Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 124 - Chương 813: Đại Hôn Của Quỷ Vương

Chương 813: Đại hôn của Quỷ Vương Chương 813: Đại hôn của Quỷ VươngChương 813: Đại hôn của Quỷ Vương

Chuong 813: Dai hon cua Quy Vuong

Tên thổ phi cầm đầu này có một khát vọng cầu sinh rất mạnh, sau khi đám người Từ Kiệt nghe tên này nói như vậy thì có chút hăng hái mà hỏi.

"Nói cụ thể một chút."

Tà Ma mà cũng có một điểm tông môn sao, nếu vậy thì không thể bỏ qua.

Dưới ánh nhìn soi mói của một đám đệ tử trong Thánh địa Đạo Nhất, tên thổ phỉ cầm đầu này đã nói ra tất cả những gì mà hắn biết.

Hoá ra chỗ đó cách nơi này không xa, cũng chính là chỗ giáp giới giữa Địa Viêm hoàng triều với Thiên Vũ hoàng triều.

Nhưng so với Thiên Vũ hoàng triều mà nói, cục diện ở Địa Viêm hoàng triều phi thường hỗn loạn, chủ yếu là bởi vì hoàng đế hiện tại của Địa Viêm hoàng triêu hoang dâm vô độ, căn bản cũng không ngoảnh đầu để ý đến sinh tử của bách tính.

Vì vậy mà đã dẫn đến việc thổ phỉ ở trong nước hoành hành, Tà Ma vô số, trên triều đình tham ô thành gió, gian thần tràn lan khắp nơi.

Mà địa điểm tụ tập của Tà Ma mà cái tên thổ phỉ cầm đầu này nói tới cách cảnh nội của Địa Viêm hoàng triều không xa, khoảng cách của nó cũng rất gần với Hoàng triều Thiên Vũ.

Nó có tên là Hắc Sơn, do một tôn quỷ Vương thống lĩnh, nghe nói Tà Ma ở dưới trướng của hắn có vô số, xưng bá nhất phương.

Mà triêu đình của Địa Viêm hoàng triều cũng có tâm tư để ý tới nó, dù sao cũng chỉ là một khu vực ở biên cảnh, mặc cho nó làm xằng làm bậy.

Nhưng đây lại là nỗi đau cho các bách tính ở xung quanh, cơ hồ mỗi ngày đều phải đối mặt với sự uy hiếp của Tà Ma.

Về phần cái tên thổ phổ cầm đầu này, trước đó là bởi vì đã từng hợp tác với Hắc Sơn Quỷ Vương vài lân, cho nên hắn mới biết rõ tình hình như vậy.

Lúc này, vì để cứu mạng, hắn cũng không chút do dự mà nói ra toàn bộ những gì mà mình biết.

"Há, ngươi thân là tu sĩ của Nhân tộc, hợp tác với Quỷ Vương thì có cái gì tốt?"

Nghe tên thổ phỉ cầm đầu nói như vậy, Từ Kiệt khẽ cười một tiếng rồi nói.

Nghe vậy, cái tên thổ phỉ cầm đầu này do dự một lúc, nhưng cuối cùng cũng mở miệng nói.

"Lúc đó... Lúc đó cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này cần một nhóm huyết thực, vừa hay ở trong tay của chúng ta có một nhóm người, cho nên mới..."

Thì ra là thế, sau khi Từ Kiệt nghe tên thổ phỉ cầm đầu này nói như vậy thì mặt không đổi sắc mà nói. "Ừm, đa tạ, ngươi có thể an tâm lên đường rồi."

"Ngươi...'

Không một chút do dự, Từ Kiệt đã trực tiếp kết liễu tên thổ phỉ câm đầu này chỉ bằng một nhát kiếm.

Thân là tu sĩ của Nhân tộc, thế mà lại cùng Tà Ma hợp tác, vậy dĩ nhiên là không thể giữ lại được, cho dù có giữ lại thì cũng là một cái tai họa.

Sau khi giải quyết xong nhóm thổ phỉ này, Từ Kiệt nhìn về phía Triệu Chính Bình rồi mỉm Cười.

"Đại sư huynh, ngươi thấy sao?"

"Hắc Thạch Quỷ Vương không nhúng tay vào chuyện của Thiên Vũ hoàng triêu, cũng không biết là có thể tính thành điểm tông môn hay không, hơn nữa, chỉ sợ là đám người chúng ta không phải là đối thủ."

Quỷ vương tương đương với một tu sĩ cấp Thánh cảnh của Nhân tộc, à Triệu Chính Bình và Từ Kiệt, mặc dù tu vi của bọn họ đã tăng vọt, nhưng tu vi của bọn họ cũng chỉ là Thiên Nhân cảnh mà thôi.

Khoảng cách đến Thánh cảnh vẫn còn cách một đoạn.

Tuỳ tiện động thủ với một tôn Quỷ Vương thì rất nguy hiểm, mà chuyện này cũng khiến Triệu Chính Bình có chút do dự.

Nghe vậy, Từ Kiệt cười nói.

"Vậy chỉ cân chúng ta không động đến cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương kia, giết chết những tên Tà Ma ở dưới chướng của nó là được."

"Vê phần liên quan đến điểm tông môn, tông môn tin tưởng chúng ta hay là tin tưởng những con Tà Ma kia?”

Đúng là Hắc Sơn Quỷ Vương kia không nhúng tay vào chuyện của Thiên Vũ hoàng triều, nhưng chuyện này có còn quan trọng sao? Ta nói ngươi nhúng tay thì chính là ngươi đã nhúng tay.

Nghe Từ Kiệt nói như vậy, Triệu Chính Bình cũng trâm tư một lát, sau đó lập tức gật nhẹ đầu.

"Thật ra thì cũng có thể thử một lần."

Điểm Tông môn còn chưa đủ, mà một khối thịt mỡ lớn được đặt ở ngay bên môi như vậy, cho dù là Triệu Chính Bình thì cũng không thể kiêm chế được sự kích động ở trong lòng.

Về phần các sư huynh đệ khác, nếu nghe được chuyện có thể lấy được điểm tông môn thì sẽ càng không từ chối.

Vì vậy mà sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Triệu Chính Bình, Từ Kiệt đã mang theo một nhóm các sư đệ vội vã tiến về Địa Viêm hoàng triều. Một bên khác, bên trong lãnh thổ của Địa Viêm hoàng triều, trên dãy núi Hắc Sơn, một tòa quỷ cung âm u nằm sau bên trong khe núi.

Toà Quỷ cung vốn là một màu đen nhánh, nhưng lúc này lại có rất nhiều dải ruy băng màu đỏ làm đồ trang trí.

Nhìn qua thì giống như là đang chuẩn bị cho lễ thành thân.

Trên thực tế cũng đúng là như vậy, mấy ngày nữa sẽ là ngày thành thân của Hắc Sơn Quỷ Vương.

Về phần đối phương, nghe nói là nữ nhi của quận thủ một phương thuộc Địa Viêm hoàng triều.

Quỷ Vương cưới nữ tử của Nhân tộc cũng là một chuyện rất hiếm khi xảy ra, nhưng cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này lại rất vui vì chuyện này.

Nó đã cưới không một trăm thì cũng tám mươi nữ tử của Nhân tộc, chỉ là kết cục cuối cùng của những nữ tử Nhân tộc này cơ hồ đều bị ngược đãi đến chết, hiếm khi sống sót được quá một tháng.

Mà đây cũng chính là sự tàn bạo của Tà Ma.

Nhưng khi đối mặt với thực lực cường đại của Hắc Sơn Quỷ Vương thì những người xung quanh lại hoàn toàn không có năng lực để phản kháng.

Ngay cả quận thủ đại diện cho triều đình, khi đứng trước mặt cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này thì cũng phải khúm núm giống như một con chó giữ nhà.

Không phải hắn không nghĩ tới việc xin triều đình xuất thủ giúp đỡ để tiêu diệt cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này.

Mà là sau khi có mấy tên đảm nhiệm chức quận thủ liên tiếp tấu biểu và thượng tấu lên triều đình không ngừng thì đều như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không có một điểm đáp lại.

Triều đình cứ buông xuôi bỏ mặc Hắc Sơn Quỷ Vương thích làm gì thì làm, hoàn toàn không thèm quan tâm đến sự sống chết của bách tính xung quanh.

Về phương diện này, Hắc Sơn Quỷ Vương tự nhiên càng thêm càn rỡ, mà những người xung quanh hắn, có thể chạy thì đều đã bỏ chạy từ lâu, không thể chạy thoát thì cũng chỉ có thể tham sống sợ chết.

Giờ đây, ngay cả nữ nhi của quận thủ cũng không thể thoát khỏi độc thủ của cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này.

Vì để bảo vệ an toàn tính mạng cho rất nhiều bách tính, quận thủ cũng không còn lựa chọn nào khác, cuối cùng cũng chỉ có thể hy sinh nữ nhi của mình.

Mà lúc này, khắp nơi trong toà thành ở trong quận Hạo Dương cũng tràn ngập quần áo màu đỏ.

Giống với quỷ cung ở Hắc Sơn, nó cũng được trang trí một bộ hỉ khí dương dương*. (Hi khí dương dương: Không khí vui tươi và tràn ngập của ngày kết hôn. )

Tuy nhiên, khi tiến vào trong thành thì ngươi sẽ phát hiện, mặc dù có thể thấy xung quanh toàn bộ tòa thành trì này được trang trí bằng tơ lụa màu đỏ.

Nhưng trên gương mặt của nhóm người đến người đi thì hoàn toàn không một nụ cười tươi nào, ngược lại đều lộ ra vẻ buồn bã thê lương.

Nữ nhi của quận thủ nhà bọn họ rõ ràng là sắp phải xuất giá rôi, nhưng bách tính trong thành lại không cảm thấy vui mừng chút nào, nguyên nhân tự nhiên là vì đối tượng của cuộc xuất giá này chính là cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương khét tiếng kia rồi.

Ai cũng biết, hạ tràng của nữ nhi của quận thủ chỉ cần bị ga đến đó là gì.

Có thể sống được quá một tháng là đã xem như tốt số.

Trải qua hơn một ngày đi đường, cuối cùng thì một đoàn người Triệu Chính Bình và Từ Kiệt và cũng đã đã tới toà thành ở trong quận Hạo Dương.

Lúc này, sau khi cởi bỏ quần áo của Thánh địa Đạo Nhất, một đoàn người Triệu Chính Bình và Từ Kiệt trông giống như một nhóm tán tu tình cờ đi ngang qua đây.

Dọc đường đi chỉ thấy bên trong toà thành ở trong quận Hạo Dương tràn đầy vẻ tử khí trầm trâm, khiến cho một tên đệ tử cảm thấy tò mò mà lên tiếng hỏi.

"Quy mô của thành trì này cũng không nhỏ, có thể nhìn ra được trước đây hẳn là một tòa đại thành, nhưng đáng tiếc khắp nơi đều là phế tích thê lương, cửa hàng ở trên đường phố cũng không có mấy nhà mở cửa."

Cả tòa thành ở trong quận Hạo Dương này khiến người ta sinh ra một cảm giác âm u đầy tử khí.

Hơn nữa, nhóm người đến người đi này, sắc mặt của nguyên một đám lại càng xanh xao vàng vọt.

Ngoài ra, cùng nhau đi tới, đám người Từ Kiệt còn phát hiện, cho đến tận bây giờ bên trong tòa thành này cũng chưa từng gặp qua một tên tu sĩ nào.

Hầu hết người đến người đi này đều là những người bình thường không có tu vi.

Chuyện này thật kỳ lạ, phải biết là ở một lãnh địa như Trung Châu, không nói đến chuyện người người đều có thiên phú tu luyện, chỉ cần dựa vào ưu thế đặc thù về hoàn cảnh được trời đất ưu ái này, ít nhất thì số lượng người bước vào con đường tu hành cũng là chiếm hơn 50%.

Đương nhiên, chiếm phần nhiều ở trong đó vẫn là Luyện Thể cảnh, dù sao thì việc không có thiên phú và không đủ tư nguyên tu luyện mà muốn đột phá Luyện Thể cảnh cũng sẽ rất khó khăn.

Nhưng bên trong toà thành ở trong quận Hạo Dương này, ngay cả một người có tu vi cấp Luyện Thể cảnh cũng không thấy, thực sự là rất kỳ quái.

Xung quanh được trang trí bằng lụa đỏ, đây là nhà ai phải xuất giá rôi? Chơi lớn như vậy luôn sao. Thật vất vả lắm mới có thể tìm được một toà tửu lâu đang mở, mặc dù trong có vẻ rất đổ nát nhưng đây là quán tửu lâu duy nhất đang mở mà mọi người tìm được cho đến tận bây giờ.
Bình Luận (0)
Comment