Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 102 - Chương 791: Đã Sớm Dự Liệu Đến

Chương 791: Đã sớm dự liệu đến Chương 791: Đã sớm dự liệu đếnChương 791: Đã sớm dự liệu đến

Chương 791: Đã sớm dự liệu đến

Những gì Từ Kiệt nói khiến Hùng An xúc động đến cực điểm, nhưng trong lúc nhất thời khiến hắn hoàn toàn không thể tiếp thụ được.

Dù sao thì đây cũng là sự hiểu biết cả đời của hắn về một danh môn chính phái nên làm, mà theo ý kiến của hắn, đã là danh môn chính phái thì phải làm như vậy.

Thấy Hùng An như vậy, bọn người Hồng Tôn liến biết hắn đang suy nghĩ cái gì, nhưng bọn họ cũng không quá nhiều lời, bởi vì có một số việc chỉ có thể tự mình lĩnh ngộ.

Mà đúng lúc này, một tên chấp sự của thương hội Thạch Sơn vội vã bước vào, cung kính thi lễ một cái rồi nói.

"Tham kiến Thượng tông, trưởng lão cấp Đại Thánh của Thánh địa Kình Thiên vừa mới tới Dược Vương thành."

Nghe vậy, Hồng Tôn khẽ mỉm cười.

"Ồ, tốc độ nhanh như vậy sao? Có bao nhiêu người?”

"Không đến mười người."

"Ừm, biết rồi."

Hắn vẫy tay ra hiệu cho chấp sự này lui ra, sau đó Hồng Tôn cũng phớt lờ cái tên Hùng An đang ở bên cạnh hắn, mà nhìn về phía đám người Triệu Chính Bình và Từ Kiệt hỏi.

"Các ngươi thấy thế nào?"

"Sư tôn, e rằng kế hoạch này phải thay đổi một chút."

"Hắc hắc, tiểu tử ngươi có cùng suy nghĩ với ta, chủ động xuất kích, tìm chỗ nào thoải mái mà ôm cây đợi thỏ tới nào."

Sư tôn minh giám."

Hồng Tôn và Từ Kiệt, sư đồ hai người khặc khặc cười lạnh, sau khi tiếng cười lắng xuống, Hồng Tôn liếc đầu mà nhìn thoáng qua Hùng An vẫn còn đang trong cơn hỗn loạn, đạm thanh nói.

“Hùng An."

“Thượng tông."

"Không bằng hai chúng ta đến đánh cược với nhau đi, như thế nào?"

"Thượng tông muốn đánh cuộc như thế nào?”

Giờ này khắc này, trong đầu của Hùng An vẫn còn ong ong, cho nên hắn cũng không có suy nghĩ nhiều mà lập tức hỏi thẳng.

"Rất đơn giản, ngươi nói danh môn chính phái thì cần phải quang minh chính đại, không nên lật lọng giống như chúng ta." "Vậy đêm nay chúng ta đánh cược với nhau đi, ngươi đoán xem Thánh địa Kình Thiên có đánh lén chúng ta hay không.'

"Thánh địa Kình Thiên thân là một trong Tam Đại Thánh địa, có lẽ bọn họ có thể đại biểu cho một danh môn chính phái rồi đúng không?”

Nghe Hồng Tôn nói ra những lời này, Hùng An lộ ra vẻ do dự.

Thánh địa Kình Thiên quả thật là hoàn toàn có thể đại biểu cho một danh môn chính phái, dù sao thì trong Tam Đại Thánh địa, có cái nào là không tự xưng mình là chính thống của Nhân tộc.

Đặc biệt là Thánh địa Kình Thiên, là nơi có truyền thừa xa xăm nhất và lịch sử lâu đời nhất trong Tam Đại Thánh địa, bọn họ vẫn luôn treo ở bên miệng mà nói về tính chính thống của Nhân tộc, đều hận không thể tự đâm nó ở trên mặt của mình.

Thấy Hùng An do dự, Hồng Tôn cười nói.

"Thế nào, không có lòng tin sao? Theo sự nhận biết của ngươi về danh môn chính phái không phải là như vậy sao, hiện tại sao lại không có lòng tin nữa rồi?"

Hùng An, bởi vì do tính cách này của mình, cho nên mọi chuyện thế gian mà hắn nghĩ đều quá mức lý tưởng hóa.

Mặc dù không thể nghi ngờ vê chuyện ở phía sau lưng bất kỳ cái được gọi là danh môn chính phái này có một số điều đen tối.

Nhưng ngươi lại không thể chỉ bởi vì những mặt tối này mà phủ nhận liệu một cái tông môn phải chăng có là vì chính đạo hay không.

Không là đen thì sẽ là trắng, mà cái này chỉ có mấy đứa trẻ ấu trĩ mới có thể dùng cái này đến đối đãi sự thật.

Trên đời này ngoại trừ đen trắng ra thì còn có rất nhiều điều trên thế giới này không thể dùng đúng và sai để hình dung.

Giống như hai nước giao chiến, bên nào cũng cho mình mới là thầy của các vị vua, là người chính nghĩa, còn đối phương là gian ác.

Mà quốc dân của mỗi quốc gia tương ứng cũng đều ủng hộ cho quân đội của đất nước mình mà không nghi ngờ gì.

Lúc đối mặt với loại tình huống như vậy, bạn có thể nói ai đúng ai sai sao?

Nói thẳng ra thì là do một cái lập trường khác nhau mà thôi.

Còn về phần cái gọi là đúng sai đó, chẳng qua là kết quả của thắng làm vua thua làm giặc mà thôi.

Người thắng chính là chính nghĩa, mà kẻ thua đương nhiên là sẽ bị phủ lên thành kẻ tà ác.

Nhìn Hồng Tôn giống như cười mà không phải cười, Hùng An hít sâu một hơi, sau đó là cúi đầu thật sâu. “Tại hạ nguyện đánh bac.…

"Ha ha, tốt, vậy chúng ta sẽ rửa mắt mà đợi, chờ xem cái gọi là chính thống Nhân tộc này tốt hơn bao nhiêu so với Đạo Nhất tông ta."

Khoảng thời gian sau đó, một đoàn người Hồng Tôn liền bắt đầu công việc lu bu lù bù lên, nếu đã quyết định ôm cây đợi thỏ, đương nhiên phải làm chút chuẩn bị rồi.

Vừa hay trong khoảng thời gian này, bên phía thương hội Thạch Sơn đã trợ giúp Đạo Nhất tông bổ sung rất nhiều phù trận và trận bàn.

Nó là hoàn toàn đủ để đối phó với tình hình nhỏ hiện tại.

"Uy, đừng chôn gần như vậy, bên cạnh chính là gian phòng của ta đấy."
Bình Luận (0)
Comment