Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 61 - Chiếc Cốc Lửa

Trần Lâm hơi bất ngờ nhưng vẫn cười nói. “Được thôi”

Krum lấy ra từ trong túi một cuốn sách và một cái bút lông, lễ phép đưa cho Trần Lâm.

“ Ở đây nếu có gì không quen cứ nói cho ta biết” Trần Lâm ký nhanh vào cuốn sách rồi đưa cho Krum.

Krum mỉm cười thật tươi nói. “Dạ thưa thầy”

Tất cả mọi người nhanh chóng tiến vào Đại Sảnh đường, đám học sinh trường Beauxbatons đã sớm yên vị ở dãy bàn Ravenclaw, đám học sinh trường Durmstrang thì chọn bên Slytherin ngồi xuống, làm cho cả đám học sinh nhà Slytherin cười khoái chí ra mặt.

Khi các học sinh đã vào ngồi, các giáo sư mới tiến vào dãy bàn phía trên ngồi xuống, lão Karkaroff, bà Maxim và cụ Dumbledore tiến vào sau cùng. Cụ Dumbledore nhìn toàn thể học sinh hai trường mới đến cười tươi, gửi lời chào mừng đến các em ấy sau đó mời mọi người dự tiệc.

Đám học sinh dùng tiệc vui vẻ được một lúc thì ông Ludo Bagman và ông Rufus Scrimgeour tiến vào Hogwarts và ngồi ở dãy bàn giáo sư.

Khi những cái đĩa bằng vàng đã được dẹp sạch sẽ, cụ Dumbledore lại đứng lên.

“Đã tới lúc rồi. Thi đấu Tam Pháp thuật sắp bắt đầu. Nhưng đầu tiên, cho phép tôi giới thiệu với những ai chưa biết, ông Rufus Scrimgeour, Quyền Trưởng Ban hợp tác Quốc tế về Pháp thuật và ông Ludo Bagman, Trưởng ban Thể thao và Trò chơi pháp thuật”

Nhìn thấy ông Rufus Scrimgeour có mặt mà không phải Barty Crouch, Trần Lâm biết ông Barty Crouch chắc chắn đã bị cách chức vì vụ con trai ông ta còn sống.

Một tràng vỗ tay vang lên chào đón hai người.

“ Ông Bagman và ông Scrimgeour đây đã làm việc không mệt mỏi suốt mấy tháng qua để chuẩn bị cho Thi đấu Tam Pháp thuật. Và họ sẽ cùng giáo sư Karkaroff, bà Maxime, và tôi ở trong ban giám khảo để đánh giá nỗ lực của các quán quân”

“ Mang cái rương nữ trang vào đi ông Filch”

Ông Filch từ từ tiến về phía cụ Dumbledore, mang theo một cái rương gỗ khảm đầy châu báu, đám học sinh thấy vậy thì tò mò quan sát.

Cụ Dumbledore nói tiếp khi cái rương được đặt cẩn thẩn trên bàn. “Các chỉ dẫn về những bài thi mà các nhà quán quân sẽ phải làm trong năm nay đã được ông Scrimgeour và ông Bagman xem xét kỹ, và họ đã có những sắp xếp cần thiết cho từng thử thách. Sẽ có ba bài thi, trải dài suốt cả năm, và sẽ kiểm tra các vị quán quân theo nhiều cách khác nhau… về kỹ năng pháp thuật, lòng can đảm, khả năng suy luận, và dĩ nhiên, khả năng đối đầu cùng nguy hiểm”

“ Sẽ có ba quán quân so tài trong cuộc thi đấu, mỗi người đến từ một trường tham dự. Các vị quán quân sẽ được chọn ra bởi một vị giám khảo công minh đó là Chiếc Cốc Lửa”

Dumbledore gõ đũa phép vào cái rương, cái rương từ từ mở ra, cụ thò tay vào trong rương, lấy ra một cái cốc to bằng gỗ trông rất thô kệch nhưng trong cốc lại bùng lên ngọn lửa màu xanh.

Cụ Dumbledore khép cái rương lại và cẩn thận đặt cái cốc lên trên nắp, từ đó cả Sảnh đường đều có thể nhìn thấy rõ. Cụ nói:

“Bất kỳ trò nào muốn đăng ký làm quán quân phải ghi tên mình vả trường mình thật rõ ràng lên một mẩu giấy da rồi thả vô trong cốc. Những ai tha thiết muốn thành quán quân sẽ có hai mươi bốn tiếng để nộp tên mình. Đêm mai, vào lễ Hội Ma, chiếc cốc sẽ trả lại ba cái tên của ba người được chọn ra xứng đáng nhất để đại diện cho trường mình. Chiếc cốc sẽ được đặt ở Tiền sảnh suốt đêm nay, rất thuận tiện cho những trò nào muốn thử sức”

“Để đảm bảo rằng không có trò không đủ tuổi nào bị cám dỗ, một khi cái Cốc lửa được đem vô Tiền sảnh rồi, tôi sẽ vẽ một Lằn tuổi quanh cốc. Sẽ không trò nào dưới mười bảy tuổi bước qua nổi cái lằn này đâu”

“Cuối cùng, tôi muốn nhấn mạnh với bất cứ trò nào muốn đọ sức trong cuộc thi đấu này, là không có chuyện tham gia hời hợt cho vui. Một khi chiếc Cốc Lửa đã chọn ra vị quán quân nào, thì vị ấy bắt buộc phải theo tới cùng. Đặt tên mình vô chiếc cốc cũng có nghĩa là đã ký một bản hợp đồng ma thuật đầy trói buộc. Và khi đã được chọn làm quán quân rồi thì không được đổi ý nữa. Do đó, làm ơn đảm bảo rằng các trò thực lòng sẵn sàng chơi trò này trước khi thả tên mình vô chiếc cốc. Giờ, tôi nghĩ tới lúc đi ngủ rồi. Chúc tất cả một đêm ngon giấc”

Mọi người dần dần tán đi, các học sinh ai trở về nhà nấy, Trần Lâm nhìn chiếc cốc lửa đang bùng cháy, miệng mỉm cười, hắn nảy sinh ý định thêm tên Harry vào chiếc cốc.

Barty Crouch con đã bị hắn bắt, hiện tại chắc đã lãnh nụ hôn của giám ngục Azkaban, cho nên sẽ không có ai thêm tên Harry vào chiếc cốc lửa, Harry vì thế sẽ không tham gia được vào cuộc thi Tam Cường, mất đi một lần lịch luyện rất có thể sẽ ảnh hưởng lớn đến nội dung cốt truyện, Trần Lâm thì không muốn như vậy chút nào.

Đêm hôm đó, Trần Lâm ẩn hình đi đến Đại Sảnh đường, chỉ trong chớp mắt hắn đã điều khiển được Chiếc cốc lửa, theo như hắn yêu cầu, Chiếc cốc lửa chắc chắn sẽ nhả tên bốn vị quán quân vào tối mai, đó là Viktor Krum, Fleur Delacour, Cedric Diggory và cuối cùng là Harry.

Tối ngày hôm sau, đúng như Trần Lâm sắp xếp, sau khi nhả tên ra ba nhà quán quân của ba trường, Chiếc Cốc lửa lại có dấu hiệu nhả ra cái tên thứ tư.

Ngọn lửa trong chiếc cốc lại đỏ lại lần nữa. Những tia lửa phóng ra. Một lưỡi lửa thình lình bắn vào không khí, mang trên mình một mẩu giấy da. Trên mẫu giấy da cháy xém, đó là tên của Harry Potter, trường Hogwarts.

Dưới sự gọi tên của cụ Dumbledore, Harry sợ ngây người tiến lên dãy bàn giáo viên, tất cả mọi người trong Đại sảnh đường lúc này đều ngạc nhiên nhìn nó.

“Rồi… ra cửa đi, Harry” cụ Dumbledore trầm tĩnh nói.

Harry băng qua cửa, ra khỏi Đại sảnh và nhận thấy mình đang đứng trong một căn phòng nhỏ hơn, treo hàng dẫy tranh vẽ các ông, bà phù thủy. Trước mặt nó là một ngọn lửa lớn đang phừng phừng trong lò sưởi, đứng bên cạnh đó là ba người Viktor Krum, Cerdic Diggory và Fleur Delacour.

“ Siêu phàm, tuyệt diệu, thưa quý ông quý bà” ông Ludo Bagman bước vào phòng nhìn bốn đứa cười nói.

“ Chúng ta có nhà quán quân thứ tư thưa quý vị, đó là Harry Potter”

Ba đứa còn lại không thể tin nổi nhìn ông Ludo Bagman nhưng xem cách nói của ông thì không có gì là giỡn cả.

Cánh cửa lại mở ra, một đám người tiến vào, đó là cụ Dumbledore, theo sát là ông Scrimgeour, giáo sư Karkaroff, bà Maxime, giáo sư McGonagall và Trần Lâm.

“Ông Dumbledore, vụ này là sao đây ?” bà Maxime ra vẻ bực tức nói.

Ông Karkaroff xen vào, giọng đanh thép. “Chính tôi cũng muốn biết đó, ông Dumbledore … Hai quán quân Hogwarts cơ à? Tôi không nhờ xưa nay có ai nói với tôi là trường chủ nhà lại được cho phép có hai quán quân không, hay là tại tôi đọc nội quy không đủ cẩn thận?”

“ Trường Hogwarts không thể có hai quán quân, chuyện này không công bằng” bà Maxime nói.

Trần Lâm đi ra, nhìn Harry nói. “Harry, con có bỏ tên vào Cốc lửa không ? Nói thật với ta”

“ Dạ không thưa thầy” Harry đáp giọng cầu khẩn nhìn Trần Lâm.

“ Trò Harry chắc chắn sẽ không vượt qua nổi vòng tuổi … chuyện này rất có thể là có người muốn ám hại thằng bé, muốn cho nó chết trong lúc thi đấu, tôi kiên quyết không cho học trò của mình gặp nguy hiểm” Trần Lâm lớn tiếng nói, ma lực gợn sóng làm chấn động cả phòng.

“ Trần Lâm, bình tĩnh đi” giáo sư McGonagall giật mình hét lên.

Bốn người Scrimgeour, giáo sư Karkaroff, bà Maxime và lão Bagman run lên, đứng trước mặt cường giả, không ai là không sợ.

Dumbledore nhíu mày nhìn Trần Lâm, không biết đang nghĩ gì.

“ Ôi … Ngài Trần Lâm ơi … sao … sao ngài nói vậy được thưa Ngài, ai lại có thể đánh lừa cả Chiếc Cốc lửa cơ chứ ?” ông Bagman lắp bắp nói.

Lão Karkaroff lên tiếng, có vẻ hơi sợ sệt. “ Ông Scrimgeour … ông Bagman, hai ông là hai trong năm vị giám khảo, hai ông quyết định thế nào ?”

“ Tôi rất tiếc phải nói là chúng ta phải theo luật, và luật đã chỉ rõ, rằng những ai có tên bắn ra từ chiếc Cốc Lửa sẽ phải đọ tài trong cuộc đấu” ông Scrimgeour mở miệng nói.

Ông Bagman gật đầu xác nhận: “Đúng vậy thưa các vị”

“ Hai chúng tôi đã quyết không đồng ý ? Còn ý kiến của ông thế nào thưa ông Dumbledore, ông cũng là một trong năm vị giám khảo” lão Karkaroff lạnh lùng nói.

Cụ Dumbledore trầm tĩnh nói. “Vì sao lại rơi vào tình huống này thì tụi tôi cũng không biết. Tuy nhiên, đối với tôi, chúng ta không có lựa chọn nào hơn là chấp nhận nó. Cả Cerdic lẫn Harry đều được chọn để so tài trong cuộc thi đấu. Vì thế cho nên, họ phải tham dự”

“ Rất tốt, vậy quyết định như vậy” ông Bagman mừng rỡ vỗ tay nói trong khi bà Maxime không nói gì cả, chỉ nhìn trừng trừng giận dữ, lão Karkaroff thì giận sôi.

Ông Bagman liếc nhìn Trần Lâm sau đó chùi chùi mồ hôi trán, nói tiếp:

“ Xong, chúng ta tiếp tục được chưa? Phải hướng dẫn cho các vị quán quân của chúng ta chứ hả? Anh Rufus, muốn làm cái vinh dự này không?”

“ Vâng, tôi sẽ hướng dẫn bài thi đầu tiên” ông Rufus Scrimgeour gật đầu nói.

Ông tiến đến trước mặt bốn người bọn Harry, Viktor, cười nói.

“ Bài thi đầu tiên dành để thử sự can đảm của các trò, cho nên chúng tôi sẽ không nói cho các trò hay đó là cái gì. Can đảm trước điều mình không biết là một phẩm chất quan trọng của người phù thủy … rất quan trọng… Bài thi đầu tiên sẽ diễn ra vào ngày 24 tháng 11, trước toàn thể các học trò và ban giám khảo”

“ Để hoàn tất các bài thi của cuộc thi đấu, các vị quán quân sẽ không được phép yêu cầu hay chấp thuận sự giúp đỡ dưới bất kỳ hình thức nào từ phía các giáo viên. Để đương đầu cùng bài thi thứ nhất, các vị quán quân sẽ chỉ được trang bị đũa phép. Họ sẽ nhận tiếp thông tin về bài thi thứ hai khi bài thi thứ nhất kết thúc. Vì tính chất của cuộc đấu là đòi hỏi nhiều nỗ lực và tốn thời gian, các vị quán quân do đó sẽ được miễn các bài thi cuối năm”

“ Tôi nghĩ vậy là được rồi, anh Albus” ông Rufus Scrimgeour quay sang cụ Dumbledore nói.

Bình Luận (0)
Comment