Đây chẳng phải là muốn cái mạng già hay sao?
Ầm...
Lại một chùy lớn đập mạnh vào hông của Tổ Long.
Phốc!
Tổ Long phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch bị đánh văng ra ngoài.
Nhất thời ngũ tạng như bị thiêu đốt, suýt chút nữa là ngất đi.
Ầm ầm ầm...
Tả Tiểu Đa càng đánh càng hăng, bản thân hắn cũng cảm thấy khó hiểu, bây giờ chính mình cùng lúc đối phó với ba thủ lĩnh của ba tộc, nhưng lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng, không có độ khó gì cả?
Cứ giống như... Đây là ba đứa trẻ, còn bản thân như một người trưởng thành... Phỏng chừng là loại cảm giác này.
Đương nhiên có thể muốn đánh thế nào thì đánh thế ấy, muốn xoay chúng thế nào thì xoay thế ấy, mặc kệ bọn họ vùng vẫy thế nào, ngoan cố đến đâu cũng không thể thoát khỏi bàn tay của hắn được.
Cuối cùng hắn cũng nhớ đến câu “tu vi Thánh Nhân” mà Tổ Long đã hét lên, không khỏi kích động và hoài nghi, ngẫm nghĩ nói: “Chẳng nhẽ ta thật sự đã đạt đến... Tu vi Thánh Nhân như trong lời của bọn họ hay sao? Lúc nào thế? Sao cả ta cũng không phát hiện có gì khác lạ chứ? Trời đất cũng không có hiện tượng gì khác lạ mà, không phải nói khi Thánh Nhân xuất thế, mây tím tới từ phía đông kéo dài ba vạn dặm gì đó sao?”
Chẳng có cảm giác gì hết mà!
“Có lẽ... Vẫn còn thiếu một chút...”
Nghĩ đến căn cơ tu vi của bản thân, Tả Tiểu Đa cũng hơi hiểu hiểu.
Có lẽ bản thân có sức chiến đấu của Thánh Nhân, nhưng cảnh giới vẫn còn chưa đạt đến...
...
Sau khi Tả Tiểu Đa dẫn quân tiếp viện đến, mạnh mẽ xông vào chiến trường, trong nháy mắt cục diện đã được cân bằng!
Qua một lúc sau, tình hình chiến đấu có xu thế đảo ngược!
Khi Tả Tiểu Đa một mình đương đầu với ba cao thủ siêu cấp Tổ Long, Thủy Phượng, Tổ Kỳ Lân thì cùng lúc đó các cao thủ khác của Tinh Hồn đều phát huy tối đa lực lượng!
“Toàn quân tấn công, giải quyết dứt điểm!”
Lý Thành Long không có tí hình tượng của một thống soái gì đứng bật dậy nhảy ra ngoài từ vị trí chỉ huy, điên cuồng hô lớn: “Toàn quân đều đã đủ, phát động tổng tiến công! Quân dự bị, đều lên hết cho ta, đều lên hết cho ta, không bỏ sót tên nào, hôm nay thề diệt ba tộc, không chết không thôi!”
Vừa hạ lệnh tổng tiến công xong, hắn cũng không tiếp tục ngồi ở vị trí chỉ huy nữa, cầm trường kiếm xông thẳng ra ngoài, đáp thẳng xuống giữa đại quân Long, Phượng, Kỳ Lân, đại khai sát giới!
Trong đội quân Không Đủ, sức chiến đấu của Lý Thành Long chỉ dưới thế Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm, cũng là cấp bậc Chiến Thần.
Chỉ vì bản thân giữ chức quân sư, cần phải quan sát toàn cục, để kịp thời đưa ra quyết định chỉ huy, nên mới không đích thân ra chiến trường.
Mà bây giờ thế cục đã định, Lý Thành Long đương nhiên không nhẫn nhịn tiếp nữa, hai mắt đỏ xộc xông lên, đích thân ra trận, phát tiết toàn bộ những phẫn hận phải kìm nén nãy giờ!
Thù của thầy Tần!
Thù của Vương Lăng Vân!
Thù của Du Thiên Vương!
Còn có thù của vô số tướng sĩ đã ngã xuống!
Thù hận này, tuyệt không đội trời chung!
Tám phương bốn hướng, âm thanh vang vọng, núi biển rền vang, nhân tộc Tinh Hồn cuối cùng cũng phát động tổng tiến công!
Du Tinh Thần, Lệ Trường Thiên, Cầm Sát Kiếm Quân, Dư Mạc Ngôn,.. Cố gắng kìm nén mỏi mệt, nuốt đan dược vào, còn chưa kịp nhai nát đã xông ra, muốn cố gắng một trận cuối cùng, tỏa tia sáng cuối cùng vì tất cả.
“Giết!”
“Giết sạch bọn họ!”
“Báo thù cho Hữu Thiên Vương!”
“Báo thù cho Hữu Lộ Thiên Vương!”
m thanh vang vọng như sấm xuân, chấn động càn khôn!
Tả Tiểu Đa vẫn đang giao đấu với Tổ Long, Thủy Phượng, Tổ Kỳ Lân, càng lúc càng thuận buồm xuôi gió, thỉnh thoảng còn có thời gian rảnh rỗi vung chùy ra ngoài, tiêu diệt hết hơn chục ngàn tu giả cường giả của ba tộc Long, Phượng, Kỳ Lân...
Đang định thừa thắng xông lên, vừa định ra tay diệt gọn, thì Tả Tiểu Đa lại nghe thấy âm thanh gió cuốn sấm rền.
Nhất thời sững lại.
Hữu Lộ Thiên Vương?
Sao có thể là Hữu Lộ Thiên Vương?
Lẽ nào Tả Lộ Thiên Vương, sư huynh của hắn Vân Trung Hổ không ngã xuống, người ngã xuống thật ra là...
Tả Tiểu Đa vộ vàng suy nghĩ, lục lọi kí ức, không khỏi nhớ lại chuyện tối hôm đó Du Đông Thiên đến tìm mình...
“Kiếp sinh tử của Vân Trung Hổ, là sự thật sao?”
“Là thật!”
“Phá giải như thế nào?”
“...”
Tả Tiểu Đa lại nhớ ra câu trả lời của bản thân, t cảm xúc vô cùng chua xót dâng trào rong lòng!
Trong nháy mắt, hắn hận không thể vả miệng mình mấy cái!
“Thiên đạo đã định sẵn, định số không thể thay đổi được, chỉ có biến số thì dễ, phá vỡ định số, ắt cần phải có người nghịch thiên sửa mệnh, nghịch thiên tức là sửa mệnh, cuối cùng có thay đổi được mệnh hay không còn chưa biết được, hơn nửa là khó có thể được kết cục an bình.”
Tả Tiểu Đa hoàn toàn hiểu rõ.
Hóa ra, hóa ra bắt đầu từ lúc ấy, Du Đông Thiên đã đưa ra quyết định rồi.
Quyết tâm thay huynh đệ, cản kiếp số này!
Nghịch thiênsửa mệnh, thay mình vào đó!
Cảm xúc trong lòng Tả Tiểu Đa lên xuống phập phồng như núi long biển động, khóe mắt cảm thấy vô cùng chua xót, nước mắt cũng sắp trào ra.
Hữu Lộ Thiên Vương...
Vị Thiên Vương đã lừa gạt nhân tộc hàng vạn năm qua, là một trong những trụ cột của nhân loại...
Cứ ra đi như vậy?
Vào lúc này, Tả Tiểu Đa tiếp tục nghe được tin tức càng chấn động hơn!
“Giết sạch ba tộc Long Phượng!”
“Báo thù cho thầy Tần!”
Thầy Tần?
Thầy Tần Phương Dương?
Thầy Tần làm sao?
Cả người Tả Tiểu Đa lung lay sắp đổ, theo âm thanh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mặt Lý Thành Long đầy nước mắt, vừa điên cuồng hô hào, vừa chém giết xông về phía mình!
Vẫn khàn khàn hô lên thảm thiết: “Giết sạch bọn chúng! Báo thù cho thầy Tần! Bọn họ đã giết thầy Tần rồi!”
Dây thần kinh trong đầu Tả Tiểu Đa như đứt phựt, giống như mọi cảm xúc trên thế gian này, hết thảy mọi thứ đều bỗng nhiên biến mất, không còn tồn tại.
Trong đầu chỉ còn một mảng trống rỗng, chỉ còn nghe thấy tin tức kia quanh quẩn bên tai.
“Bọn họ giết thầy Tần rồi!”
Nhất thời, khí thế từ trên người Tả Tiểu Đa tỏa ra mãnh liệt, khí thế khủng bố vô tận, như thể muốn hủy diệt trời đất, nhanh chóng vọt ra ngoài.
Khiến cho ba người Long, Phượng, Kỳ Lân vừa mới xông lên, đã đồng loạt bị đánh bật trở về, không dám tiếp tục, trong mắt chỉ toàn là sợ hãi!
“Đậu mòe nhà ngươi!”