Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2716 - Chương 2714: Rời Đi Và Lựa Chọn (2)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2714: Rời đi và lựa chọn (2)

Nghĩ tới đây, liền cười híp mắt hỏi: “Tiểu hữu, ngươi có hiểu lầm gì đối với bần đạo không? ’

“Hiểu lầm, không có không có.”

Tả Tiểu Đa thản nhiên nói: “Nhưng tiền bối nợ một sự công bằng với chúng ta, lại là chuyện có thật không sai.”

Sau hôm nay Chuẩn Đề muốn đi rồi, Tả Tiểu Đa cũng dứt khoát không kiêng kỵ.

Nếu quanh co lòng vòng nữa người ta cũng sắp đi xa, còn tính toán cái gì?

Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Hôm trước Tả Tiểu Đa trải qua một trận đánh, đại thắng thủ lĩnh tam tộc liên thủ, giờ lòng tự tin bùng nổ chưa từng có, biết chắc rằng bởi vì chuyện lúc trước Chuẩn Đề đã rơi khỏi vị trí Thánh, lúc này không đòi hỏi công bằng, còn đợi khi nào?

“Ồ? Công bằng? Xin hỏi công bằng về cái gì?”

“Thất Thái tử Nhã Quỳnh của Yêu Hoàng.” Tả Tiểu Đa nhắc nhở nói: “Hắn làm người hai thế, ngày nay là con trai ta. Nếu nói cha nợ con trả, mà đảo ngược lại cũng giống thế.”

“Ồ... Ha hả, thì ra là như vậy.” Chuẩn Đề cũng sửng sốt một chút, cười khổ nói: “Nói như thế, trong chuyện này quả thật là có một chút nhân quả.”

Chuẩn Đề là kiểu người như thế nào chứ, lúc này Tả Tiểu Đa nói toạc ra một câu như thế, trong lòng hắn cũng hiểu tại sao Tả Tiểu Đa có thái độ như thế đối với mình.

Thì ra là như vậy...

Suy nghĩ một chút, lấy luôn ra một cái nhẫn, nói: “Trong này là một ít tinh túy Đại Đạo Chân Hỏa nhiều năm trước bần đạo vô tình lấy được... Cho Thất Thái tử, bày tỏ tấm lòng.”

Giờ lại đến lượt Tả Tiểu Đa ngây ra một lúc: “Dứt khoát như vậy? Ta còn tưởng rằng ngươi phải giải thích một hai câu cơ.”

Tả Tiểu Đa do thám từ chỗ Thông Thiên Giáo Chủ và Yêu Hoàng Đông Hoàng được rất nhiều thông tin về chiến tích trước kia của Chuẩn Đề đạo nhân, trong lòng cũng có đề phòng, nhưng không nghĩ tới hôm nay vị Chuẩn Đề Thánh Nhân này lại dễ nói chuyện như vậy!

Sắc mặt Chuẩn Đề ung dung: “Nợ nần lúc trước, đã thành quá khứ. Nhưng nguyên nhân đã tồn tại thì ắt sẽ có hậu quả; ai đúng ai sai, vẻn vẹn trong mấy câu giải thích sao có thể nói rõ, nếu như giải thíc, cũng chỉ là nói bừa. Nếu đã làm thì cứ đơn giản nhận nợ cho xong.”

“Phật Tổ quả nhiên là độ lượng, tâm tính vượt người thường, Tả Tiểu Đa được mở mang kiến thức.”

“Hôm nay bần đạo đến lần này, còn có một nỗi băn khoăn.”

Trong lòng bàn tay hắn nâng lên Cửu Phẩm Kim Liên, có phần lưu luyến nhìn nó một chút, nói: “Con muỗi kia, nhân quả ứng vào trên người tiểu hữu; năm đó ta mất đi Tam Phẩm Kim Liên, nghĩ đến chắc cũng rơi vào trong tay tiểu hữu; rồi sẽ có lúc Thập Nhị Phẩm Kim Liên lại được thấy ánh mặt trời, nếu nó không thể trở nên hoàn hảo ở trong tay bần đạo, thôi thì chẳng bằng giúp tiểu hữu đạt ước nguyện, làm nó trở nên hoàn mỹ.”

Nghe lời nói ấy, trong lòng Tả Tiểu Đa không khỏi cảm thán Chuẩn Đề thật hào phóng!

Đây cũng là chí bảo Tiên Thiên, Thập Nhị Phẩm Công Đức Kim Liên!

Nói đưa là đưa!

Chỉ với sự hào phóng này, Tả Tiểu Đa tự hỏi biết nếu đổi là mình thì sẽ không làm được, quả nhiên là hành động của người ưu tú, bí hiểm, ra khỏi dự đoán của người khác.

“Nếu tiền bối biết Tam Phẩm Kim Liên kia rơi vào trong tay ta, vì sao...” Tả Tiểu Đa hỏi, nửa câu sau không nói ra được: Vì sao ngươi không cướp lại?

Chuẩn Đề thấy buồn cười: “Ngươi ta nói trời cao chín thước, thiên hạ nhiều người siêu quần, đồ vật rơi vào trong tay tiểu hữu... Sao lại có thể lấy đi, vẫn là câu nói kia, chỉ có chuyện đặt sai tên, chứ chuyện đặt sai biệt danh là cực kỳ hiếm thấy.”

Sắc mặt Tả Tiểu Đa lập tức tối sầm.

Lời này của ngươi khiến ta rất không vui.

Ta là loại người này sao?

Cho dù ta là cái loại người này, lời như thế thích hợp nói ngay trước mặt ta sao?

“Nếu trước khi rời đi, tiền bối đưa cho ta bảo vật quý như trong mơ đến mức này, chắc là có mục đích? Cho dù là thiện duyên, cũng đúng nếu chờ đợi thiện duyên đáp lại?”

“Tiểu hữu là người sáng suốt, một câu đã nói trúng.”

Mặt mũi Chuẩn Đề hiền lành, mỉm cười: “Bần đạo chỉ là muốn nhờ cậy tiểu hữu, giữ lại sách cổ về đạo chính thống của Tây Phương giáo ta để truyền lại.”

Hắn cười có ý tứ hàm xúc, nói: “Giống Thông Thiên Đạo hữu như vậy là tốt rồi, cũng không dám yêu cầu quá xa vời.”

Tả Tiểu Đa gãi đầu suy nghĩ một lúc, xem vẻ chuyện này cũng không phải là chuyện gì lớn.

Hơn nữa, truyền thống này của Tây Phương giáo cũng có chỗ tốt vô cùng lớn đối với giáo dục người thường, tối thiểu cũng có thể làm cho lòng người nhận được một chút động viên.

“Như vậy thì không thành vấn đề!”

Tả Tiểu Đa đồng ý ngay, không chút do dự.

Chuẩn Đề mừng rỡ, cười nói: “Cảm ơn tiểu hữu, làm phiền rồi.”

Vừa nói vừa lấy ra một cái nhẫn không gian, hắn nghiêm mặt nói: “Trong đây là truyền thừa của Tây Phương giáo bọn ta; có truyền thừa Hộ pháp, cũng có truyền thừa Đạo pháp, còn có truyền thừa Phật pháp... Giao toàn quyền cho tiểu hữu.”

“Lại nói tới trước kia, lúc lão tiền bối Thông Thiên giao truyền thừa Tiệt giáo, chỉ nói để cho ta cầm rải thoải mái, niêm phong các vị trí trên thế giới, để lại cho người có duyên; Giáo Chủ vừa nói làm giống như truyền thừa Tiệt giáo, vậy truyền thừa của quý giáo ta cũng sẽ làm như vậy, ta còn có rất nhiều chuyện, không có thời gian không có sức lực không rảnh rỗi để tìm người thừa kế gì đó cho các ngươi.” Trước tiên Tả Tiểu Đa lập tức rũ bỏ ngay liên hệ với chính mình.

Kiểu sắc mặt lấy được chỗ tốt nhưng không làm việc thậm chí không gánh trách nhiệm, cũng là chỗ độc đáo của Tả Tiểu Đa, người bình thường thật sự không có chuyện không biết xấu hổ như hắn!

“Đó là đương nhiên.” Chuẩn Đề cũng không để ý, nói: “Đúng là nên như thế, truyền thừa của giáo ta chỉ người có duyên mới nhận được, kẻ vô duyên thì có đứng trước mặt cũng không biết, vào một núi toàn bảo vật cũng phải tay không quay về.”

“Chuẩn Đề Thánh Nhân, ngươi sẽ không sợ ta giấu truyền thừa của ngươi đi, ai cũng không tìm được sao, thế thì chẳng khác gì đổ sống đổ biển sao?”

“Vốn đã không có gì cả, tại sao lại nói đến thất vọng, chỉ cần có hy vọng là tốt rồi.”

Cuối cùng mặt Chuẩn Đề vẫn đầy hiền lành, giơ một tay chắp tay trước ngực hành lễ: “Tiểu hữu, lần này ta đi ngân hà sáng sủa, vũ trụ bao la... Tương lai ta và ngươi, gặp gỡ trong ngân hà!”

Tả Tiểu Đa nghiêm túc nói: “Chúc đạo hữu lên đường bình an, đường rộng thênh thang không trở ngại.”

Bình Luận (0)
Comment