Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2715 - Chương 2713: Rời Đi Và Lựa Chọn

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2713: Rời đi và lựa chọn

Đại khái cũng bởi vì chuyện này, có đôi khi vào lúc Chiến Tuyết Quân không khống chế được phát ra ma tính, chỉ cần một cái ánh mắt của Tả Tiểu Đa là có thể ngăn lại!

Mà chiêu này có thể nói là có một không hai, cũng chỉ có Tả Tiểu Đa có thể làm được, ngay cả Hạng Xung đã trở thành chồng nàng cũng không thể làm được điều này. Nhưng mà không cần lo lắng Hạng Xung ghen tỵ gì đó, kể từ khi Chiến Tuyết Quân trở về, Hạng Xung hoàn toàn biến thành người trung thành đến chết với Tả Tiểu Đa!

Nếu như Tả Tiểu Đa đánh nhau với em rể Lý Thành Long hay em gái Hạng Băng...

Thì Hạng Xung sẽ chẳng thèm suy nghĩ, hắn đứng về phía Tả Tiểu Đa đầu tiên, tuyệt đối không chần chờ vì bất cứ cái gì!

“Giận dỗi với Tả lão đại, khẳng định là lỗi của các ngươi!”

Mà khi hai người bọn hắn có ý khuếch tán chuyện này như vậy, thì sự tích chói lọi của Tả Tiểu Đa lan khắp Tinh Hồn, trở nên nổi tiếng, tiếng lành đồn xa, gần như là ta không ở trong giang hồ, nhưng giang hồ vẫn có truyền thuyết của ta...

Mà danh tiếng Đa Đa Như Lai cũng trở thành cái tên ai cũng thích, gần như vượt qua Thiết Quyền công tử!

Thế nên Chuẩn Đề biết về tên tuổi Đa Đa Như Lai của Tả Tiểu Đa, thật sự là không lạ chút nào.

“Chuẩn Đề Thánh Nhân, ngươi không nên nói lung tung, ta không liên quan gì tới với Tây Phương giáo các ngươi hết á; ta đã lập gia đình, ta có vợ; ta không ăn thịt thì sẽ không vui; tham lam háo sắc; lục căn không tịnh; không bỏ được tứ đại*; tam độc ngu si, tham lam, sân hận lúc nào cũng quanh quẩn trong lòng, hai chữ từ bi không dính dáng một chút nào tới ta cả.”

* Chú thích: Tứ đại trong Phật giáo ý chỉ: Danh, Lợi Tài, Sắc hoặc là Tửu, Sắc, Tài, Khí.

Tả Tiểu Đa nói một trận tràng giang đại hải, từng câu từng chữ không rời khỏi việc ta vô duyên với Phật.

Vẻ mặt của Chuẩn Đề cũng càng thêm phần hòa nhã: “Ngôn ngữ của thí chủ tinh tế, ý nghĩa sâu xa, mỗi một câu nói mỗi một lời nói đều nói trúng điểm quan trọng trọng, mấu chốt của Phật môn bọn ta; nếu không sao có thể hiểu cặn kẽ về tinh túy của Phật Môn bọn ta chứ. Xem ra đã đạt đến cảnh giới cực cao tám gió đẩy không ngã, phiền não không ảnh hưởng bản thân. Quả nhiên là chỉ có chuyện đặt sai tên, chứ không có chuyện đặt sai biệt danh, Đa Đa Như Lai, đúng như tên gọi, không phải hữu danh vô thực.”

“Có thể đừng nhắc tới mấy chữ này được không... Thật đau đầu.”

“Ha ha... Lần này bần đạo đến là muốn tặng một phần quà lớn cho thí chủ, kết một phần thiện duyên.”

Chuẩn Đề mỉm cười.

“Tặng một phần quà lớn cho ta? Kết một phần thiện duyên?”

Suy nghĩ bây giờ của Tả Tiểu Đa là: Mẹ nó! May mắn không đánh cuộc với Phù Phù!

Nếu không mình thật sự sẽ bị trừ hết nợ!

Nhất định phải nhớ kỹ chuyện này, sau này vĩnh viễn không thể đánh cuộc với thằng nhóc Phù Phù kia, phần thắng cao bao nhiêu cũng không được, phải lấy đó làm gương. Đánh cuộc với người bẩn bụng thì không phải đánh cuộc đâu, mà là tự tìm đường thua, tự tìm phiền phức cho mình đó!

“Phần quà lớn gì lại phải để tự mình ngươi mang tới thế, thật là không ổn.”

Vừa nghe là đến tặng quà, Tả Tiểu Đa lập tức khách sáo: “Ngươi tùy tiện phái người đưa đến là được...”

Chuẩn Đề không khỏi cười khổ, chính mình đã trải qua vô số năm tháng, đương nhiên cũng đã được chứng kiến rất nhiều nhân vật khiến người kinh sợ, nhưng tùy tiện bại hoại như Tả Tiểu Đa ở trước mặt hắn như vậy, thật sự là không nhiều lắm.

Chỉ thấy hai mắt thằng nhóc này phát sáng hỏi: “Không biết là thứ gì tốt? Có thể làm cho chính ngươi chạy một chuyến này, nhất định là cái loại bảo vật chỉ có trong mơ đúng không?"

“Tất nhiên không phải là vật tầm thường.”

Chuẩn Đề cười, nói: “Sau ngày hôm nay, bần đạo sẽ phải rời đi thế giới này; nhưng vẫn nghĩ trước khi đi nên kết một phần thiện duyên cùng tiểu hữu.”

Nói rồi vươn một nắm đấm ra, ngón tay trắng nõn từ từ mở ra.

Trong khoảnh khắc ngón tay vừa mới mở ra đó, Tả Tiểu Đa vừa liếc thấy thì trong đầu chợt nghĩ tới gì đó.

Trong nháy mắt này, hắn bỗng dưng nhớ lại Thái Tử học cung...

Thế giới hỗn độn kia...

Lúc Oa Hoàng Kiếm kia đột nhiên bay ra ngoài... Được nửa đường, một đầu ngón tay trắng như tuyết vươn ra!

Cùng với nửa tiếng “... A di...” kia, trong lòng lập tức chợt hiểu ra...

Bật thốt lên: “Thì ra là ngươi!”

Ngón tay của Chuẩn Đề đã mở ra hoàn toàn, lộ ra một quả hồ lô đẹp đẽ tinh xảo nằm bên trong, tản ra ánh sáng nhu hòa trong suốt.

Tả Tiểu Đa cướp hồ lô từ tay của Chuẩn Đề, thích tới không buông tay: “Quả hồ lô này thật là đẹp mắt, chưa nói có đáng giá hay không, chỉ bằng bề ngoài như này thì đã chinh phục được ta rồi.”

Còn chưa dứt lời, đã cất nó vào trong Diệt Không Tháp.

Chuẩn Đề: “...”

Mặc dù là biến cố xảy ra ngay bên cạnh, mặc dù là hành động bất ngờ, nhưng tại sao thằng nhóc này cướp được nhanh như vậy, đến cả ta cũng không kịp phản ứng luôn?

Ừ, vừa rồi thật sự là ta không kịp phản ứng!

Chuẩn Đề nghĩ vắt óc mãi cũng không ra được, một đời này hắn thường xuyên làm người đểu giả, luôn miệng nói bảo vật này có duyên phận với Tây Phương giáo của ta. Nhưng tới giờ phút cuối cùng, đồ vật lại bị người khác cướp đi từ trong tay hắn!

“Oa Hoàng Bệ Hạ nhờ vả ta đưa Tụ Yêu Hồ Lô này đến cho ngươi.” Chuẩn Đề cười nói không tức giận chút nào, giống như cũng không có cảm giác lúng túng, ít nhất nhìn bề ngoài là như vậy.

“Đây cũng là một phần tấm lòng của Oa Hoàng Bệ Hạ.”

Tả Tiểu Đa gật đầu, nói với vẻ tràn đầy kính trọng ngưỡng mộ: “Đa tạ Oa Hoàng Bệ Hạ, ân đức lần này, Tả Tiểu Đa ta vĩnh viễn không quên.”

Dứt lời xoa xoa tay, vẻ mặt xấu hổ nói với Chuẩn Đề: “Tấm lòng của Oa Hoàng Bệ Hạ, cảm ơn ngươi mất công đưa đến đây. Khụ khụ, à thì, không biết còn tấm lòng của ngươi ở đâu?”

Chuẩn Đề lập tức bị hạ gục luôn, trơ mắt tại chỗ.

Người này thật đúng là không biết khách sáo.

Hơn nữa còn có cảm giác không hề kiêng kỵ, không hề cung kính gì với hắn luôn.

Cảm giác và không khí khác thường này khiến cho Chuẩn Đề rất khó hiểu, dù thế nào chính hắn cũng là một trong sáu Thánh Tiên Thiên; hơn nữa lần này lại còn nói rõ là đặc biệt đến để tặng quà kết thiện duyên cho hắn, sao thằng nhóc này lại... Có thái độ thế này đối với hắn chứ?

Bình Luận (0)
Comment