Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2690 - Chương 2688: Diệt Tam Tộc!

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2688: Diệt tam tộc!

Ngẫu nhiên cũng có cá lọt lưới, cũng sẽ bị Tử Kim Hồ Lô của Thái Thanh Chân nhân cho nuốt lấy.

Không biết có phải là vì có cùng một gốc hay không mà bảy hồ lô chúng nó đều có một tật xấu: Tham tài!

Hơn nữa còn là dạng lòng tham không đáy, chỉ cần hoàn chỉnh, thu hết toàn bộ.

Có chúng nó bay vòng trên không trung, vô số những người có tu vi cao của Long tộc và Phượng tộc, Tộc Kỳ Lân chết trận, nếu chưa bị nát thành từng mảnh thì đều bị chúng nuốt cả vào bụng.

Phải biết là, những thứ này đều là những vật liệu tu luyện chỉ có thể gặp chứ không thể cầu với hồ lô hay những kẻ tu luyện!

Dần dần, từ sau khi bảy hồ lô gia nhập vào cuộc chiến, chiến trường càng lúc càng thảm thiết đang dần có xu hướng bị quét ngang, trở nên sạch sẽ hơn...

Tổ Long và Thủy Phượng nhanh chóng tới tiếp viện, ngăn chặn Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy đang bổ xuống.

Vừa mới tiếp xúc, hai vị cường giả uy chấn Thượng Cổ này đã cảm thấy tê dại hết cả tay, trong lòng càng thấy khiếp sợ hơn.

Kỳ Lân bên này cuối cùng cũng có thể lồm cồm chạy ra ngoài, Tổ Kỳ Lân mừng muốn khóc tới nơi.

Vừa nãy bị đè xuống đánh, đến cả đan dược phục hồi cũng không có thời gian uống, cảm thấy bản thân như đã trở thành một khối sắt thép, đang được thợ rèn không ngừng đập xuống để tạo hình!

Nhưng mà ông đây không phải là cục sắt thật mà!

Chỉ cần ăn thêm hai ba chùy nữa... Thì chắc bản thân sẽ bị đập đến thân chết đạo vong luôn rồi...

Đau khổ phun ra ngụm máu bảy màu, lúc này lồng ngực mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, vội vàng móc đan dược ra, cho một nắm lớn vào miệng.

Dọa chết ta rồi!

Vốn hắn còn đang nghĩ sau trận chiến lần này, hai tộc Long, Phượng bị tổn thất vô cùng lớn. Nếu hai tộc không muốn bị hủy diệt thì phải suy tôn tộc Kỳ Lân, thậm chí là hợp nhất ba tộc, suy tôn tộc Kỳ Lân, cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.

Nhưng khi trải qua trận đột kích của Tả Tiểu Đa, tộc Kỳ Lân bị tổn thất nghiêm trọng, còn thảm hơn so với hai tộc Long, Phượng; còn bản thân hắn thì bị thương như vậy, thật là ê chề hết sức!

Suýt chút nữa là thân chết đạo tan, hóa thành cát bụi.

Tổ Kỳ Lân uống một nắm đan dược, đan dược đang chậm rãi khuếch tán làm kinh mạch toàn thân ấm lên, cả người thoải mái hẳn lên, cuối cùng hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Tổ Kỳ Lân cảm kích Tổ Long và Thủy Phượng đã tiếp viện từ tận đáy lòng, suy nghĩ miên man.

Nếu như lúc đó ba tộc thật sự hợp nhất, ba người cùng đứng đầu cũng không phải là không được...

Vào lúc này...

“Con mẹ nó ngươi nhanh lên coi!”

Tiếng hét truyền đến, Tổ Long phun ra một ngụm máu lớn, nôn nóng, tức giận hét to: “Bọn ta cứu ngươi ra không phải để ngươi ngồi đó xem bọn ta diễn kịch! Ngươi nhanh chóng lên cho ta!”

Tổ Kỳ Lân vội vàng quay đầu lại, không khỏi kinh ngạc, trong lúc mình uống đan dược hồi phục, hai người Tổ Long và Thủy Phượng liên thủ cũng không chống lại được Tả Tiểu Đa, thực lực không đủ.

Rõ ràng là hai người bọn họ một trái một phải liên thủ vây lấy Tả tiểu Đa, nhưng lại bị Tả Tiểu Đa nhẹ nhàng đánh bại, chùy lớn vung lên xoay chuyển trên không, nặng như núi lớn!

Thủy Phượng cố gắng sử dụng Phượng Hoàng Sừ liên tiếp phản kích, nhưng đối mặt với Tả Tiểu Đa, cứng đối cứng không quá mười chiêu đã bị đánh đến phun máu lùi về sau.

Tổ Long cũng bị đập lui về, kêu gọi Kỳ Lân gia nhập xong lại vội vã xông vào, tiếp viện cho Thủy Phượng.

Tình hình bây giờ thay đổi quá lớn, ba người phải hợp sức tác chiến, mới có thể chống trụ được với Tả Tiểu Đa, nếu như lỡ có một người ngã xuống thì hai người còn lại cũng khó thoát chết được.

“Đây là sức chiến đấu của Thánh Nhân!”

Sau khi xác định được cấp bậc thực lực của Tả Tiểu Đa, Tổ Long không ngừng hét lớn, phẫn nộ tột đỉnh: “Tả Tiểu Đa! Sức chiến đấu ở cấp bậc Thánh Nhân không được tham dự vào trận chiến của phàm tục, đây là quy tắc! Ngươi làm trái quy tắc!”

“Ngươi làm trái quy tắc rồi!”

“Kỳ Lân! Kỳ Lân! Đậu mòe nó ngươi còn ở đó nhìn... Nhìn cái quần què ấy mà nhìn? ! Nhanh cái người lên...”

Tổ Long và Thủy Phượng cả người mồ hôi đầm đìa, tránh trái tránh phải trốn sự công kích liên tục của Tả Tiểu Đa, miệng phun đầy máu, chật vật không chịu nổi.

Song chùy của Tả Tiểu Đa như dời núi vượt biển, mạnh mẽ vô song, nhanh như chớp vung lên hạ xuống, Tả Tiểu Đa tức mắng: “Quy tắc cái đầu nhà ngươi ấy! Ông đây mặc kệ quy tắc gì đó của ngươi nhé, bây giờ ông đây mới là quy tắc!”

“Rống gì mà rống? !”

“Đánh thì lo đánh đi, gọi lung tung lên làm gì!”

Tổ Kỳ Lân trợn tròn mắt.

Tình.... Tình huống gì đây?

Tổ Long và Thủy Phượng liên thủ, chẳng những không thu thập được Tả Tiểu Đa, còn bị Tả Tiểu Đa bức ép rơi về thế yếu hoàn toàn! ?

Sau một lúc kinh ngạc, lập tức đứng dậy, hét to một tiếng gia nhập vào cuộc chiến.

Mà lúc hắn xông lên, vừa đúng lúc Tổ Long và Thủy Phượng bị đánh bay ra ngoài.

Tổ Kỳ Lân trùng hợp bước lên vị trí trống không đó, đối diện với Tả Tiểu Đa đã hoàn toàn bạo phát, hai chùy mạnh mẽ, chày Kỳ Lân vũ khí song tu bản mạng của Tổ Kỳ Lân bị thẳng tay đập nát thành mảnh vụn, máu tươi phun trào, bay ra ngoài.

Tốc độ hắn bị đánh bay ra còn nhanh hơn tốc độ lúc hắn xông đến.

Mà Tả Tiểu Đa vẫn không chậm chút nào, vẫn sung sức như rồng như hổ vung chùy lao về phía Tổ Long, Thủy Phượng.

Hai người Tổ Long mắng chửi trong lòng.

Đệch mợ Kỳ Lân... Ngươi tới để tấu hài đấy à?

Đang trông mong vào ngươi có thể cố gắng chống trụ một lát để hai bọn ta hít vài hơi, kết quả ngươi con mẹ nó bị đánh bay ra còn nhanh hơn lúc xông vào nữa chứ.

Ngươi được tích sự gì thế, hả?

Nhưng nói Tổ Kỳ Lân không cố gắng dốc sức thì cũng không đúng lắm, dù sao thì pháp bảo hộ mạng của hắn - chày Kỳ Lân, cũng bị hủy trong hai chùy vừa rồi... Chỉ có thể nói, Tả Tiểu Đa.... Hắn quá mạnh thôi!

Mạnh đến mức khó tin!

Đáng tiếc, lúc này nhận ra cũng không có nghĩa gì nữa rồi, Tả Tiểu Đa lại xông đến nữa.

Hai người vừa chửi rủa, vừa dốc sức ngăn chặn, còn phải né tránh.

Nhưng hai chùy trong tay đối phương quá lớn, nhưng ở trong tay Tả Tiểu Đa, nó chẳng những không cồng kềnh, ngược lại còn vô cùng linh hoạt...

Bình Luận (0)
Comment