Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2669 - Chương 2667: Đã Sống Nơi Trần Thế Xinh Đẹp Thì Hãy Bảo Vệ Phồn Thịnh Nơi Đây! (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2667: Đã sống nơi trần thế xinh đẹp thì hãy bảo vệ phồn thịnh nơi đây! (2)

Khoảnh khắc cuối cùng, hắn hoàn toàn liều mạng, quyết tuyệt kiên định. Nhưng ánh mắt toàn là xa xăm và hoài niệm.

“Thiên Thiên... đời này phải hạnh phúc nhé...”

“Tiểu Đa... phải cố gắng lên nha...”

Thực sự đến phút cuối cùng, hắn không nghĩ đến sứ mạng của mình nữa.

Trong lòng vẫn chỉ có hai người kia.

Kiếm quang như sao băng, kiên quyết xông vào trong kiếm quang tinh hà của Mặc Kỳ Lân!

Tiếng nỉ non cuối cùng, toàn bộ phiêu tán trong gió.

Hai đạo kiếm quang, một mạnh một yếu, cường giả càng mạnh, mạnh yếu chênh lệch rất xa, nhưng lại là một lần va chạm kịch liệt nhất cực đoan nhất kể từ khi giao chiến tới nay!

Giữa trời đất, kinh hiện một trận rung động!

Màn bảo vệ của cả thành Thượng Kinh, cũng như sóng nước nhộn nhạo, xô đẩy qua lại.

Một cây nấm mây đột nhiên bay lên, khoảng không xung quanh nổ tung.

Nhưng Tần Phương Dương đã vĩnh viễn biến mất không thấy nữa.

Giữa không trung, từng mảnh trường kiếm vỡ vụn thành bụi phấn, vẫn giống như Ti Vũ mùa xuân, phiêu tán trong không trung.

Dưới ánh nắng, lóe ra hào quang giống như cầu vồng.

Giữa trời đất, một mảnh yên tĩnh giống như chết.

...

“Tần Phương Dương, thật anh hùng!”

Tổ Long Khởi Phượng tổ Kỳ Lân đứng nghiêm, nhất tề khom mình hành lễ.

“Xứng đáng được ta dành cho lễ ngộ cao nhất!”

Ngay sau đó hắn xoay người hạ lệnh: “Viện quân Tinh Hồn sắp đến rồi! Thời gian không chờ chúng ta đâu, trong thời gian ngắn nhất, đánh vỡ màn bảo vệ thành Thượng Kinh! Phá hủy trung tâm Nhân tộc Tinh Hồn trước, cấp bách!”

“Vâng!”

Vô số cao thủ tam tộc cùng kêu lên đáp ứng, tụ thế tụ lực, liền muốn xuất kích.

Liền tại lúc này, một đạo kiếm quang hoàn toàn không có dấu hiệu đột nhiên đến, thoáng như vượt qua hư không, thoáng như mà đến.

Hào quang sáng chói, chiếu rọi tứ phương, tinh khiết, hàn lạnh như băng tuyết.

Mà thứ đến đây, rõ ràng cũng chỉ là một thanh kiếm!

Một thanh kiếm không có ai điều khiển!

Kiếm này ngang trời mà ra, lẫm liệt kiếm ý, càn quét tứ phương!

“Một thanh thần kiếm tốt!”

Tổ Long ánh mắt sáng lên, thấy cái mình thích bỗng nổi lòng tham.

“Đây thật là một thần binh lợi khí khó tìm, Lão Tổ ta hời rồi!”

Tổ Long duỗi tay bắt lấy.

Song tay mới vừa mới vươn ra, thân kiếm đột nhiên xuất hiện một bóng dáng áo trắng hư ảo, đột ngột hiện ra giống như cây kiếm này vậy.

Thân ảnh kia một thân thắng tuyết bạch y, thần sắc cao ngạo lạnh lùng.

Tổ Long trong lòng kinh ngạc không hiểu: “Đây là... Linh hồn ngưng hình? Đây... đây mẹ nó quả thực không thể tin nổi...”

Đây là Vương Lăng Vân giữ kiếm bằng ảo ảnh, cố gắng bắt chước dáng vẻ của tổ tiên.

Tần Phương Dương bên này chiến đấu mặc dù thời gian không lâu, nhưng phía Thượng Kinh sao có thể hoàn toàn không biết gì, chẳng qua là những người ở lại Thượng Kinh thực lực kém xa, cố hết sức bảo vệ vững vàng màn bảo hộ của Thương Kinh đã là cực hạn rồi. Suy cho cùng, dư âm chiến đấu của cấp bậc Đại La đã là một thử thách khó khăn đối với màn bảo hộ Thượng Kinh!

Nhưng Thượng Kinh cũng không phải hoàn toàn không có ai có năng lực trợ chiến, ví dụ như Vương Lăng Vân!

Tần Phương Dương chiến đấu liên tục, còn hắn cũng đã hoàn toàn dung hợp được thanh kiếm Chiến thần này, lúc nào cũng có thể chiến đấu!

Nếu là người máu chiến, thấy Tần Phương Dương anh dũng như vậy, tinh thần kích động, đã sớm liều mạng mà xông lên cùng nhau chiến đấu rồi, cho dù chết cũng không hối hận.

Nhưng Vương Lăng Vân không lựa chọn làm như vậy!

Hắn rõ ràng ý thức được, thực lực của địch và ta chênh lệch rất xa, trước mắt tạm thời giữ cục diện cầm cự lẫn nhau, cũng là cục diện mà Tần Phương Dương quên mình tranh giành được, thêm mình ra tay, cũng không còn ý nghĩa gì!

Thậm chí sau khi mình lên, sẽ phá hư ước định mà Tần Phương Dương khổ cực lập nên với tam tộc thượng cổ thần.

Dẫn đến tất cả cố gắng của Tần Phương Dương tan thành mây khói, càng đẩy nhanh tiến độ cuộc tấn công Thượng Kinh của tam tộc.

Nếu bên kia phá vỡ ước định vì mình tham chiến, Tần Phương Dương cũng không thể nói gì.

Cả hàng tỷ kẻ địch đấy!

Chỉ cần lên bừa mấy người, liền xé nát cả mình cả Tần Phương Dương rồi.

Thế nên không thể lên chiến đấu, không thể phụ ước định mà Tần Phương Dương dùng tính mạng đổi lại được!

Ta không chết thì Thượng Kinh sẽ không việc gì!

Thế nên, hắn chỉ có thể đợi sau khi Tần Phương Dương tử trận rồi mới ra tay, thay thế cho Tần Phương Dương, tranh thủ, dù chỉ là một giây!

“Còn có ta, vẫn còn có thể đánh một trận!”

Vương Lăng Vân lừng lẫy nói.

“Chỉ là một linh hồn thể, dám nói muốn đánh một trận với ta? !”

Tổ Long giận dữ: “Tiến công!”

Không chút để ý tới lời khiêu chiến của Vương Lăng Vân.

Phương xa, một tiếng huýt sáo mơ hồ truyền đến, chính là tiếng của Trích Tinh Đế Quân Du Tinh Thần.

Vương Lăng Vân cười ha ha: “Linh hồn thể thì sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của linh hồn thể!”

Lời còn chưa dứt, hắn đã thực sự hợp nhất toàn bộ thể xác và linh hồn vào trong Kinh Hồng Kiếm.

Đột nhiên một tiếng kiếm vang, rung động trường không!

Kinh Hồng Kiếm lao thẳng lên trời, kiếm khí, kiếm ý, điên cuồng tràn ra và phân tán.

Kinh Hồng Kiếm bay lên trời, trên bầu trời như thể có thêm một mặt trời khác, càng ngày càng chói mắt!

Tổ Long Thủy Phượng và những người khác bỗng nhiên phát hiện... Kiếm khí đnag phân tán tứ phía đó, vậy mà không nhiều bằng kiếm ý!

Đó là một loại, trong trẻo lạnh lùng cao ngạo, một loại kiếm ý mà không gì bì nổi.

Loại kiếm ý này, cực kỳ thuần khiết!

Vô số cường giả, lao nhao ngước nhìn.

Kinh Hồng Kiếm nháy mắt vọt tới trời cao, sau đó phát ra một tiếng kêu cuồng mãnh tới cực điểm kiếm, hoặc cũng có thể nói là... Nổ vang!

“Choang!”

Như một lần nữa cảm nhận được sự sung sướng của chiến đấu, lại như là lời từ biệt!

Từ biệt trần thế mà nó bảo vệ!

Sau đó thấy nó bay lơ lửng trên không, nó đột nhiên nổ vỡ, hóa thành hàng triệu kiếm khí thuần khiết, quét xuống phía tam tộc đại quân long phượng Kỳ Lân!

Vô số cường giả tự mình ra tay chống cự, nhưng cũng có tiếng la hét thất thanh.

Một kiếm này, với tư thái của quân lâm thiên hạ, nhưng cũng mang một sự bình tĩnh vô cùng.

Đây là chiêu cuối cùng và cũng là mạnh nhất của Vương Phi Hồng hồi đó.

“Đã sống nơi trần thế xinh đẹp thì hãy bảo vệ phồn thịnh nơi đây!”

Kiếm pháp của Chiến Thần, từng đã thất truyền, nhưng đến nay lại được tái hiện trên trần thế!

Vì bảo vệ trần thế, sinh linh bảo vệ Nhân tộc tái xuất!

Bình Luận (0)
Comment