Tom Riddle nhắc lại với vẻ tò mò. “Là Trường Sinh Linh Giá thưa thầy, trong lúc đọc em bắt gặp từ ấy và không hoàn toàn hiểu về nó”
“ Thầy không chắc em đang đọc sách gì Tom, nhưng đó là thứ rất đen tối, cực kỳ đen tối” giáo sư Slughorn nghiêm túc nói.
“ Dạ đó là lý do em muốn hỏi thầy” Tom Riddle cười nói.
Giáo sư Slughorn dè dặt nói. “ Trường Sinh linh giá là vật mà một người dùng để cất giấu một phần linh hồn của mình vào đó”
“ Nhưng em không hiểu nó hoạt động thế nào thưa thầy” Tom Riddle càng ra vẻ tò mò hơn.
“ Người đó chia cắt linh hồn của mình và cất giấu vào một vật thể, bằng cách này, người đó sẽ được bảo vệ khi bị tấn công và thân thể bị hủy diệt”
“ Được bảo vệ thế nào thưa thầy ?”
“ Phần linh hồn giấu đi vẫn sống, nói cách khác là không thể chết”
Harry thấy được nét kích động trong ánh mắt của Tom Riddle.
“ Làm cách nào để tách linh hồn mình thưa thầy ?”
Giáo sư Slughorn nói. “Thầy nghĩ em cũng đã biết đáp án … đó là giết người, giết người làm linh hồn bị xé toạc, đó là hành động bạo ngược, trái tự nhiên”
“ Liệu có thể nào chia linh hồn ra làm bảy phần không thưa thầy ?”
“ Ôi trời đất ơi Tom, giết một người còn chưa đủ xấu xa sao … xé linh hồn thành bảy mảnh … đây chỉ là giả thuyết thôi phải không em, về mặt học thuật …” giáo sư Slughorn lo lắng nói.
“ Đương nhiên rồi thưa thầy, con chỉ hỏi cho biết thôi ạ” Tom Riddle vẫn cái kiểu hiền lành nói.
Khi Harry đáp xuống văn phòng thầy hiệu trưởng thì cụ đã ngồi sau bàn mình. Harry cũng ngồi xuống, yên lặng chờ đợi.
“Thầy đã đợi bằng chứng này từ lâu lắm rồi,” Cuối cùng cụ Dumbledore cất lời. “Nó xác nhận giả thuyết của thầy là đúng, và cũng cho thấy chúng ta còn quá nhiều việc phải làm”
“Hắn làm ra đến 7 Trường Sinh Linh giá - Horcrux hả thầy ? … Những Trường Sinh linh giá này có thể ở bất cứ chỗ nào trên thế giới, được cất giấu, được chôn, tàng hình …” Harry lo lắng nói, trong khi đó những bức chân dung trên tường tỏ ra vừa sững sờ vừa phẫn nộ.
“Thầy rất mừng là con đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.” Cụ Dumbledore bình tĩnh đáp. “Nhưng Harry à, thứ nhất, không có 7, mà chỉ có 6 Trường Sinh Linh giá thôi. Mảnh linh hồn thứ 7, dù bị cắt xén tơi tả đến đâu, cũng phải nằm trong cơ thể Voldemort mới tạo ra. Chính phần linh hồn này của Voldemort đã sống vật vờ như bóng ma suốt những năm qua, không có phần hồn này thì cũng không có hắn. Đây sẽ là mảnh linh hồn cuối cùng mà ta phải tiêu diệt nếu muốn giết được Voldemort, mảnh này nằm trong chính thân thể hắn.”
“Nhưng 6 Trường Sinh linh giá còn lại… làm sao tìm ra chúng?” Harry nói.
“Con quên rồi sao, chúng ta đã phá hủy một cái ở phòng chứa bí mật. Thầy mới diệt một cái nữa.”
“Thế ạ?” Harry phấn khởi hỏi.
Sau một hồi phân tích, cụ Dumbledore và Harry cũng đại khái tìm ra lai lịch của các Trường Sinh Linh giá.
“Vậy là quyển nhật ký và chiếc nhẫn đã bị hủy. Cái mặt dây chuyền bằng vàng, chiếc cúp và con rắn vẫn nguyên vẹn. Và thầy nghĩ có thể Horcrux thứ sáu là di vật của Ravenclaw hoặc Gryffindor?” Harry nói.
“Một bản tóm tắt cô đọng chính xác rất đáng ngưỡng mộ.” Cụ Dumbledore nói và nghiêng mình.
“ Thầy vẫn đang đi tìm chúng phải không ? Con thấy thầy thường xuyên rời trường”
“Đúng thế. Thầy đi tìm từ lâu rồi. Thầy nghĩ … có thể sắp tìm ra một Trường Sinh Linh giá nữa. Có nhiều dấu hiệu đáng mừng”
“Nếu thầy tìm được,” Harry nói nhanh, “con có thể đi cùng để giúp thầy hủy nó không ạ?”
Cụ Dumbledore chăm chú nhìn Harry một lát trước khi đáp, “Thầy nghĩ là được.”
“ Thật sao thầy ?” Harry hỏi lại, không tin vào tai mình.
“ Đương nhiên là thật, thầy nghĩ con có quyền đó” cụ Dumbledore cười nói.
Harry thấy nhẹ nhõm cả người. Thật tốt biết bao khi không phải nghe mãi những lời nhắc nhở về chuyện cẩn thận giữ gìn nữa. Nhưng mấy ông bà hiệu trưởng quanh tường có vẻ không mấy ấn tượng với quyết định của cụ Dumbledore. Harry thấy một vài người lắc đầu. Phineas Nigellus thậm chí còn khịt mũi rõ to.
“ Thưa thầy, quyển nhật ký là do thầy Trần Lâm tìm ra … thầy có nghĩ thầy ấy cũng đã biết đó là Trường Sinh Linh giá không ?” Harry dường như nhớ lại điều gì.
Cụ Dumbledore gật đầu, ôn tồn nói.
“ Thầy cho là vậy … giáo sư Trần Lâm rất am hiểu về lĩnh vực linh hồn, nếu anh ta phát hiện ra Trường Sinh Linh giá của Voldemort thì cũng dễ hiểu”
“ Vậy tốt quá, rất có thể thầy ấy cũng đang tìm kiếm các Trường Sinh Linh giá của Voldemort … có thêm một người trợ giúp, chúng ta càng có nhiều phần thắng” Harry kích động nói.
Cụ Dumbledore trầm tĩnh nói. “ Giáo sư Trần Lâm là một giáo sư tốt, cũng nhờ anh ta mà rất nhiều học sinh Hogwarts không bị nguy hiểm … Voldemort cũng rất sợ hãi anh ta, thầy nghĩ vậy … nhưng anh ta cũng rất bí ẩn, thực lực lại mạnh không hợp thói thường, nếu anh ta có dã tâm thống trị thì thế giới này sẽ không yên ổn”
“ Vậy ý thầy là không nhờ thầy Trần Lâm giúp ?” Harry nói.
Cụ Dumbledore gật đầu. “ Thầy nghĩ vậy”
Kiệt sức nhưng hết sức phấn khởi về công việc tối hôm qua, Harry kể tất cả mọi chuyện đã xảy ra cho Hermione và Ron trong lớp học Bùa Chú sáng nay. Cả hai đều tỏ vẻ ấn tượng và hài lòng với cách thức Harry đã dùng để lấy được kí ức của Giáo Sư Slughorn, và cũng cực kì sợ hãi khi Harry kể về những Trường Sinh Linh giá của Voldemort cùng với lời Giáo sư Dumbledore đã hứa sẽ mang Harry đi cùng khi tìm được Trường Sinh Linh giá.
Buổi chiều, ba đứa có lớp Độc Dược và cũng như thường lệ, Harry vẫn đạt thành tích tốt nhất lớp vì sử dụng cuốn sách của Hoàng Tử.
Hermione cảm thấy không hài lòng khi Harry vẫn giữ cuốn sách đó mãi.
“Làm sao cậu vẫn có thể bám lấy cuốn sách đó khi biết trong đó có lời chú Hắc Ám chứ ?”
“ Cậu có ngừng nhai đi nhai lại mỗi chuyện cuốn sách được không ?” Harry ngắt lời cô. “Vị Hoàng Tử chỉ có chép lại những lời chú đó mà thôi, đâu phải ông ta khuyên mọi người dùng nó … Chúng ta chỉ biết là có thể ông ấy chỉ lưu lại những gì được dùng chống lại ông ấy.”
“Mình không tin” Hermione nói. “Thật ra cậu chỉ tìm cách bào chữa thôi”
“ Hermione à, ông ấy chỉ ghi chép cho bản thân, chứ không phải ai khác” Harry cố gắng nói.
Hermione nói một cách khó chịu.
“ Cậu đã đạt được danh tiếng xuất sắc về Độc Dược mà cậu không xứng đáng Harry”
“ Thôi đi, Hermione … anh Harry làm không hẳn là sai” Ginny lên tiếng, và Harry hết sức kinh ngạc, biết ơn, cậu ngước lên nhìn cô bé.
“ Chị chỉ đang lo là Harry quá chú tâm vào những bùa chú Hắc Ám đó, em cũng biết là Harry đâu có giỏi gì về Bế Quan Bí Thuật …” Hermione nhìn Ginny nói.
“ Chị Hermione, chị chỉ đang ghen tỵ vì thành tích độc dược của anh Harry thôi, chị đang tự làm xấu mình đó” Ginny cướp lời.
Harry và Ron sững sờ nhìn Hermione và Ginny, hai người trước nay luôn hết sức hòa thuận với nhau, bây giờ cả hai ngồi đó khoanh tay, mỗi người nhìn một hướng hết sức giận dữ. Ron nhìn Harry một cách lo lắng, rồi vồ lấy một cuốn sách bất kì và trốn sau đó. Tuy nhiên, Harry lại đột nhiên thấy vui không thể tin được dẫu cho cả bọn không đứa nào nói chuyện với nhau cả buổi tối hôm đó.