Vào lúc này, tại văn phòng Tổng Thống Mỹ ở Nhà Trắng.
Tổng Thống Mỹ Andrew Cleveland đang cùng Trợ lý đặc biệt cho Tổng thống James Carter nói chuyện với nhau, vẻ mặt của ông Andrew Cleveland lúc này vô cùng âm trầm.
“ Vậy Chính Phủ Anh là chủ mưu trong sự kiện quái vật tấn công lần này ?” Andrew Cleveland nói.
James Carter gật đầu xác nhận, “ Bộ Pháp Thuật Anh đã hậu thuẫn cho tổ chứa Hắc Phượng tạo ra các nhóm khủng bố và giải phóng cho hàng tỷ con Dơi Qủy khỏi lòng đất, âm mưu là muốn cho nước Mỹ rơi vào bất ổn để bọn họ dễ dàng thôn tính … Chính Phủ Anh chỉ là con tốt của họ mà thôi”
Andrew Cleveland lo lắng nói.
“ Bộ Pháp Thuật Mỹ các anh không thể làm được gì sao, cứ để cho Bộ Pháp Thuật Anh lộng hành như vậy à ?”
“ Ngài Tổng Thống không biết rồi, giới Pháp Thuật Anh mấy năm nay xuất hiện một nhân vật vô cùng hùng mạnh tên là Trần Lâm, hắn hiện giờ là Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Anh, quyền hành vô cùng, Thủ Tướng Anh cũng chỉ là con cờ của hắn mà thôi … Hắn quá mạnh, Bộ Pháp Thuật Mỹ chúng ta không thể chống lại … có lẽ thời gian hắn thôn tính thế giới sẽ không còn lâu” James Carter ôn tồn nói.
Tổng Thống Mỹ đập bàn nói.
“ Ta không tin một người lại có thể chống lại cả một quốc gia hùng mạnh như Mỹ … hắn dám động tay đến con dân nước Mỹ chúng ta thì phải bị tiêu diệt, cho dù hắn có là Bộ Trưởng gì gì đi chăng nữa”
“ Ý của ngài Tổng Thống là ?” James Carter ra vẻ nghi hoặc.
“ Gọi Trung Tướng Gerald vào đây mang theo Football” Andrew Cleveland gọi điện thoại ra ngoài cho thư ký.
Trung Tướng Gerald nhanh chóng mở cửa đi vào mang theo một cái vali màu đen khá nặng nề.
“ Thưa ngài Tổng Thống, vali đây ạ” Trung Tướng Gerald nghiêm túc nói.
Andrew Cleveland nói ngay. “Mở vali ra, ta muốn phóng tên lửa hạt nhân”
“ Vâng thưa ngài” Gerald nhanh chóng mở ra vali làm bằng hợp kim titan bên trong đó là cả một hệ thống điều khiển các tên lửa hạt nhân của nước Mỹ.
Sau một loạt thao tác, Gerald đưa cho tổng thống Andrew Cleveland một cái bộ đàm và nói.
“ Phòng chiến tranh ở Lầu Năm Góc đã nhận được tín hiệu, mời ngài ra chỉ thị”
Andrew Cleveland nhận lấy bộ đàm và nói ngay.
“ Ta là Tổng Thống Mỹ Andrew Cleveland, ta yêu cầu ngay lập tức phóng 3 tên lửa liên lục địa HGM-25A mang theo 100 đầu đạn hạt nhân cỡ lớn vào thành phố Luân Đôn của nước Anh, bằng bất cứ giá nào cũng phải trúng mục tiêu”
Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Harry Garfield lập tức nói. “Ngài Tổng Thống vui lòng cung cấp mã Biscuit”
“ Mã Biscuit là YS2B7” Andrew Cleveland nói.
Sau khoảng 30 giây kiểm tra, Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Harry Garfield nói. “ Thưa ngài Tổng Thống, mật mã đã xác nhận, lệnh phóng tên lửa liên lục địa đã được chuyển đi, tên lửa sẽ rời bệ phóng trong vòng 5 phút nữa … và sẽ đến mục tiêu trong 15 phút”
“ Rất tốt” Andrew Cleveland nói.
Năm phút sau, ba tên lửa liên lục địa mang theo đầu đạn hạt nhân đã rời khỏi bệ phóng tại một hầm tên lửa ở Kansas. Tên lửa bay với vận tốc siêu âm, sẽ đến Luân Đôn trong vòng 15 phút nữa.
Vào lúc này, tại Văn phòng Thủ Tướng Anh ở phố Downing, Luân Đôn, Anh.
“ Ngài Thủ Tướng, thành phố Luân Đôn đã bị Mỹ phóng tên lửa hạt nhân, khoảng 15 phút nữa sẽ đến chúng ta, mời ngài ra quyết định trả đũa, hệ thống phòng thủ của chúng ta không cách nào đánh chặn hết 3 tên lửa liên lục địa … sẽ có ít nhất một quả …” Bộ Trưởng Quốc Phòng Jimmy Wallace nói gấp gáp.
Thủ Tướng Anh Henry Walpole trầm ngâm suy nghĩ, sau đó nói. “ Mọi người lui hết đi, ta cần 5 phút suy nghĩ”
Các thành viên Nội Các Văn Phòng Chính Phủ Anh nhanh chóng lui ra khỏi phòng, trong phòng phút chốc chỉ còn lại Thủ Tướng Anh Henry Walpole.
Ông ta nhanh chóng lấy ra tấm kim loại sáng bóng có điêu khắc chi chít phù văn ở phần viền sau đó dùng ngón tay vẽ ra một ký tự nào đó. Tấm kim loại lập tức phát sáng rồi một hình ảnh xuất hiện ở trung tâm, đó chính là Trần Lâm.
“ Thưa Ngài Trần Lâm, Tổng Thống Mỹ đã phóng 3 tên lửa liên lục địa đến thành phố Luân Đôn, tôi hiện tại nên làm gì ?” Henry Walpole nói ngay
Trần Lâm nhíu mày, sự việc nước Mỹ bị sinh vật huyền bí tập kích hắn đã được đám Thần Sáng đang ở Mỹ báo lại, đám Dơi Quỷ có rất nhiều lại có khả năng tàng hình và kháng ma thuật nên rất khó đối phó, Bộ Pháp Thuật Mỹ cùng đội ngũ của Rufus Scrimgeour chỉ có thể tự vệ chứ không thể làm gì, vốn dĩ hắn định đến Mỹ để xử lý đám Dơi Quỷ đó nhưng không ngờ nước Mỹ đã có hành động.
“ Ông không cần phải làm gì cả, ta sẽ giải quyết những tên lửa đó, Luân Đôn sẽ không vấn đề gì”
“ Vâng thưa ngài, tôi đã rõ”
Hình ảnh Trần Lâm biến mất, ông Henry Walpole cũng cất tấm kim loại vào túi áo.
Khi đám thành viên nội các tiến vào phòng lần nữa, ông Henry Walpole lập tức nói ngay.
“ Chúng ta sẽ không trả đũa, sự kiện tên lửa liên lục địa lần này là do hiểu lầm, tất cả sẽ được giải quyết”
“ Thưa ngài Thủ Tướng, việc này không thể, 3 tên lửa liên lục địa đang hướng về chúng ta là thật … Ngài phải ra lệnh trả đũa nước Mỹ ngay mới kịp” Bộ Trưởng Quốc Phòng Anh Jimmy Wallace nói.
Henry Walpole vỗ bàn, hùng hồn nói.
“ Ta đã nói rồi, ông không hiểu sao Jimmy, chuyện này tất cả là do hiểu lầm mà thôi … quan hệ giữa chúng ta và Mỹ vẫn rất tốt … ta lấy sinh mạng ra cam đoan, Luân Đôn sẽ không bị bất cứ chuyện gì”
Trước sự cứng rắn của Thủ tướng Henry Walpole, các thành viên nội các cũng không dám làm trái lời.
“ Nhưng Ngài cũng cần xuống hầm trú ẩn chứ thưa ngài” một thành viên chính phủ lên tiếng.
Henry Walpole lắc đầu. “ Không cần … chúng ta sẽ không bị sao, không cần xuống hầm”
Đám nội các lúc này mới run lên, không ai là không sợ chết, thời gian 10 phút càng lúc càng rút ngắn làm cho bọn họ mồ hôi nhễ nhại.
Trần Lâm lúc này đang lăng không mà đứng, dưới chân hắn chính là thành phố Luân Đôn hoa lệ, từ chỗ này hắn cũng đã cảm ứng được ba tên lửa liên lục địa đang bay nhanh đến với tốc độ siêu âm.
Chỉ thấy hắn giơ cao tay phải, hình xăm trên bàn tay hắn tỏa ra ánh sáng màu xanh dương chói mắt, ngay tức khắc, ba lỗ hổng không gian xuất hiện, nuốt chửng ba quả tên lửa nóng rực vào bên trong, sau đó không gian trở lại bình thường.
Trần Lâm mới vừa dịch chuyển ba quả tên lửa ra ngoài không gian, một nơi cách rất xa trái đất để đảm bảo trái đất an toàn. Nguy cơ hạt nhân phút chốc đã được hắn giải trừ.
Thân ảnh Trần Lâm biến mất, hắn đã đi đến nước Mỹ.
Lúc này, gia đình Anna rốt cục phải bỏ lại hai chiếc xe hơi, chuyển sang đi bộ do đám Dơi Quỷ đã lần theo thanh âm động cơ xe trên quốc lộ mà tấn công rất nhiều người trên đường.
Cũng nhờ đã quen trao đổi qua cử chỉ với Anna nên mọi thành viên trong gia đình cô đã di chuyển mà không phát ra một tiếng động nào, trong khi đám Dơi Qủy cứ lượn vòng vòng trên bầu trời trông vô cùng kinh khủng.
Khu rừng đã thấp thoáng ở phía trước mặt họ, nhưng vào lúc này, bà của Anna là Emily đã cất lên tiếng ho lớn vì quá mệt mỏi.
Hàng ngàn con Dơi Qủy đang ở gần đó lập tức nhào về phía bọn họ, gia đình Anna sợ hãi bỏ chạy nhưng biết chắc là sẽ chẳng thể nào thoát nổi.
Đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện trước mặt bọn họ, đó là một thanh niên Châu Á khá đẹp trai, mặc một bộ áo vét màu xanh dương.
Anna chỉ thấy người thanh niên giơ bàn tay phải lên cao, rồi ánh sáng chói mắt tỏa ra từ bàn tay đó, những con Dơi Qủy đang bay tới từ bốn phương tám hướng bỗng tan rã ra thành tro bụi.
Anna kinh hãi nhìn lên bầu trời thì nhận ra hàng ngàn con Dơi Qủy đã không còn tồn tại nữa, nàng tự hỏi bọn chúng cũng có kết cục giống như những con vừa tấn công họ hay sao ? Người đàn ông này là ai ?
“ Xin lỗi … anh có thể … cho chúng tôi biết anh là ai không ?” John nhìn người thanh niên đang đứng trước mặt, ngập ngừng nói.
“ Ta là Trần Lâm … đám dơi quỷ đã bị tiêu diệt, các người có thể quay về nhà rồi”
Người thanh niên nhàn nhạt nói sau đó đột nhiên biến mất như chưa từng tồn tại.
“ Ôi chúa tôi”
“ Mọi người có thấy không ?”
“ Anh ta là thần sao ?”
Thành viên trong gia đình Anna, ai cũng không tin nổi vào mắt mình trước những gì đang diễn ra. Anna cũng không biết rằng, lần tình cờ gặp gỡ này đã làm thay đổi cả cuộc đời của cô về sau mãi mãi.