thể mặc ta tung hoành, vô cùng bễ nghễ rồi!
Nhưng vừa nãy mới hành động không được bao lâu, còn chưa đánh được một lúc đã đụng phải băng diễm, hơn nữa còn là băng diễm tinh thuần hùng hậu đến dị thường!
Sao có thể không làm cho Minh Hà lão tổ và thậm chí là cả đám cao tầng của Tu La tộc đồng loạt ngơ ngác, chẳng hiểu như thế nào.
Cái này mẹ nó còn không phải hố người sao?
Càng đừng nói đến còn đụng phải Chu Yểm...
Chỉ riêng ảnh hưởng về tâm lý thôi đã khiến cho người ta tim đập như gõ trống rồi, không chỉ là trăm cân thêm một, mà quả thật là như sét đánh ngang tai, tim gan run rẩy.
Cả một đám cao tầng đều nhìn Minh Hà lão tổ, đợi lão tổ nhà mình đưa ra quyết định.
Minh Hà lão tổ cắn răng, nói: “Trận chiến này như tên đã lên dây, không thể không bắn được, toàn bộ những năng giả từ Hỗn Nguyên cảnh trở lên tất cả đều xuất chiến, trước tiên giết hết mấy tên nhóc kia rồi nói sau!”
“Xông lên! Không tiếc bất cứ giá nào, dốc toàn sức giết địch!”
“Đặc biệt là Chu Yểm! Nhất định phải giết chết hắn!”
“Còn có cô nhóc áo trắng này nữa! Nàng chính là mấu chốt của trận chiến này, phải dốc toàn lực tiêu diệt nàng trước! !”
Trận chiến chỉ dừng lại trong phút chốc, sau đó lập tức lại bắt đầu đầy mãnh liệt.
Mặc dù bên Tả Tiểu Niệm ít người, nhưng người nào người nấy đều là cao thủ đỉnh cao, mấu chốt nhất vẫn là ở tính toán trong lòng của Tả Tiểu Niệm.
Phía bên bản thân chỉ cần chống đỡ thêm nửa tiếng nữa, nhiều nhất là trong một tiếng, Tả Tiểu Đa sẽ có thể thống lĩnh đại quân chạy đến chi viện.
Dựa vào một thân trang bị cực phẩm của bản thân, lại có nhóm người Cao Xảo Nhi trợ giúp, chắc hẳn sẽ không phải là chuyện lớn gì.
Nghĩ như vậy, Tả Tiểu Niệm không chút cố kỵ mở hết hỏa lực.
Rất nhiều những pháp bảo cảm tạ mà lúc đó đám người Đa Bảo cho, liên tiếp được tế ra cứ như là mưa vậy.
Vừa sử dụng, Tả Tiểu Niệm kinh ngạc phát hiện, uy lực của những pháp bảo này, vậy mà lại mạnh đến vượt ngoài tưởng tượng.
Các loại như hỏa, thủy, phong, liệt diễm, hàn băng mạnh mẽ xuất hiện, từ trên trời rơi xuống.
Nơi này bỗng nhiên sụp xuống thành một cái hố, Tu La tộc rơi xuống dưới vật mà lại bị Hoàng Cân lực sĩ bao vây tấn công: bên đó đột nhiên có mấy chục ngọn núi đập xuống.
Tiện tay lôi ra một cây quạt, thuận tiện quạt một trận đầy mãnh liệt, vài cao thủ Tu La vừa mới xông đến trước mặt bản thân đã trực tiếp bị luồng gió quạt ra thổi bay hồn phách...
Minh Hà lão tổ quả nhiên dời lực chú ý tập trung lên trên người Tả Tiểu Niệm, nhân lúc người đông thế mạnh, thừa cơ hội ra tay, vừa ra tay bèn nhắm trúng ngay đầu vai của Tả Tiểu Niệm, trong khoảnh khắc may mắn đắc thủ vừa nãy, lại không ngờ đến ngay vị trí trúng kiếm lập tức vèo một cái lao ra một đạo kiếm khí Tru Tiên, hướng về bụng của Minh Hà lão tổ xuyên thành một cái lỗ!
“Thông Thiên! Tru Tiên Kiếm!”
Minh Hà bị biến cố đến đột ngột này làm cho ngây người, che lại bụng điên cuồng lùi về sau mấy nghìn trượng, con ngươi suýt nữa muốn rơi cả ra ngoài!
Cô nhóc này rốt cuộc là tồn tại như thế nào chứ! ?
Sao mà... không những có quan hệ với Phượng Hoàng tộc, mà còn có quan hệ lớn đến vậy với Thông Thiên giáo chủ?
Nếu như không phải bản thân nhận thức được sự lợi hại, chỉ lùi lại hơi chậm một xíu xiu thôi thì có thể đã bị Tả Tiểu Niệm đuổi theo dùng một kiếm chém đầu rồi!
Trong lòng Minh Hà biết rõ bản thân vậy mà đã xem nhẹ nữ tử trước mắt rồi, không khỏi tập trung tinh thần quan sát nàng—
Cùng với lúc phát hiện Tả Tiểu Niệm đang mạnh mẽ ra tay, không chút cố kỵ lấy ra Tiên Thiên Băng Tinh Hàn Khí bổ sung cho chính bản thân, cùng với Tiểu Tiểu Đa một trái một phải, trắng trợn đóng băng sinh linh của Huyết Hải!
Hiện tại Tả Tiểu Niệm chính là tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong, ngoại trừ lượng lớn Tiên Thiên Băng Tinh ra, những món đồ khác căn bản không thể nào làm được việc bổ sung ngay tức thì, giữ cho lực chiến đấu từ đầu đến cuối luôn ở đỉnh phong được.
Mà với thực lực tu vi như này, cho dù có chiến đấu chính diện với Minh Hà, cũng sẽ không rơi vào thế yếu một chút nào, từng giờ từng phút dốc hết toàn lực, nện pháp bảo dữ dội, hô lớn chiến đấu kịch liệt, vũ lực vô hạn!