Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 86 - Harry Và Ginny

Năm ngày sau, đội Quidditch nhà Gryffindor do Harry làm đội trưởng sẽ có trận cuối cùng trong mùa đấu với đội Ravenclaw.

Cũng vì sự kiện chú Sirius làm Harry suy sụp nên vị trí Tầm Thủ của Harry đã do Ginny thay thế, cô bé tỏ ra rất có năng khiếu trong trận thắng trước đội Slytherin vào tháng trước. Cũng vì vậy nên Harry vẫn quyết định để Ginny thi đấu trong trận cuối cùng này, đối đầu với Cho Chang, Tầm Thủ đội Ravenclaw.

Nếu trận đấu cuối này đội Gryffindor giành hơn 400 điểm trước đội Ravenclaw thì đội Gryffindor sẽ giành được cúp Quidditch mùa năm nay cho dù có thua đội Hufflepuff hồi đầu mùa.

Để bù đắp cho sự sao lãng của mình về Quidditch mấy tháng trước, mấy ngày sau đó, Harry đã đôn đốc tập luyện cho đội Gryffindor vô cùng quyết liệt, nó không muốn trở thành Đội Trưởng Đội Gryffindor yếu nhất trong lịch sử của Hogwarts.

Ngày thi đấu cũng đã đến, Harry đã cho Ginny, Ron và hai anh George, Fred mỗi người một ngụm Phúc Lạc Dược trước khi ra sân, tác dụng của Phúc Lạc Dược quả nhiên siêu phàm, đội Gryffindor thắng đội Ravenclaw với tỷ số chung cuộc 450:30.

Tiếng la hét của tiệc ăn mừng vang ra từ cái lỗ sao lưng bức chân dung bà béo. Harry há hốc miệng vì mọi người la hét khi nhìn thấy cậu, hàng loạt cánh tay lôi cậu vào trong.

“Chúng ta thắng” Ron hét lên, nhảy nhót và vẫy chiếc cúp trong tay về phía Harry.

“Chúng ta thắng rồi. Bốn trăm năm mươi điểm so với ba mươi. Chúng ta thắng một cách thuyết phục”

George và Fred cười toe toét, ôm nhau nhảy múa tưng bừng, xung quanh hai đứa, từng loạt pháo bông phát nổ hiện ra hình một con hùng sư trông vô cùng đẹp mắt.

Harry cười đưa mắt nhìn chung quanh, ở đằng kia là Ginny đang chạy về phía cậu, với ánh mắt thật cứng cỏi và sáng rực, cô vòng tay ôm lấy Harry. Và không hề suy nghĩ, hay dự định trước, không hề để tâm đến chuyện năm mươi người đang nhìn, Harry hôn Ginny một cách thắm thiết.

Sau một thời gian dài hoặc có lẽ đã qua nửa tiếng, hai người tách ra. Cả căn phòng trở nên im lặng. George và Fred huýt sáo rồi những tiếng cười rúc rích vang lên. Harry nhìn qua đầu Ginny, trông thấy Dean Thomas đang cầm một chiếc ly vỡ trong tay, và Romilda Vane trông như thể sắp ném một thứ gì đó. Hermione trông hết sức rạng rỡ, nhưng ánh mắt Harry tìm kiếm Ron. Cuối cùng Harry cũng tìm thấy cậu ấy vẫn đang nắm chặt chiếc cúp và mang vẻ mặt giống như mới bị một gậy vào đầu. Trong vòng một phần nhỏ của giây hai người nhìn nhau, rồi Ron hơi gật đầu mà Harry hiểu là có nghĩa nó chấp thuận.

Harry nhìn xuống cười với Ginny, và không một lời, cả hai nắm tay nhau đi ra khỏi phòng sinh hoạt chung. Một chuyến đi dạo trong sân dường như là cần thiết lúc này, trong lúc đó, nếu có thời gian, cả hai có thể bàn luận về trận đấu.

Việc Harry hẹn hò với Ginny Weasley có vẻ rất được mọi người quan tâm, nhất là đám con gái. Vậy mà Harry thấy mình tỉnh bơ một cách mới mẻ, vui vẻ đối với những chuyện ngồi lê đôi mách trong mấy tuần tiếp theo sau đó, bởi cho cùng, nó thà bị bàn tán về chuyện này hơn là việc nó bị soi mói liên quan đến pháp thuật Hắc Ám.

“Anh biết là bây giờ người ta bàn tán gì về anh không Harry ?” Ginny nói khi đang ngồi dựa vào Harry trong phòng sinh hoat chung và đọc tờ Nhật báo Tiên tri.

“ Rolmida Vane hỏi em là có thật anh có xăm một con bằng mã trên ngực không ? Không biết cô ta nghe ở đâu” cô bé cười khúc khích.

Cả Ron và Hermione cùng cười rống lên nhưng Harry phớt lờ họ .

“ Rồi em nói gì với nó ?”

“ Em nói với nhỏ đó là anh xăm con rồng lửa đuôi gai Hungary” Ginny nói, vừa lật sang trang khác một cách lười nhác “ còn hơn cả bậc trượng phu”

“ Cám ơn em Ginny … còn Ron thì sao ?” Harry cười nói.

“ Một người lùn, nhưng mà em chưa nói là xăm ở đâu”

Ron quắc mắt khi Hermione bò lăn ra cười.

“ Coi chừng đó” Ron chỉ tay vào Harry và Ginny “Chỉ vì tui cho phép không có nghĩa là tui không thể rút lại a”

“Cho phép” Ginny chế giễu. “Anh cho phép em làm gì từ khi nào? Dù sao, chính anh cũng đã nói anh thích em hẹn hò với anh Harry hơn là Micheal hay Dean mà”

“ Đúng vậy, tao có nói” Ron miễn cưỡng “miễn là hai đứa đừng có ôm hôn nhau trước mặt mọi người như vậy”

“ Anh thật là một kẻ đạo đức giả, anh cũng đang thèm được ôm ấp một người con gái không phải sao ?” Ginny vặn lại ông anh.

Ron ngượng ngùng hết nhìn Harry đến nhìn Hermione, làm cho Hermione hơi mất tự nhiên.

Tháng sáu đã tới, nhưng với những học sinh năm thứ năm như Harry, nó chỉ có nghĩa là Cuộc Thi Lấy chứng chỉ Pháp thuật Thường Đẳng – O.W.L.S cuối cùng cũng đã đến. Còn đối với George và Fred là cuộc thi Pháp Thuật Tận Sức – N.E.W.T.S

Giáo viên của nhóm Harry không giao bài tập về nhà cho bọn chúng nữa, các tiết học được dành hết cho việc ôn lại các kiến thức mà những giáo sư đó cho rằng sẽ được cho trong bài kiểm tra.

Hermione bị áp lực đến nổi luôn cằn nhằn với mình suốt ngày, cô không phải là người duy nhất sử xự không bình thường khi những ngày thi cứ dần đến. Ernie Macmillan đã có thói quen làm phát cáu mọi người vì cứ chất vấn về thói quen ôn bài của cả đám. Còn Parvati thì luôn ôm đầu rồi la hét.

Tuy nhiên, George và Fred thì lại rất nhàn nhã, dường như hai đứa không hề quan tâm đến cuộc thi một chút nào.

Cuối cùng những vị giám khảo của Bộ Pháp Thuật cũng đã đến, dẫn đầu là giáo sư Marchbanks, người có thâm niên hơn 100 năm trong việc làm giám khảo Cuộc Thi Lấy chứng chỉ Pháp thuật Thường Đẳng và Pháp Thuật Tận Sức ở Hogwarts.

Trong hai tuần sau đó, nhóm Harry lần lượt trải qua các môn thi, buổi sáng thi lý thuyết, buổi chiều thi thực hành, tổng cộng mười hai môn, bao gồm: Bùa Chú, Biến Hình, Độc Dược, Thảo Dược Học, Chăm Sóc Sinh Vật Huyền Bí, Lịch Sử Pháp Thuật, Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, Cổ Ngữ Runes, Số Học Huyền Bí, Muggles Học, Tiên Tri, Thiên Văn Học.

Harry và Ron chỉ đăng ký thi chín môn, ba môn là Cổ Ngữ Runes, Số Học Huyền Bí, Muggles Học bởi vì hai đứa không học ngày nào nên đương nhiên là không thể thi.

Trong chín môn thi, Harry đã làm bài tốt được đến 7 môn, đó là môn Thiên Văn, Bùa Chú, Biến Hình, Thảo Dược Học, Chăm Sóc Sinh Vật Huyền Bí, Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám và Độc Dược. Nó chắc chắn những môn này sẽ được điểm cao, khả năng trở thành Thần Sáng của nó càng gần hơn một chút.

Thi cử đã xong, cả nhóm Harry trở nên nhàn nhã rất nhiều. Vào một buổi tối, Ginny thì đã đến thư viện, còn Harry thì đang ngồi trong phòng sinh hoạt chung, bên cạnh cửa sổ, nó vờ như đang đọc cuốn sách của Hoàng Tử Lai nhưng mà kì thực là nó đang hồi tưởng lại khoảng thời gian thật vui ở ngoài bờ hồ, bên cạnh Ginny vào giờ ăn trưa. Bỗng Hermione từ đâu xen vào ngồi giữa nó và Ron với khuôn mặt không mấy dễ chịu lắm.

“Mình muốn nói chuyện với bồ, Harry”

“Chuyện gì ?” Harry hỏi một cách nghi ngờ.

“Cái gọi là Hoàng tử lai.”

“Ồ … đừng” Harry rên rỉ “ Bồ làm ơn dẹp nó qua một bên đi Hermione”

“Mình không dẹp” Hermione kiên quyết “Cho tới khi bồ chịu nghe mình nói. Giờ mình đang cố gắng tìm một chút manh mối về kẻ mà có hứng thú với việc tạo ra phép thuật hắc ám”

“Ta nên kết thúc chuyện này đi ” Harry gắt.

“ Price là họ …” Hermione nói, hai má hơi đỏ trong khi lôi từ trong cặp ra một miếng báo cũ và ném phịch xuống bàn, trước mặt Harry. “Nhìn nè, nhìn bức hình này đi”

Harry cầm miếng báo lên, nhìn chằm chằm vao bức hình đã bị ố vàng, Ron cũng cúi xuống để xem. Trong hình là một đứa con gái khoảng mười lăm tuổi. Cô ta không đẹp lắm, trông có vẻ khó chịu và rầu rĩ với cặp chân mày đậm và dài, khuôn mặt xanh xao. Bên dưới tấm ảnh là dòng ghi chú: Eileen Prince, đội trưởng đội Gobstoned, trường Hogwarts.

“Thật là” Harry nói, mắt nhìn chăm chú vào bài báo viết về tấm ảnh. Đó là một câu chuyện ngu ngốc về cuộc thi Cúp liên trường.

“Tên cô gái là Eileen Prince. Prince, hiểu hông Harry”

Họ nhìn nhau và rồi Harry nhận ra điều Hermione vừa nói. Nó bật cười. “Không phải”.

“Bồ nghĩ cô ta là máu lai sao ? Ồ thôi nào”

“Tại sao lại không ? Harry, không có hoàng tử thật sự nào trong thế giới pháp thuật cả. Đó có thể là mật danh, một danh xưng nào đó mà người ta tự đặt, hoặc có thể là tên thông thường của họ, đúng không ? Ồ, nghe này. Nếu như thế thì cha của cô ta là một pháp sư mang họ Prince, còn mẹ của cô ta là dân Muggle nên cô ta là “Prince máu lai”

Bình Luận (0)
Comment