Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 55 - Trận Đấu Diễn Ra

“ Các con, đây là bác Amos Diggory và cô Leona Diggory … Bác Amos làm việc ở Cục Quy Chế và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí, cùng chỗ làm với giáo sư Trần Lâm ở Bộ Pháp Thuật trước đây. Và ba nghĩ là các con biết cậu Cedric, con trai của bác ấy chứ hả?” ông Weasley giới thiệu.

Cedric nhìn qua ông Weasley và nhóm Harry, cười nói: “Xin chào”

Mọi người chào lại, ngoại trừ Fred và George . Hai đứa này chỉ gật đầu thôi, có lẽ tụi nó vẫn còn nhớ trận thua Quidditch năm ngoái.

“ Percy, thầy nghe nói con vô Bộ Pháp Thuật làm việc hả ? Cố gắng lên nhé” Trần Lâm hướng sang Percy nói.

“ Dạ con cám ơn thầy, con sẽ cố gắng hết sức” Percy thấy Trần Lâm nhắc đến nó thì mỉm cười thật tươi, nó biết Trần Lâm là một nhân vật lớn, nếu được người như Trần Lâm cất nhắc sẽ rất nhanh thành công.

Đúng lúc này, một ông lão tóc vàng mặc bộ áo chùng cầu thủ Quidditch dài có đường sọc ngang màu vàng rực và màu đen đi đến.

“ A … anh Ludo” ông Amos và ông Weasley giơ tay chào.

Ông lão tóc vàng đang đi như thể gót chân của ông có gắn lò xo và rõ ràng là ông đang cao hứng cực kỳ. Đi tới đống lửa trại trước lều Trần Lâm , ông ta thở hổn hển nói.

“ Chào Arthur, Amos … chào ngài Trần Lâm, ngài thấy hai cái lều này được không … nếu cần gì cứ cho tôi biết nhé, được Ngài đến tham dự đại hội lần này làm tôi vinh hạnh hết sức”

“ Rất tốt, cám ơn anh Ludo” Trần Lâm bắt tay ông lão tên Ludo này.

Ludo Bagman là thành viên Ban tổ chức Cúp Quidditch thế giới lần này, ông ta cũng là bộ trưởng bộ thể dục thể thao.

“ Anh Amos và ngài Trần Lâm đây có muốn cá cược không ? Ban nãy mấy cậu nhà Weasley cược đội Ireland thắng, nhưng Viktor Krum sẽ bắt được trái Snitch … thiệt là khờ hết sức, làm gì có chuyện đó” ông Ludo Bagman lắc lư cái túi galleon nghe leng keng nói.

Ông Amos có vẻ hứng thú nói: “Tôi cược 10 đồng Galleon đội Ái Nhĩ Lan thắng”

“ Chơi luôn, quá tuyệt nha Amos … còn ngài Trần Lâm có chơi không ?” ông Ludo Bagman vừa nói vừa lấy ra từ trong túi một cuốn sổ và một cây bút lông ngỗng.

Trần Lâm nghe vậy thì cười nói.

“ Vậy tôi ra 1000 galleon cược đội Ireland thắng, nhưng Viktor Krum sẽ bắt được trái Snitch, ông dám chơi không ?”

Mọi người nghe vậy thì không khỏi giật mình nhìn Trần Lâm, 1000 galleon không phải là ít.

“ Wow, giáo sư cũng suy nghĩ giống chúng ta … giáo sư thiệt là uy vũ” Fred và George vỗ tay nhau nhún nhảy cười nói.

Percy nhăn mặt ra hiệu cho hai đứa Fred và George đừng làm loạn.

“ Cái gì ? Anh ra 1000 galleon cược đội Ireland thắng, nhưng Viktor Krum sẽ bắt được trái Snitch hả anh Trần Lâm … được, rất tốt … tôi chơi với anh … đây để tôi ghi lại làm chứng nha” ông Ludo Bagman lập tức hí hoáy ghi chép.

Ông Ludo Bagman cười toe toét xé ra hai miếng giấy da đưa cho Amos và Trần Lâm như làm bằng chứng, trong lòng thầm hô Trần Lâm chính là dê béo chờ bị thịt.

Thời gian trôi nhanh, đến xế chiều, không khí đại hội bắt đầu dâng lên náo nức khắp mọi nơi và cho đến khi bóng tối bao trùm khu lều trại thì lễ hội phù thủy chính thức lên sàn, không còn giống chút nào giới Muggle như lúc sáng nữa.

Gian hàng phù thủy buôn bán mở ra khắp nơi, đám phù thủy trẻ nít và cả người lớn đều háo hức đi qua đi lại để mua sắm, không khí vô cùng náo nhiệt.

Và rồi một tiếng cồng ngân nga, trầm sâu vang lên từ đâu đó bên kia cánh rừng. Lập tức lồng đèn xanh và lồng đèn đỏ bừng cháy sáng trên các ngọn cây, soi tỏ con đường dẫn đến sân đấu.

Tất cả mọi người hối hả đi vào cánh rừng trên con đường mòn được chiếu sáng bằng những ngọn đèn lồng. Thanh âm huyên náo của hàng ngàn người đang di chuyển chung quanh, nào tiếng cười tiếng nói, tiếng vỗ vai, bắt tay, và cả tiếng hát. Không khí náo nức như điên truyền lan khắp nơi.

Mọi người đi bộ khoảng hai mươi phút thì đến một sân vận động cực lớn quây quanh bởi những bức tường màu vàng sáng bóng, sân vận động này có hơn trăm ngàn chỗ ngồi.

Bốn người Trần Lâm đi về phía cửa ra vào gần nhất. Ở đó cũng đã chen chúc một đám phù thủy và pháp sư đang hò hét.

Một phù thủy của Bộ Pháp Thuật đứng ngay cổng kiểm soát vé và nói:

“ Ghế đầu tiên. Khán đài Danh dự. Cứ đi thẳng lên cầu thang, Ngài Trần Lâm, và cứ lên cao tới hết mức luôn.”

“ Cám ơn anh”

Cầu thang đi vào sân vận động được trải tấm thảm màu tím sẫm. Bốn người Trần Lâm cứ một mực leo thẳng lên cao và cuối cùng họ lên tới đỉnh cầu thang để đến một khu vực dành riêng không lớn lắm, nằm biệt lập ở vị trí cao nhất của sân vận động, ngay chóc chính giữa khoảng cách giữa các cột gôn bằng vàng của hai đội. Có khoảng hai chục cái ghế sơn son thếp vàng đặt thành hai hàng trong khu vực này.

Khi bốn người Trần Lâm tiến vào một hàng ghế đầu ngồi xuống thì thấy nhà Weasley cũng tiến vào hàng bên cạnh. Cả đám vẫy tay nhau cười vui vẻ.

“Trước trận đấu sẽ có cuộc trình diễn phước thần và linh vật của các đội … rất đáng xem đó” ông Amos háo hức nói.

Khu khán đài thượng hạng dần dần có thêm bốn người vô ngồi, đó là Bộ Trưởng Corneilius Fudge và Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Bungary cùng mấy người quan trọng trong Bộ.

Bộ Trưởng Corneilius Fudge mỉm cười tiến đến bắt tay với Trần Lâm rồi đến Harry, đồng thời quay sang giới thiệu hai người cho Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Bungary.

Một lúc sau, ba người gia đình nhà Malfoy cũng tiến đến bắt chuyện với Trần Lâm.

“ Chào Trần Lâm giáo sư” Lucius Malfoy khách khí bắt tay Trần Lâm nói.

Trần Lâm gật đầu đáp lễ. “ Chào anh Lucius”

“ Con chào thầy ạ” Draco Malfoy lễ phép nói.

Trần Lâm gật đầu cười, vỗ vai thằng nhóc.

“ Tôi chắc giáo sư chưa gặp vợ tôi, đây là Narcissa” Lucius cười giới thiệu vợ.

Narcissa là một phụ nữ tóc vàng khá trẻ trung, Trần Lâm cũng gật đầu mỉm cười.

Đúng lúc này, ông Ludo Bagman chạy vào khán đài danh dự hỏi ý kiến Bộ Trưởng Fudge.

“ Thưa Bộ Trưởng … bắt đầu được chưa ạ ?”

Bộ Trưởng Fudge phất tay nói. “Khi nào anh thấy được thì cứ bắt đầu nhé anh Ludo”

Ông Ludo nghe vậy thì chỉ đũa phép lên cổ nói. “Sonorus – Âm vang”

“ Thưa quí bà và quí ông … Xin được chào mừng. Chào mừng trận chung kết Cúp Quidditch Thế Giới lần thứ bốn trăm hai mươi hai”

Khán giả reo hò khi ông Ludo nói.

Tiếp đó là màn các linh vật hai quốc gia Ireland và Bungary lên sân. Linh vật của Bungary là các Tiên Nữ có giọng hát mê người còn phía Ireland là các quỷ râu rậm.

Sau màn các linh vật, hai đội bóng Quidditch bắt đầu lên đài. Trận đấu diễn ra trong sự hào hứng của toàn bộ khán giả.

Đội Ireland tấn công có phần mạnh hơn Bungary, nhưng Bungary có tầm thủ xuất sắc hơn, đó là Viktor Krum.

Khi đội Ireland đang dẫn trước đội Bungary với tỷ số 170 : 10 thì Viktor Krum tóm được trái Snitch, đội Bungary thua đội Ireland vởi tỷ số chung cuộc là 160 : 170.

Kết quả này làm cho các khán giả trên sân vận động không thể ngờ tới được.

“ Lâm, cậu đoán như thần vậy … cậu thắng cược 1000 Galleon rồi” ông Amos ánh mắt khiếp sợ nhìn Trần Lâm đang ngồi bên cạnh.

“ Chúc mừng giáo sư” Cedric và bà Diggory cười nói.

Trần Lâm phất phất tay. “May mắn mà thôi Amos à”

Đây là kết quả Trần Lâm đã biết từ trước cho nên hắn đã không do dự đặt cược 1000 Galleon vàng với Ludo Bagman.

Bình Luận (0)
Comment