Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2688 - Chương 2686: Viện Quân Đến! (3)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2686: Viện quân đến! (3)

Thật ra nguyên nhân cũng dễ hiểu... Vừa nãy Du Đông Thiên tự bạo, ngoài việc lấy đi tính mạng của bốn vị cao thủ siêu cấp, thì còn có cả một triệu đại quân!

Vì thế với ba tộc Thượng Cổ vốn luôn kiêu ngạo vênh vang, đây là một sự thật không thể chấp nhận được!

Rõ ràng là có chuẩn bị rồi mới hành động, lực lượng tích lũy đã lâu; rõ ràng bọn ta sử dụng chiến lược chém đầu, thậm chí mọi người đều ôm quyết tâm liều chết, bất chấp tất cả để hoàn thành nhiệm vụ, nhưng kết quả cuối cùng thì...

Một loại cảm giác vi diệu “chúng ta không bằng đối phương” nhen nhóm ở trong lòng, lúc cán cân so sánh lực lượng bắt đầu mất thăng bằng thì tâm lý cũng đã bắt đầu không còn kiên định như trước.

Chiến đấu càng lúc càng kịch liệt, thế trận càng lúc càng rõ ràng...

Hai bên bốn tộc giằng co cùng một chỗ, mỗi giây trôi qua đều có vô số người ngã xuống.

Thi thể phân thành nhiều mảnh trong không trung văng ra khắp bốn phương tám hướng.

Máu tươi và tính mạng, lúc này trở thành thứ không có giá trị nhất!

Máu thịt rơi vãi khắp nơi.

Hàng loạt người chết đi!

Vân Trung Hổ và Bạch Vân Đóa như mũi tên đã được bắn ra, hai ngươi rơi vào trạng thái điên cuồng chưa từng có, la hét chiến đấu, chỉ muốn giết được kẻ địch, không màng tới bản thân!

Hai người khí thế ngút trời, giống như hai thanh đao nhọn cắm thẳng vào giữa đại quân Long Phượng.

Sự chỉ huy của Lý Thành Long càng lúc càng sắc bén, nhưng cũng càng lúc càng chu toàn cẩn thận!

Lý Thành Long có thiên phú hơn người, tính tình điềm đạm, mặc dù đây là lần đầu tiên hắn chỉ huy trận chiến quy mô lớn, nhưng thời gian trôi qua càng lâu thì hắn chỉ huy càng lúc càng quen thuộc, thuận lợi vô cùng!

Đánh đến lúc này, lại sinh ra cảm giác thực lực hai quân gần như tương đương không phân cao thấp.

Đám người Nam Chính Càn, Đông Phương Chính Dương, Tây Môn Liệt vừa cố gắng chiến đấu, vừa luôn miệng mắng Lý Thành Long, nhưng cũng lặng lẽ phục Lý Thành Long từ tận đáy lòng.

Cho dù bây giờ bọn họ có nhiều ý kiến với Lý Thành Long tới cỡ nào đi nữa, thì mấy vị đại soái vẫn hiểu rõ một chuyện——

Trận này, may người chỉ huy là Lý Thành Long.

Nếu đổi thành bản thân mình hoặc người khác, e là trận này đã bại từ lâu!

Là người chủ soái, điều tối kỵ nhất là làm theo cảm tính, điều đáng sợ nhất là bị tức giận và thù hận che mờ mắt!

Điều này còn đáng sợ hơn việc trúng kế hoặc trúng mai phục của kẻ thù.

Nói một cách khách quan, nếu đổi thành bản thân, thì e là lúc Hữu Thiên Vương hy sinh, trạng thái tâm lý đã sụp đổ hoàn toàn. Một khi để tình cảm lấn át lý trí thì sao đủ bình tĩnh suy đoán cục diện được nữa chứ, bại trận không phải là đương nhiên hay sao? !

Nhưng Lý Thành Long chẳng những có thể bình thản đối mặt mà còn có thể tận dụng cái chết của Thiên Vương, lợi dụng sự thay đổi nhỏ khác nhau giữa chiến sĩ hai quân địch ta. Từ trong tình trạng tàn cuộc với thực lực phe ta vốn không bằng, lại bị lấn át về số lượng, chiến lực hai bên kém xa nhau, mà hắn lại có thể lật ngược được tình thế, bẻ về cục diện cân bằng!

Cục diện trước mắt, ít nhất cũng có thể chống đỡ thêm được hai giờ nữa!

Rất có lợi với việc chờ tiếp viện đến của phe chúng ta!

“Đúng là tên tiểu tử lòng lang dạ sói, máu lạnh vô tình!”

“Tâm tính của tên khốn nạn này cũng khá lắm đấy!”

“Máu lạnh tới mức như thế, làm cho người ta theo không kịp thật!”

“Không hổ là quân sư! Con mẹ nó đủ vô tình!”

“Đợi trận này kết thúc, nếu như ta vẫn còn sống thì chắc chắn ta sẽ đánh cho hắn một trận!”

“Báo thù cho... Du Đông Thiên!”

....

Một bên khác.

Không gian bị mạnh mẽ xé ra một cái lỗ, Tả Tiểu Đa đầu đầy mồ hôi xuất hiện.

Lần này trở về, hắn đã cố gắng đẩy nhanh tốc độ, liên tục xé rách không gian không tiếc giá nào, tổng cộng xé rách không gian bảy lần, lần nào cũng cố gắng kéo ra khoảng cách xa nhất.

Suýt chút nữa thì khiến bản thân mệt thở không ra hơi.

Vội vội vàng vàng mãi, cuối cùng cũng đến kịp lúc.

Liếc qua thì thấy hai bên đang liều mạng chém giết lẫn nhau!

Sau khi Tiểu Tiểu thở phào thì lập tức ẩn thân, nhẹ nhàng đi đến gần tộc Kỳ Lân, rồi hạ lệnh trong Diệt Không Tháp.

“Sau khi ra ngoài, thì chúng ta sẽ rơi ngay vào phạm vị công kích của tộc Kỳ Lân, mọi người cần phải chuẩn bị sẵn sàng, giữ sức chờ đợi, tới lúc thời cơ thích hợp thì nhảy ra tập kích! Phát huy ra tác dụng lớn nhất của quân đột kích!”

“Rõ.”

Các tướng sĩ đều vô cùng phấn chấn.

Phương thức tác chiến kiểu giấu binh vào Diệt Không Tháp quả thật là chiếm được quá nhiều ưu thế, các binh sĩ phe ta đều đang nghỉ ngơi dưỡng sức, sau đó xuất hiện ngay bên cạnh kẻ thù, khiến cho bọn chúng trở tay không kịp, một màn chém giết thế là xong!

Phe ta không có quá nhiều thương vong!

Cảm xúc này hai chữ “đã nghiền” có thể hình dung hết được!

Tả Tiểu Đa vung tay lên, Diệt Không Tháp mở ra, chỉ trong thoáng chốc, hàng triệu quân không tiếng động lao ra khỏi Diệt Không Tháp như nước chảy!

Lặng lẽ hành động, quen thuộc trôi chảy!

Mỗi người đều cố gắng ngậm chặt miệng, đến cả hít thở cũng không dám phát ra âm thanh, cả đám đều dứt khoát nín thở.

Lại một giây trôi qua, đại quân Tả Tiểu Đa, đã đến sát bên tộc Kỳ Lân, khí thế như vũ bão xông thẳng vào đại quân Kỳ Lân đang không có chút phòng bị nào!

Nháy mắt, gió tanh mưa máu ngập trời.

Vô số tộc chúng trong đại quân Kỳ Lân đều thành những thi thể bị xé nát.

Lúc này Tả Tiểu Đa lấy ra bảy hồ lô, ra lệnh gia nhập vào cuộc chiến!

“Giết cho ta!”

Một tiếng ầm vang, bảy hô lô còn có Thí Thần Thương, Yên Thập Tứ đồng loạt xông vào trận.

Vô số linh hồn rời rạc và tử khí cuồn cuộn làm cho bảy hồ lô và Thí Thần Thương Yên Thập Tứ trở nên hưng phấn hơn bao giờ hết.

Tả Tiểu Đa nhe răng cười, cũng lấy ra Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy gia nhập vào cuộc chiến, lại bất ngờ nghe thấy các tướng sĩ của Tinh Hồn vừa hăng say chiến đấu vừa thảm thiết hét lên.

“Báo thù cho Thiên Vương!”

Đầu óc Tả Tiểu Đa trở nên mờ mịt, suýt chút nữa ngã xuống.

Báo thù cho Thiên Vương? !

Chẳng nhẽ hắn vẫn đến muộn một bước?

Đến rồi, vẫn không tránh khỏi kết cục huynh đệ chết đi?

Sững sờ, cả người như sắp nổ tung, máu nóng xông thẳng lên đầu, gầm lên giận dữ, Tả Tiểu Đa cầm lấy Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, giống như sấm chớp từ chín tầng mây bổ xuống giữa đại quân Kỳ Lân!

Bình Luận (0)
Comment