Bên phía Tả Tiểu Đa.
Tả Tiểu Đa tay cầm song chùy, sải bước dồn ép ba người Tổ Long, Thủy Phượng, Tổ Kỳ Lân.
Mặt ba người đều trắng bệch, khóe miệng còn vương máu, chỉ có ánh mắt chăm chăm nhìn Tả Tiểu Đa đang đến gần vẫn hung ác như cũ.
Là cường giả Thượng Cổ, hiểu rõ đạo lý khôn sống mống chết, cũng hiểu rõ bản thân chỉ có con đường chết, cũng sẽ không cầu xin tha mạng!
“Tả Tiểu Đa!”
Thủy Phượng vừa nghiến răng nhả ra từng chữ: “Lẽ nào, ngươi không cần mạng của vợ ngươi nữa hay sao?”
Tả Tiểu Đa nhíu mày: “Có ý gì?”
Thủy Phượng cười khẩy: “Ha ha ha... Thật là tạo hóa trêu người, mặc dù ngươi đã có căn cơ thành Thánh, nhưng cũng không thoát được nhân quả tạo hóa, ban đầu, tộc Phượng Hoàng của bọn ta đã sớm giữ lại đường lui... Lúc bọn ta định rời khỏi đại lục này, đã quyết định để lại Phượng mạch khí vận, tinh hoa Phượng Tổ trên đại lục này!”
“Một khi Phượng mạch hình thành, sẽ tự động biến thành một đứa trẻ sơ sinh...”
“Nhà ngươi vận khí ngút trời, cha mẹ ngươi đều là kẻ có năng lực mạnh nhất đại lục Tinh Hồn, khi phát hiện ra đứa trẻ này, thì ôm về nhà nuôi dưỡng, cuối cùng thế mà trở thành con dâu nuôi từ bé của nhà ngươi...”
“Chính là vợ của ngươi! Tả Tiểu Niệm! Đây chính là tiền căn!”
“Nếu đã có tiền căn thì đương nhiên sẽ có hậu quả, vợ của ngươi là do tộc ta để lại đường lui, sao bọn ta có thể bỏ mặc không quản? Cho dù nàng được trời đất thai nghén sinh ra, tự nhiên hóa thành hình người, nhưng nguồn gốc vẫn là tinh hoa Phượng tộc bọn ta.”
“Đừng nói ngươi tưởng bọn ta sẽ cho không các ngươi một hạt giống thiên tài cái thế như vậy thật đấy nhé? Biết rõ có một thiên tài như vậy, sao lại không kéo về? Thiên kiếp lần này, lan khắp chư tộc, tộc ta đã sớm bố trí khắp chư tộc, Ma tộc Minh Phượng, là một ví dụ!”
Thủy Phượng nhe răng cười: “Tả Tiểu Đa, chúng ta làm giao dịch, thế nào?”
Tả Tiểu Đa trầm lặng như nước: “Giao dịch? Trước khi hiểu rõ chân tướng bên trong, cái gì là đường lui của các ngươi? Cái gì là Phượng mạch khí vận, tinh hoa Phượng Tổ của các ngươi? Là tinh hoa của tộc Phượng Hoàng? Hay là tinh hoa của Tổ tông Phượng Hoàng? Ta làm giao dịch gì với các ngươi?”
“Thủy Phượng, những chuyện ngươi kể, ngươi không đỉnh giải thích tỉ mỉ với ta à?”
Thủy Phượng nhếch môi nói: “Đương nhiên là phải nói rồi, nếu không, những kẻ hậu thế không biết trời cao đất dày như các ngươi, sao có thể biết được cục diện mà Tộc Phượng Hoàng của ta đã mưu tính từ trăm triệu năm trước!”
“Rửa tai lắng nghe.”
“Năm đó tổ địa định sẵn tan hoang, chư tộc tứ tán đông tây, tộc ta đã sớm có sắp xếp, rải rác mầm móng khắp nơi, như Chu Tước của Yêu tộc, Khổng Tước Đại Minh Vương của Tây Phương giáo, Minh Phượng của Ma tộc vân vân, đều có nguồn gốc từ tộc ta, về sau có kỳ ngộ riêng, tự thành nhân quả...”
“Về phần Tả Tiểu Niệm, là lúc bọn ta sắp rời đi, cắt lại một phần khí vận của Tộc Phượng Hoàng.”
“Lấy nguyên đan năm đó Nguyên Hoàng Lão tổ còn sót lại làm vật dẫn, gieo vào trong đất của tổ địa đại lục, tự nhiên thai nghén, đợi thời cơ, có thể nói là an bày lớn nhất.”
“Nếu đã là an bày quan trọng như thế, thì bọn ta sao lại không có bất kỳ chuẩn bị nào với nàng được?
Thủy Phượng đắc ý nói tiếp: “Trong nguyên đan của bọn ta có để vào Tuyệt Thiên Chi Độc!”
Tuyệt Thiên Chi Độc!
Khi nghe đến những từ này, cả Tổ Long và Kỳ Lân đều đồng loạt quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Thủy Phượng!
Rõ ràng là không ngờ đến, tộc Phượng Hoàng của Thủy Phượng, lại có thể tính toán sâu xa như vậy.
Trận này quả thật quá kinh ngạc, làm cho người nghe đều thấy sởn gai óc.
“Cực độc, cho dù là Thánh Nhân cũng có thể bị độc chết!”
Thủy Phượng thản nhiên cười, chăm chú nhìn Tả Tiểu Đa.
Tả Tiểu Đa cười khẩy: “Thật là một nước cờ làm cho người ta kinh ngạc, dự tính sâu xa như thế, nhưng ngươi tưởng chỉ dựa vào mấy cái ngươi bịa ra gì mà cực độc, thì ta sẽ tin ngươi sao? Ngươi nói gì mà chư tộc đều có người của ngươi an bài, ngoài Minh Phượng trở về, thì còn có chư thiên Đại Năng nào trở về Phượng tộc các ngươi không? Nếu như sớm có bố trí, sao không thấy ngươi mở ra cấm chế, ép những người đó trở về? Bố cục kinh thế, ta thấy là trò bịp bợm làm kinh sợ thế tục thì có!”
Thủy Phượng cũng cười khẩy: “Ngươi có thể không tin, vậy thì cược bằng mạng sống của vợ ngươi đi!”
Tả Tiểu Đa híp mắt: “Trừ phi ngươi lấy ra được chứng cứ, nếu không chỉ nói miệng, không thực tế!”
Thủy Phượng thản nhiên cười cười: “Cục diện này là bổn tọa tự tay bày ra, tất nhiên là có chứng cứ.”
Hắn vận công, trên đỉnh đầu xuất hiện vầng sáng bảy màu, trong vầng sáng là một mảng băng diễm, ở trung tâm băng diễm, có một điểm sáng nhạt màu hồng.
“Đây là Tuyệt Thiên Chi Độc! Độc này vô cùng hiếm có, Tả Tiểu Niệm là một góc khí vận của tộc ta, cần phải sử dụng cấm chế mạnh nhất để đề phòng nó phản tác dụng, mà bây giờ chỉ cần ta bóp nát điểm sáng màu hồng này, thì vợ ngươi cho dù là có tu vi Thánh Nhân, cũng sẽ chết ngay lập tức, mãi mãi không thể khôi phục!”
Thủy Phượng thoáng nhếch môi: “Ngươi còn nhỏ, không biết quá nhiều, thì có thể tìm ai đó nhận ra được thứ này đến xem thử, xem bổn tọa có lừa ngươi hay không!”
Không cần phải tìm người nghiệm chứng, Tả Tiểu Đa biết đây là thật.
Hắn và Tiểu Niệm song tu thần hồn nhiều lần, đương nhiên nhận ra, băng diễm huyền dị này có cùng nguồn gốc với nguồn gốc băng diễm của Tả Tiểu Niệm, quả thật là không phải giả.
Lại nhìn sắc mặt của Tổ Long và Tổ Kỳ Lân, Tả Tiểu Đa càng xác nhận, điều này không phải là không có căn cứ.
Ngẫm nghĩ nói: “Nguyên Hoàng là ai?”
Sắc mặt Thủy Phượng hơi khó xử, nói: “Năm đó giữa trời đất, tự nhiên sinh ra hai con Phượng Hoàng. Một là Nguyên Phượng; xuất hiện cùng lúc với Bàn Cổ đại nhân, sau khi Bàn Cổ đại nhân mở ra trời đất, bổn tọa mới xuất hiện. Thế nên nói bổn tọa là con Phượng Hoàng đầu tiên trên cõi trời đất này quả thật cũng không ngoa, bởi vì Nguyên Hoàng đại nhân... Sinh ra trước khi mở ra trời đất.”
“Về sau, Nguyên Hoàng chết đi...”
Rõ ràng Thủy Phượng không muốn nói kĩ chuyện cũ của Nguyên Hoàng, ý đồ nói lướt cho qua.