Tả Đạo Khuynh Thiên(Bản Dịch Full)

Chương 2779 - Chương 2777: Chương Cuối (Hoàn) (6)

Tả Đạo Khuynh Thiên Chương 2777: Chương cuối (Hoàn) (6)

Trên không, Đế Tuấn thở dài một tiếng, ôm Hi Hòa trong lòng, vung tay. Hai người song song hóa thành sao băng, nhanh chóng biến mất ở phía chân trời!

Yêu tộc đi rồi.

Sau đó là Vu tộc.

Hồng Thủy Đại Vu đứng trước mặt Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm, khẽ cười nói: “Vốn muốn đợi uống rượu đầy tháng của con hai ngươi rồi mới đi... kết quả thằng nhóc ngươi thực sự không biết cố gắng...”

Mặt Tả Tiểu Niệm lập tức đỏ lên, nàng giậm chân nói: “Cha nuôi!”

Hồng Thủy cười lớn: “Đi đây, đi đây, không phiền phức người ta nữa!”

Hắn phóng khoáng vung tay lên.

Đã xông lên trời cùng hai Tổ Vu và đám người Liệt Hỏa, Băng Minh, nhanh chóng bay xa.

Vu tộc đi cực kì phóng khoáng. Thời gian không đến mười giây đều đã biến mất, không thấy đâu.

“Tên Hồng Thủy này, thật là sảng khoái...” Tả Trường Lộ dần dần cảm thấy một cảm giác nuối tiếc lờ mờ, nói: “Đến cả giọt nước mắt cũng không rơi....”

Dù tâm trạng nặng nề, mọi người nghe thấy vậy cũng không nhịn được vui lên.

........

Vân Trung Hổ và Bạch Vân Đóa đứng sát bên cạnh.

Trong tất cả mọi người, có lẽ chỉ có tâm trạng hai vợ chồng bọn họ thoải mái nhất, thậm chí còn có chút ý vị hạnh phúc viên mãn – Bạch Vân Đóa mang thai rồi.

Hai người đặc biệt đi báo cáo trước lăng mộ của Du Đông Thiên.

Không có anh Tiểu Ngư Nhi, e rằng vợ chồng mình sớm đã bị diệt sạch rồi, càng không thể có chuyện có con.

Hai người Vân Trung Hổ và Bạch Vân Đóa dứt khoát dựng trước mộ Du Đông Thiên một căn phòng, ở lại trong đó, làm bạn lâu dài với anh Tiểu Ngư Nhi.

Có lẽ, khoảng cách gần, trong thế giới không xác định đó, hắn gây ra hoạ, còn có thể báo mộng quăng nồi cho ta đâu?

Đây là nguyện vọng thiết tha nhất trong lòng Vân Trung Hổ gần đây.

...........

Tất cả mọi người của đại đội Không Đủ đang cố gắng tập luyện, tiến bộ dũng mãnh, vẫn không kém khoảng thời gian chuẩn bị chiến đấu với Đạo Tổ trước đây là bao.

“Hiện tại lão đại vẫn vượt xa chúng ta một khoảng lớn, chúng ta bắt buộc phải cố gắng!”

“Con đường phía trước tiếp theo của chúng ta, chính là siêu thoát khỏi thế giới này!”

“Ngao du tinh không cùng lão đại!”

“Trở thành chủ Sáng Thế! Sáng tạo thế giới của mình!”

“Không thể để lão đại độc chiếm sân khấu!”

Ngoài một người, Lý Thành Long đang cố gắng ở phương hướng khác.

Năm đó lấy được động phủ Anh Chiêu ở Thái Tử học cung cũng bị hắn bồi dưỡng như hình thức ban đầu của thế giới.

Từ đầu đến cuối, Lý Thành Long không hề quên lời thề năm đó.

“Nếu ta tu luyện thành công, nhất định sẽ khiến cây cỏ bình thường trên thế gian cũng năng lực hóa linh!

Đây là lời hứa của Lý Thành Long, hắn cũng đang cố gắng ở phương hướng này!

Hắn muốn làm nguyện vọng này thực hiện được trong tân thế giới của mình.

Nhưng mọi người đã rõ ràng trong lòng.

“Trong thế giới trước mắt này, muốn đạt được đủ cơ duyên, sáng lập tân thế giới, đã là tuyệt đối không thể. Kinh nghiệm của Tả lão đại không thể phục chế, dù có cơ duyên đều ở khu vực tinh không, cần chúng ta giành lấy, đi thu lấy.”

Mọi người đều đã làm tốt công tác chuẩn bị, chuẩn bị đi thẳng tới tinh không.

Đều nỗ lực tiến thêm một bước còn có vợ chồng Tả Trường Lộ. Nây giờ Nhân tộc Tinh Hồn độc chiếm, trách nhiệm nặng nề bảo vệ Nhân tộc cuối cùng có thể tháo xuống. So với bị giữ chân lại ở đây, nào có mãn nguyện bằng siêu thoát khỏi thế giới này, ngao du tinh không đến cùng con trai, con gái. Ngô Vũ Đình luôn luôn mong muốn giúp đỡ hai vợ chồng Tả Tiểu Đa chăm con....

Thời gian sẽ không nán lại vì bất cứ người, vật hay việc nào, mà tan biến từng chút một.

Sau chín tháng.

Vợ chồng Vân Trung Hổ bày tiệc.

Con trai ra đời.

Tất cả mọi người náo nhiệt tụ tập lại.

Vân Trung Hổ ôm con mình, cung kính để Tả Trường Lộ đặt tên.

Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình nghiêng mắt nhìn Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm, ánh mắt ý vị thâm trường.

“Để Tiểu Đa và Tiểu Niệm đặt đi.” Ngô Vũ Đình hừ một tiếng, nói: “Hai ngươi nhìn đi, đứa trẻ đáng yêu biết bao.”

Tả Tiểu Niệm đỏ mặt nhìn, không nhịn được yêu thích trong lòng, reo mừng một tiếng, ôm trong lòng, cười nói: “Chơi thật vui...”

Ngô Vũ Đình đầu đầy vạch đen: “Vậy ngươi tự mình sinh một đứa mà chơi?”

Tả Tiểu Niệm đỏ mặt, giậm chân nói: “Mẹ! Chuyện này ngươi hỏi con rể ngươi đi!”

Tả Tiểu Đa trợn mắt, giả vờ không nghe thấy gì, đấu rượu với Lý Thành Long.

Nhưng chuyện đặt tên này vẫn tìm đến trên đầu.

Thế là Tả Tiểu Đa vắt óc suy nghĩ, khiêm tốn nói: “Tên là... Vân Tiểu Hổ thế nào?”

“Cút!” Vân Trung Hổ lớn tiếng chửi bới.

“Vân Trung Lang?”

“Cút!” Mọi người đồng thanh nói.

“Vân Trung....”

“Cút! Đừng Vân Trung!”

“Vân Thượng Du, thế nào?”

Vân Trung Hổ trầm ngâm một lúc, gật đầu: “Vân Thượng Du đi.”

Tả Trường Lộ thở dài. Ôi, Tiểu Ngư Nhi à.....

.....

Sau mấy tháng, vợ chồng Du Tiểu Bàn, Mặc Huyền Y cũng sinh rồi.

Mọi người lại mở tiệc.

Tiểu Bàn Tử uống say rồi, ôm Tả Tiểu Đa không biết nói bao nhiêu lời.

“Hoàng thất đến tìm bọn ta... nói là muốn lập Du gia làm hoàng tộc, hoàng đế thoái vị cho Du gia ta. Ta không đồng ý.”

“Lão tổ tông đại chiến vì nhân loại, nhưng không phải để Du gia có thể làm hoàng đế!”

“Nếu ta đồng ý, cũng bôi nhọ uy danh của hai vị lão tổ Du gia....”

“Lại nói, hiện tại ta sống thoải mái hơn hoàng tộc nhiều....”

“Lão đại... dặt tên cho con ta đi.”

Lần này Tả Tiểu Đa do dự rất lâu, không nói đùa.

Vì hắn biết rõ, chỉ cần mình mở miệng nói, Tiểu Bàn Tử sẽ nhận. Chuyện này không phải chuyện đùa, mà là nói sao làm vậy.

“Bối phận gì?”

“Bối phận sau, là bối phận chữ Bình.”

“Vậy thì gọi là Du Bình Sinh đi.”

“Được.”

........

Thời gian lại qua đi một năm, Tả Tiểu Đa lại phát triển thần uy, xách Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, đánh tất cả đại đội Không đủ của mình ra ngoài!

“Đều cút!”

“Toàn bộ cút cho ta!”

“Từng người các ngươi còn ở lại trên thế giời này làm gì? Có thể đi hay không? Mỗi ngày ở ì chỗ này, ăn của ta, uống của ta... nợ đến lúc nào mới trả được?”

“Khoản nợ của mỗi người đều đã quá nhiều rồi. Ít nhất đều nợ ta ba triệu một trăm sáu mươi ngàn đại lục, không ra ngoài liều mạng, thì trả nợ thế nào? Thật sự đời này vẫn làm dầu vạn kim?”

Tả Tiểu Đa vung Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy đuổi toàn bộ những tên không biết xấu hổ này đi.

“Đừng mơ lượn một vòng rồi quay lại! Ta đã để lại dấu ấn linh hồn trên người các ngươi! Muốn xác nhận vị trí trước mắt của các ngươi chỉ là vấn đề vài phút!”

Tả Tiểu Đa đe dọa: “Mau chóng ra ngoài làm việc trả nợ cho lão tử!”

Tất cả mọi người đều mặt mũi bầm dập, lúng túng rời khỏi.

Bình Luận (0)
Comment