Bóng tối dường như xao động, chính không khí cũng rung rinh. Thế rồi, những bóng người hiện ra, từng người một. Thầy Moody Mắt điên, thọt một giò với con mắt pháp thuật đảo vòng từ bầu trời vẫn còn tối đến ngôi nhà rồi khu vườn với độ nhanh chóng mặt, chú Kingsley, đầu hói, vai rộng, thân hình cao lớn, anh Bill đẹp trai, tóc dài cột đuôi gà, cô Tonks, tóc ngắn chơi màu ưa thích nhất là hồng tươi, thầy Lupin, đầu bạc hơn, mặt nhiều nếp nhăn hơn nhưng vẻ mặt không còn ảm đạm nữa.
“ Khỏe chứ Harry ?” chú Kingsley mỉm cười với nó.
Harry tươi cười với mọi người nói. “ Dạ khỏe”
Harry dẫn mọi người trở vào nhà bếp, ở đó họ líu lo trò chuyện và cười đùa, an tọa trên mấy cái ghế, ngồi lên cả mặt bàn nơi dì Petunia bày đồ ăn khi nấu nướng, hoặc dựa vào những dụng cụ nhà bếp không một tỳ vết của dì.
“ Chú Kingsley, cháu tưởng chú đang bảo vệ ông thủ tướng Muggle chứ ?” Harry cười nói.
Chú Kingsley phất tay nói. “ Ổng không có vấn đề gì đâu, an ninh Anh Quốc giờ tốt lắm, mà có chuyện gì là Ngài Bộ Trưởng lập tức biết ngay”
“ Harry, đoán coi gì đây?” Cô Tonks nói từ chỗ ngồi ngất nghểu trên đầu cái máy giặt, và cô phe phẩy bàn tay trái về phía Harry, trên đó một chiếc nhẫn lấp lánh.
“ Cô cưới rồi?” Harry hét lên, nhìn từ cô Tonks sang thầy Lupin.
“ Cô chú xin lỗi đã không mời cháu dự đám cưới, Harry à, tiệc nhỏ thôi.” Thầy Lupin nói với vẻ hơi ngượng.
“ Tuyệt vời quá, chúc mừng cô chú” Harry cười tươi.
“ Cám ơn cháu Harry” thầy Lupin và cô Tonks cùng nói.
“ Được rồi! Được rồi. Chúng ta sẽ có thì giờ cho một bữa tiệc thân mật bù lại sau … giờ phải dông thôi” thầy Moody gầm gừ nói.
“ Harry, con đi với ta … chắc con đã từng độn thổ hả”
Harry gật đầu với thầy Moody, ánh mắt của nó trở nên buồn hiu. “ Dạ, con từng độn thổ với thầy Dumbledore”
“ Được rồi, nắm chặt tay phải ta Harry … hành lý của con sẽ có người lo”
Harry vội vàng ôm lấy cánh tay của thầy Moody.
“ Đi thôi”
“Bùm”
Vẫn cái cảm giác cơ thể nó bị kéo dài và đi qua một cái ống nước nhỏ xíu, khi Harry mở mắt ra, nó thấy nó đang đứng trước trang trại Hang Sóc.
Cánh của mở ra ngay lập tức, bà Weasley đứng đó, dáng người thấp, tròn trong cái áo chùng cũ kĩ màu xanh lá cây.
“ Ôi, Harry cưng, con đã đến”
Bà Weasley tiến đến ôm Harry vào lòng.
“ Con thiệt là giống Ron” bà thở dài, nhìn nó từ đầu đến chân. “Nhìn cứ như cả hai đứa bị bỏ bùa kéo dài vậy, bác chắc chắn rằng Ron cao lên ít nhất là 4 inches kể từ lần cuối bác mua áo chùng cho nó. Con có đói không Harry ? “ Dạ, có ạ” Harry nói và bất ngờ nhận ra rằng nó đang rất đói, nhà dượng Vernon đã đi dã ngoại từ ngày hôm qua, đương nhiên là không chuẩn bị đồ ăn cho nó.
“ Ngồi xuống đi cưng, để bác hâm nóng cái gì đó lên.”
Vừa khi Harry ngồi xuống, một con mèo lông màu hoe với cái mặt bèt bẹt leo lên lòng Harry và nằm đó, rên gừ gừ.
“ Vậy là Hermione ở đây ạ ?” nó hỏi một cách vui mừng và bắt đầu gãi gãi cái tai của Crooksanks.
“ Ừ đúng rồi, cô bé đên đây vào ngay hôm kia” vừa nói bà Weasley vừa dùng cây đũa phép của mình gõ lên một cái nồi, cái nồi liền lao lên cái lò cái rầm và bắt đầu sôi sùng sục. “ Mọi người dĩ nhiên là còn đang ngủ. Đây con ăn đi” Bà Weasley gõ cái nồi một lần nũa và nó bay đến chỗ Harry và bắt đầu đổ ra, bà Weasley lấy một cái bát để đỡ vừa đúng lúc một soup hành được đổ ra. “Con ăn bánh mì chứ ?”
“ Vâng cám ơn bác”
Bà Weasley vung đũa phép một cái, một ổ bánh mì cùng một con dao bay véo một cách duyên dáng và đáp nhẹ lên mặt bàn bắt đầu tự cắt thành từng lát bánh.
Harry ăn uống say sưa trong khi bà Weasley trong hạnh phúc hết sức khi nhìn nó ăn.
“ Thằng Percy cũng mới về nhà hôm qua, nó nói Sếp nó tin tưởng giao cho nó việc chuẩn bị hôn lễ của ông ấy, các Thần Sáng được sự điều động của nó để hỗ trợ” bà Weasley nói với vẻ tự hào.
Harry vừa ăn vừa nói. “Anh Percy là Trợ Lý của thầy Trần Lâm hả bác ?”
“ Ờ, cũng hơn một năm rồi, thằng Percy nó mừng lắm … nó khoe lương của nó giờ còn cao hơn của anh Arthur, trở thành trụ cột của cái nhà này” bà Weasley cười.
Harry gật đầu nói. “Anh Percy được trọng dụng là tất nhiên, anh ấy rất đam mê công việc ở Bộ mà”
“ Con có muốn làm việc ở Bộ Pháp Thuật không Harry ? Bác thấy con thân với ông Bộ Trưởng như vậy thì làm việc ở Bộ là chuyện đơn giản thôi” bà Weasley nói.
“ Dạ có, con cũng muốn trở thành một Thần Sáng, nhưng còn kỳ thi Phù Thủy Tận Sức cũng không đơn giản, phải có 5 môn đạt điểm E trở lên”
“ Bác biết con cũng có chí hướng lớn mà Harry … chả bù cho thằng George và thằng Fred nhà bác, hai đứa nó rớt tất cả các môn trong kỳ thi Phù Thủy Tận Sức … Dạo gần đây, tụi nó không biết lấy tiền ở đâu để mở một tiệm giỡn ở Hẻm Xéo, bán mấy cái trò chơi không ra gì của tụi nó” bà Weasley nói vẻ tức giận.
Harry nghi hoặc hỏi. “Anh George và anh Fred không ở nhà hả bác ?”
“ À,tui nó đang ở Hẻm Xéo, ngủ trong một căn nhà nhỏ mà tụi nói mướn làm tiệm giỡn vì quá bận bụi với công việc.” Bà Weasley nói. “ Lúc đầu bác cũng không đồng ý, nhưng tụi nó cũng có vẻ có tài trong việc kinh doanh … con sẽ ở phòng của tụi nó, rương của con đã được đem lên phòng rồi đó.”
“ Mới có 4 giờ sáng, con đi ngủ chút đi Harry”
Harry gật gù đi theo bà Weasley.
Phòng của Fred và George ở lầu hai, bà Weasley gõ cây đũa vào cái đèn chùm trên chiếc bàn cạnh giường, căn phòng liền được chiếc sáng bằng một màu vàng rực rỡ. Mặc dù có một bình hoa đặt trên chiếc tủ đầu giường nhưng mùi thơm của hoa vẫn không đủ lấn át hết cái mùi của một thứ gì đó còn sót lại mà Harry rât nghi ngờ đó là thuốc súng. Một phần lớn không gian của căn phòng dùng để chứa các thùng các tông được gián kín và ở giũa đống thùng đó là chiếc rương của Harry. Trông có vẻ như căn phòng đã được dùng làm nhà kho tạm thời của gia đình.
Harry chào tạm biệt bà Weasley, mặc áo ngủ và leo lên giường. Có vật gì cứng cứng trong bao gối của Harry, nó thò tay vào lấy ra một viên kẹo nhơn nhớt màu tím cam mà nó không lầm thì chính là kẹo ói, nó mỉm cười, cuộn tròn người lại và ngủ thiếp đi.
Harry chợt tỉnh dậy vì một âm thanh như súng đại bác nổ khi cửa phòng bật mở, tiếng then của được mở, tiếng người kéo rèm, ánh sáng rực rỡ tràn vào hai mắt nó, một tai che mắt một tay cố tìm cặp mắt kính.
“ Chuyện gì vậy ?”
“ Tụi mình không biết là bồ đã ở đây rồi.” một giọng nói to và hào hứng cất lên, đồng thời Harry bị đập lên đầu bởi một cái gối đau điếng. “Ron à đừng đánh Harry” một giọng nữa vẻ trách mắng.
Harry đã tìm thấy cặp kính của mình và đeo vào mặc dù ánh sáng quá chói làm nó chẳng thấy gì cả. Một cái bóng to đùng lờ mờ trước mặt Harry, vài giây sau nó nhìn thấy rõ đó là Ron Weasley đang cưới toe toét với nó. “Khoẻ chứ ?”
“ Chưa bao giờ khoẻ hơn” Harry trả lời vừa vuốt cái đầu của mình và dựa vào gối.”Bồ thì sao ?”
“ Cũng tạm” vừa nói Ron vừa kéo một cái hộp các tông để ngồi. “ Bồ đến hồi nào ? Mẹ mới chỉ nói với tụi mình.”
“ Khoảng 3 giờ sáng”
“Mấy người Muggle ra sao? Họ đối xử với bồ tốt chứ ?”
“ Như bình thường” Harry trả lời khi Hermione đang kiếm một chổ an tọa phía cuối giường. “ Họ không nói chuyện nhiều với mình, mình thích như thế hơn. Bồ sao rồi Hermione ?”