Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 95 - Chương 95. Vụ Căn Thủy Linh Tham

Chương 95. Vụ Căn Thủy Linh Tham
Chương 95. Vụ Căn Thủy Linh Tham

Một nữ tử nhìn chừng chừng hai mươi, hai cánh tay cầm chặt túi trữ vật ở trước ngực, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm đám người vây quanh, cố nén sợ hãi trong lòng, hô: "Các ngươi đừng hỏi nữa có được hay không? Vụ Căn Thủy Linh Tham này ta không bán lấy linh thạch, nếu muốn thì lấy linh đan hoặc là bảo mệnh chi vật đồng giá trị trao đổi, nếu không không bàn nữa!"

"Cô nương, nào có mua bán không lấy linh thạch? Ngươi nói cái giá đi." Có người cao giọng khuyên.

Còn chưa dứt lời dưới, đám người đã nhao nhao nói hùa theo: "Đúng vậy a, cô nương, ngươi như vậy quá miễn cưỡng, thời điểm này làm gì có người đổi bảo mệnh chi vật cho ngươi?"

"Nghe khuyên thì áo cơm không lo."

"Như vậy đi, một trăm hai mươi mai linh thạch, ta mua!"

"Ta ra một trăm ba mươi mai linh thạch!"

Mọi người nói chuyện, bóng người càng tới gần phía trước.

"Các ngươi chơi cái gì? Nơi này chính là phường thị, ta không bán chẳng lẽ các ngươi còn muốn cướp sao? Không sợ tiên tu Đạo Viện truy cứu?"

Nữ tử nghiêm nghị quát.

Chỉ là câu nói này lại khiến cho người ta cảm thấy nàng sắp khóc.

Nhưng mà.

Nàng vừa nói ra khỏi miệng thì thấy đám người vây quanh giống như bị nước đá đón đầu dội xuống, cùng nhau rùng mình một cái, bước chân không tự giác lui lại, để lại một khu vực trống.

Quầy hàng trở nên vô cùng an tĩnh.

Lại lúc này.

Đạp đạp ——

Một bóng người thanh bào từ trong đám người đi ra, dừng ở trước sạp nữ tử.

Nữ tử ngẩng đầu nhìn lại, trong mắt đầu tiên là hiện lên một đạo kinh nghi, sau đó tràn đầy vẻ kích động, chờ mong hỏi thăm: "Vị tiên tu này, ngài cũng muốn mua Vụ Căn Thủy Linh Tham sao?"

Trương Cảnh không có trả lời, chỉ nhìn cô gái trước mặt, lạnh nhạt hỏi: "Lần đầu tiên tới phường thị?"

Nữ tử nghe vậy khẽ gật đầu.

Khó trách! Trương Cảnh lập tức hiểu rõ.

Theo hắn biết.

Tán tu có kinh nghiệm sau khi thu hoạch được linh dược, sẽ tìm tu sĩ Đạo Viện bán mà không phải bày quầy bán hàng ở chỗ này. Một mặt là tán tu khác trả giá không được hoặc là khó mà lấy ra tài nguyên cần.

Một phương diện khác thì là bình thường tu sĩ Đạo Viện đều khinh thường chiếm tiện nghi của tán tu, ít nhất tướng ăn sẽ không quá đáng. Đương nhiên, đây là dưới điều kiện tiên quyết là đồ vật trong tay tán tu không phải quá trân quý.

"Lấy ra xem một chút đi."

"Tốt!"

Nghe được Trương Cảnh nói như vậy.

Nữ tử luống cuống tay chân lấy từ túi trữ vật ra một gốc linh sâm dài khoảng bốn tấc, tướng mạo cực giống búp bê.

Càng kỳ dị là linh sâm này vừa mới bị lấy ra thì quanh thân bắt đầu có từng tia từng sợi sương mù quấn quanh. Không bao lâu, hơi nước nhàn nhạt lan tràn đến bên chân Trương Cảnh.

Thấy cảnh này.

Đôi mắt hắn lộ ra một tia mừng rỡ.

Bởi vì tu hành thủy chúc pháp môn, Trương Cảnh hiểu rõ một chút Thủy thuộc tính thiên tài địa bảo thường gặp.

Vụ Căn Thủy Linh Tham điều kiện sinh trưởng hà khắc, hơn nữa bởi vì tụ sương mù, cực kỳ khó tìm trong sơn lâm hoang dã. Người thường khó mà tìm kiếm. Cho dù là trong Thiên Pháp Các của Đạo Viện đều rất ít trông thấy.

Mặc dù không tính là linh tài đẳng cấp cao nhưng đối với Luyện Khí ba tầng Trương Cảnh thì là đồ tốt.

Lấy lại tinh thần.

Chỉ thấy Trương Cảnh ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng cầm lấy Vụ Căn Thủy Linh Tham từ tay nữ tử, bình tĩnh nói ra: "Bốn mươi năm Vụ Căn Thủy Linh Tham, ngươi muốn đổi thứ gì?"

"Linh đan hoặc là bảo mệnh chi vật." Nữ tử ánh mắt kiên định nhìn về phía Trương Cảnh.

"Ta biết."

Trương Cảnh gật gật đầu, hơi suy tư một phen, chợt tay xuất hiện một bình Tử Linh Đan, mười tấm Tinh Dẫn Phù và năm tấm Chước Dương Phù.

Sau đó hắn nghĩ nghĩ, lại lấy ra Thủy Vân Thuẫn, xóa linh thức trên đó đi. Bây giờ Thủy Vân Thuẫn chỉ là vật trang trí, còn không bằng trực tiếp đổi đi.

Trương Cảnh đưa một đống đồ này cho nữ tử, sau đó giới thiệu: "Hạ phẩm pháp khí Thủy Vân Thuẫn, ngươi in dấu linh thức ở phía trên thì có thể thúc giục. Tử Linh Đan là đan dược phụ trợ tu hành, hiệu quả vẫn được."

"Mười tấm này là Tinh Dẫn Phù phẩm chất thượng thừa, vô cùng trân quý, kích hoạt thì sẽ ngưng tụ một đạo hộ thể tinh quang ở bên ngoài cơ thể ngươi, cho dù là Luyện Khí ba tầng tu sĩ hoặc yêu ma thì cũng không thể công phá trong thời gian ngắn."

"Năm tấm này là Chước Dương Phù phẩm chất thượng thừa, uy lực ngang Luyện Khí ba tầng cực hạn."

"Những thứ này có thể đổi lấy Vụ Căn Thủy Linh Tham của ngươi chứ?"

Bên ngoài, những tán tu không cam tâm còn đang chờ đợi nghe được Trương Cảnh giới thiệu, trên mặt đầu tiên là mất khống chế tuôn ra vẻ tham lam, sau đó lập tức chuyển thành rung động.

Mười tấm hạ phẩm phòng ngự phù lục phẩm chất thượng thừa, còn có năm tấm hạ phẩm công kích phù lục phẩm chất thượng thừa?

Như vậy còn có tán tu nào dám chọc?

Phải biết tán tu đa số đều là Luyện Khí sơ kỳ, mà người có thể đạt tới Luyện Khí ba tầng cũng không nhiều.

Nhất thời vô số ánh mắt hâm mộ nhao nhao nhìn về phía nữ tử.

Đám người dần dần tán đi.

Bên cạnh, theo Trương Cảnh không ngừng giới thiệu, hai con mắt nữ tử bộc phát ánh sáng sáng rực.

Trương Cảnh nói xong.

Nữ tử lập tức nhét Vụ Căn Thủy Linh Tham vào tay hắn, hưng phấn nói: "Tiên tu, ta đổi!"

Dứt lời, nàng vội vàng cất pháp khí, linh đan và phù lục vào túi trữ vật, sau đó đứng dậy chạy đi, bóng người nhanh chóng biến mất ở góc đường.

Tại chỗ.

Trương Cảnh cầm Vụ Căn Thủy Linh Tham trong tay, tiếp tục đi đến phía trước.

Cuộc làm ăn này đối với hắn thì đương nhiên là kiếm bộn.

Nhưng mà nữ tử đó cũng không có thua thiệt.

Cùng một vật, trong tay người khác nhau giá trị khác biệt ngày đêm.

Giống như là phù lục của Trương Cảnh, với hắn thì có thể không đáng giá nhắc tới, muốn thì có thể chế tạo bất cứ lúc nào, nhưng đối với những tán tu đó, thậm chí đệ tử phổ thông Đạo Viện thì đều là tài nguyên tương đối trân quý.

Hết chương 95.
Bình Luận (0)
Comment