Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2689 - Chương 2687: Viện Quân Đến! (4)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2687: Viện quân đến! (4)

Hắn nhanh chóng di chuyển đến giữa đại quân Kỳ Lân, ra tay hết sức, Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy có lực sát thương mạnh mẽ nhất lần nữa tái xuất giang hồ!

Phẫn nộ và đau lòng cực độ nên Tả Tiểu Đa không nhận ra lúc bản thân ra tay, ranh giới tu vi trong cơ thể lặng lẽ vỡ tan, tu vi tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới!

Linh lực vô biên vô tận trong cơ thể, cuồn cuộn cuồng bạo nhưng vẫn được kiểm soát trong tầm tay!

Đây là cảnh giới không người không ta, người trời hợp nhất, ta là duy nhất, lời ta nói ra chính là pháp tắc!

Nhưng mà hắn không hề phát hiện ra, bây giờ hắn đang vô cùng đau thương, điên cuồng gầm thét, xông vào quân Kỳ Lân!

Ầm!

Một chùy, đập xuống, máu văng khắp nơi.

Tả Tiểu Đa lúc này, Thiên Hồn Mộng Yểm Chùy trong tay hắn, khi đứng một mình uy lực của chúng đã vượt qua Hồng Thủy Đại Vu, còn là vượt qua vô cùng xa.

Vừa ra tay, không chỉ khiến cho tộc Kỳ Lân chết như ngả rạ, ngay cả không gian cũng bị sụp đổ thành từng mảnh!

Những cao thủ tộc Kỳ Lân đạt đến Đại La trung kỳ, cũng không chịu nổi một chùy điên cuồng của Tả Tiểu Đa thì đã bị nghiền ép thành bụi.

Trước sau không quá mười giây, Tả Tiểu Đa đã từ trong tộc Kỳ Lân giết ra một đường, không quay đầu lại, hét một tiếng, xông thẳng vào trong đại quân tộc Phượng Hoàng!

Từ xa nhìn lại, một người khổng lồ ngàn trượng, vung cao chùy lớn như một tòa thành, hóa thành gió lốc điên cuồng chém giết trong đại quân tộc Phượng Hoàng!

Theo từng động tác diễn ra, bóng của càn khôn nhật nguyệt dần xuất hiện rõ ràng trong không trung, sống động như thật!

Dường như cả thế giới hiện thực, xuất hiện trên không trung rồi lần lượt rơi xuống theo động tác vung chùy.

Đó là vẻ đẹp của sự xốc xếch, nhưng cũng là vẻ đẹp của sự giết chóc!

Xác của Phượng Hoàng, cùng xác của các loại Thần Điểu khác như nhảy múa trên không trung!

Lúc nó bay lên không trung cũng là lúc tan thành từng mảnh vụn, người chết đạo tan!

Nhất thời, bầu trời tràn ngập sắc màu, đẹp đến vô cùng.

Vô số lông chim đầy màu sắc, che cả trời!

“Viện quân đến rồi!”

Nam Chính Càn hét dài một tiếng: “Các huynh đệ! Viện quân của chúng ta đến rồi! Giết địch! Báo thù cho Thiên Vương!”

“Viện quân đến rồi!”

Tướng sĩ Tinh Hồn lệ nóng doanh tròng, nghiêm túc hét to!

“Báo thù cho Thiên Vương!”

“Giết sạch ba tộc!”

“Giết!”

Tả Tiểu Đa đến, quân tinh nhuệ đánh lén, mạnh mẽ gia nhập vào cuộc chiến, thay đổi cục diện, lật ngược thế cờ.

Hai người Tổ Long và Thủy Phượng đã áp chế được Du Tinh Thần và Lệ Trường Thiên, cục diện này bọn họ đã chiếm được ưu thế tuyệt đối, cứ cho hai người Du Tinh Thần và Lệ Trường Thiên liều chết cũng không có khả năng thay đổi được tình thế.

Nhưng giờ phút này, trong lòng Tổ Long và Thủy Phượng lại vô cùng khiếp sợ.

Quay đầu nhìn lại thấy Tả Tiểu Đa đang hoành hành oanh tạc ngay trong quân đội của chính mình, cả hai đồng thời thấy rợn cả người.

Quá mạnh!

Mạnh thế này cũng quá sức tưởng tượng rồi đó nha?

Trong lòng Tổ Long và Thủy Phương đều rất rõ ràng, đổi lại nếu là bọn họ cũng không thể làm ra được đến như vậy!

Nói cách khác... Tên này... Thật sự mạnh hơn ta?

Hai vị tộc trưởng tận mắt chứng kiến, Tổ Kỳ Lân đã hiện ra nguyên hình, cả người tỏa ra ánh sáng bảy màu, nhuộm cả bầu trời cũng mang vẻ đẹp rực rỡ như vậy.

Trông thần dị vô cùng, thần quái vô cùng.

Nhưng khi hắn vừa xông lên, lại không thể đỡ nổi mười chiêu của Tả Tiểu Đa, Tổ Kỳ Lân kêu thảm một tiếng phun ra một ngụm máu bảy màu, lùi về sau.

Đối đầu lần nữa, đã bị nện lùi về sau cả ngàn mét!

Lần này Tả Tiểu Đa không bỏ qua, tiếp tục xông lên, tốc độ còn nhanh hơn bóng dáng bị đánh bay ra của Tổ Kỳ Lân!

“Tắc kè bảy màu, chạy đi đâu! Chịu Thập Vạn Chùy của bổn công tử đi!”

Một chùy rồi lại một chùy bổ xuống trên người Tổ Kỳ Lân, từng chùy điên cuồng bổ xuống như gió giật mưa rền!

Tổ Kỳ Lân vừa lùi về sau, vừa né tránh, vừa kêu thảm thiết.

Sức chiến đấu của đối phương thực sự quá mạnh!

Binh khí cũng lớn không kém!

Không thể trốn thoát được.

Nguyên hình quá lớn, không thể linh hoạt được như đối phương, nên chẳng khác nào là bia sống, bất đắc dĩ biến trở về hình người, thực lực lại không sánh bằng đối phương...

Lúc này, Tổ Kỳ Lân khổ sở vô cùng.

Hóa đau thương thành tiếng kêu thảm thiết, rung động trời xanh!

Hắn cũng không muốn kêu, cũng muốn giữ lại mặt mũi, nhưng mà thực sự là quá đau...

Nghe thấy Tả Tiểu Đa hô Thập Vạn Chùy, Tổ Kỳ Lân cảm thấy xong đời rồi.

Đừng nói là Thập Vạn Chùy, e là chỉ cần mấy chục chùy, thì Tổ Kỳ Lân đã từng tung hoành Thượng Cổ này cũng đã tan thành bột mất rồi...

Cả tộc Kỳ Lân khi nhìn thấy tình cảnh như thế đều câm như hến!

Hai người Tổ Long và Thủy Phượng nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng không ngừng run rẩy, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi.

“Lẽ nào tên tiểu tử này... Đột phá đến cảnh giới Thánh Nhân rồi?”

“Đây...”

Hai người lập tức lắc người, rời khỏi chiến trường, nhanh chóng xông qua chỗ Tổ Kỳ Lân.

Không thể không đi.

Nhiều lắm thì chốc nữa thôi, Tổ Kỳ Lân sống sờ sờ sẽ bị chùy của Tả Tiểu Đa nện đến chết mất.

Tả Tiểu Đa dốc toàn lực, liên tục vung chiêu, Tổ Kỳ Lân bị ép đến không thở nổi.

Lúc nãy Tổ Kỳ Lân chỉ dựa vào một phần sức lực đã có thể ép Cầm Sát Kiếm Quân đến sít sao, hiện giờ đụng phải Tả Tiểu Đa thì lại không thi triển ra được chiêu nào.

Cho dù đã sử dụng hết mọi thủ đoạn, lôi hết tất cả pháp bảo ra dùng nhưng vẫn cứ bị đánh như cũ, không thay đổi được chút nào!

Thậm chí còn kinh hãi phát hiện... Trước giờ bản thân ỷ vào pháp bảo mà tung hoành khắp nơi, bây giờ đối mặt với song chùy mạnh mẽ của Tả Tiểu Đa, những pháp bảo ấy lại không có hiệu quả gì!

“Sao lại biến thái như thế chớ!”

Tổ Kỳ Lân khóc không ra nước mắt, mạnh quá!

Ông đây chơi không lại.

... …

Sau khi Tổ Kỳ Lân tung ra vô số pháp bảo...

Thì sau khi ăn một kích của Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy thì gần như nát hết, hoàn toàn không có đất dụng võ.

Dù là Tiên Thiên Linh Bảo cũng bị đè ép xuống, đánh bay ra ngoài như bóng chày bị đánh bật ra không biết bao xa.

May mà còn có bảy hồ lô đuổi theo, bọn chúng rất nhạy cảm với khí tức Tiên Thiên Linh Bảo, vừa nhìn thấy, những Hồ Lô Không Gian mà Nguyên Thủy cho lập tức chạy tới, nuốt ngay vào bụng.

Bình Luận (0)
Comment