Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2701 - Chương 2699: Chiến Hỏa Tạm Tắt (4)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2699: Chiến hỏa tạm tắt (4)

Vả lại... La Hầu cũng không tin bản thân có thể đánh thắng hai kẻ có lực lượng sung túc ở trước mặt này, và nguy hiểm hắn sẽ gặp phải sau khi các nàng ngã xuống.

Tả Tiểu Niệm và Vân Tiêu, hai người đều có quan hệ với Thông Thiên Giáo Chủ, một người là đệ tử của Thông Thiên, một người là ân nhân của Tiệt giáo.

Hai người nàydù ai bị hắn đánh bị thương thì bản thân hắn cũng không thoát được phải đụng độ trực diện với Thông Thiên.

Trong Chư Thánh, người La Hầu kiêng kị nhất là Thông Thiên Giáo Chủ, những Thánh Nhân khác còn mắc bệnh sĩ diện, sở trường cũng không phải thiên về công kích. Dù có đụng độ trực diện, thì La Hầu hắn vẫn có tự tin rằng bản thân toàn thân mà lui được.

Nhưng mà Thông Thiên Thánh Nhân cũng cầm vũ khí giết chóc, lòng sát phạt không kém cạnh gì hắn, đã thế còn là một tổ tông bao che cho con siêu cấp. Nhỡ chọc vào thì có khi không chết không thôi thật.

—— Hơn nữa bây giờ cả Tiệt giáo đã không còn mục tiêu phấn đấu nữa, giờ đang đúng lúc bọn họ chưa rời đi, nhàn tới đau trứng.

Nếu lúc này mà Ma Tổ La Hầu gây ra chuyện gì, thì rất có khả năng sẽ được tặng món quà lớn siêu hào hoa vì kỉ niệm Tiệt giáo rời đi!

Thậm chí La Hầu còn tưởng tượng ra: Nếu như hắn giết chết Vân Tiêu, thì ngay sau đó cả Tiệt giáo sẽ đáp xuống từ phía trên đầu hắn làm cái rầm, điên cuồng quần ẩu hắn một trận, đánh hắn tan thành mây khói, rồi sau đó người ta mới cảm thấy mỹ mãn rời đi...

Tình hình đại để thì là như thế.

Mặt khác, nếu như là Ma Tổ La Hầu bởi vì mệt mỏi và bị thương, mà bại trong tay Tả Tiểu Niệm và Vân Tiêu, hoặc là chết ở trong tay hai người...

Thì cả Thông Thiên Giáo Chủ và trên dưới Tiệt giáo chẳng những sẽ quan tâm, mà khen ngợi không ngớt, tuyên dương khắp tứ phương.

Thế thì có khác gì lấy sinh mạng và uy danh muôn đời của Ma Tổ làm ván cầu, thành toàn cho hai ả oắt con này đâu.

Chuyện như vậy, đương nhiên Ma Tổ La Hầu càng không muốn rồi —— Đây là mạng của ta đó!

Thế nên Ma Tổ La Hầu xoay người rời đi, không chút do dự.

Chuyện không thể làm thì thu tay lại, cân nhắc hơn thiệt, tiến thối rõ ràng.

Ma Tổ La Hầu có thể tung hoành Vạn Cổ Trường Thiên, sao có thể là hạng người hữu dũng vô mưu, không biết được và mất trong đó chứ?

Nói lui là lui, gọn gàng, không thấy chút nào do dự!

Sau một đoạn thời gian sau khi La Hầu rời đi... Khi hắn đã rút khỏi mảnh đại lục này, thì có cảm ứng rất rõ ràng.

“Tổ Long, Thủy Phượng, Tổ Kỳ Lân... Vẫn lạc.”

Ma Tổ La Hầu im lặng không nói gì về cảm ứng này.

“Cứ thế là vẫn lạc…”

Hai mắt đầy hung ác nham hiểm của La Hầu nhìn về hướng Thượng Kinh của Tinh Hồn, qua một hồi lâu vẫn không nhúc nhích.

“Nếu như để ta đối chiến với sự liên thủ của tam cường Long, Phượng, Kỳ Lân... Xét về tổng chiến lực của song phương, nếu đánh lâu dài thì vẫn là Long Phượng tam cường mạnh hơn. Nhưng ta có thể dựa lực lượng của Thí Thần Thương giết chết một người, mặc dù khó tránh khỏi phải bỏ giá một vài cái giá, còn có khả năng để một trong hai người còn lại chạy thoát, khó đuổi theo truy kích…”

Vào thời khắc này, lần đầu tiên Ma Tổ La Hầu sinh ra lòng dè chừng và sợ hãi: “Chẳng lẽ kẻ ra tay, còn mạnh hơn cả ta? Còn gần với cảnh giới Thánh Nhân… Hơn cả ta ư?”

Nghĩ tới đây, hắn lập tức hạ lệnh, quân đội của Ma tộc lại rút lui về phía sau thêm tám nghìn dặm.

Rồi khi lại nghĩ lại, đột nhiên nghĩ tới hình như ban nãy bản thân nhìn thấy Chu Yểm, thì càng thấy rùng mình trong lòng; cho nên hắn lại lệnh toàn quân rút về đại lục Ma tộc!

...

Thật ra thì Ma Tổ La Hầu không để tâm lắm tới sự vẫn lạc của ba thủ lĩnh tam tộc.

Hắn chỉ cảm ứng được sự vẫn lạc của thủ lĩnh tam tộc Long, Phượng, Kỳ Lân, nhưng không nghĩ tới... Long, Phượng, Kỳ Lân cũng giống hắn, sau một phen đại chiến thì đụng độ với Tả Tiểu Đa đang tràn đầy năng lượng, thực lực ở vào thời kỳ mạnh nhất!

Đương nhiên, dù Tả Tiểu Đa chiếm được của hời, nhưng nhìn khắp cả thiên hạ này, kẻ có tư cách chiếm của hời này thì cũng không vượt qua năm người!

...

Cuối cùng Ma quân cũng lui.

Mãi tới lúc này Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình mới thở phào nhẹ nhõm, Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú ở bên cạnh cũng thế, trong nháy mắt họ thả lỏng tinh thần, gần như cùng lúc lăn ra ngất.

Chỉ có một điều làm họ thấy vui mừng: Thắng!

Tả Tiểu Niệm vội vàng lao đến, trước tiên kiểm tra tình trạng của cha mẹ, đút cho họ mấy viên đan dược, sau đó kiểm tra tới Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú, rồi mới truyền những người của đại quân còn sót lại tập hợp.

Phát đan dược với số lượng lớn: Ổn định thương thế cho người bị thương, kéo người sắp chết trở về trước đã.

Còn phần quét dọn chiến trường, có thể làm sau.

Trước mắt, phải cứu người còn hi vọng sống xác trước đã, rồi mới bàn tới cái khác.

Sau khi bận rộn một hồi, Tả Tiểu Niệm đứng dậy, nhìn thấy cảnh hoàng tàn khắp nơi, nàng cầm lòng không đặng thở dài thườn thượt.

Những gì nàng thấy, là thi thể mênh mông vô bờ, không nhìn thấy nơi cuối!

Có vài chỗ, thậm chí thi thể còn chồng cao tận mấy chục mét; còn có rất nhiều nơi chỗ nào cũng có hố to, chắc là hố to được tạo ra từ vụ tự bạo, nhưng mà... Cái hố lớn nào cũng đều bị thi thể lấp đầy!

Mùi gay mũi, dù Tả Tiểu Niệm phất tay đưa gió lớn tới, thì trong một thời gian ngắn cũng khó thổi bay hết được.

Từng luồng khói dày đặc bốc lên từ chiến trường, lại bị gió thổi mạnh đi xa...

Tiếng gió gào thét, kêu vù vù.

Như thể mấy chục triệu linh hồn chết trận ở nơi đây vẫn quanh quẩn bồi hồi, không đành lòng rời đi...

“Tổng cộng có sáu triệu đại quân, số người chết trận là năm triệu hai trăm mười chín nghìn ba trăm hai mươi bảy, còn lại đều bị trọng thương!”

Một trận Tả Trường Lộ chặn Ma tộc, kết quả thảm thiết đến tột đỉnh.

Có thể hoàn thành nhiệm vụ này, cố kiên trì đợi được tới viện quân của Tả Tiểu Niệm tới, nhìn khắp cả đại lục cũng cũng chỉ có vợ chồng Tả Trường Lộ thôi.

Cho dù đổi thành hai vợ chồng Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm ở chỗ này thì chưa chắc đã làm được.

Cũng chỉ có người đa mưu túc trí như Tả Trường Lộ, bình tĩnh vững vàng, làm đâu chắc đấy, mới có được chiến quả như vậy.

Bình Luận (0)
Comment