Chương 816: Cái bà nương này chắc chắn là có vấn đề.
Chương 816: Cái bà nương này chắc chắn là có vấn đề.Chương 816: Cái bà nương này chắc chắn là có vấn đề.
Chương 816: Cái bà nương này chắc chắn là có vấn đề.
Khi mọi người gặp nhau tại Khách diem Tứ Phương, quả nhiên là không có ngoài ý muốn khi Triệu Chính Bình lại làm một trận với Triệu Nhu.
Ngay khi mọi người có mặt vừa ngồi xuống, đang định thảo luận nên động thủ như thế nào thì đột nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ.
"Chư vị sư huynh đệ đều ở đây sao?"
"Âm Nhiêu sư tỷ?"
Nghe vậy, bọn người Triệu Chính Bình đều quay đầu lại nhìn thì thấy một đội đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất đang bước vào, dẫn đầu là một nữ nhân thân mặc váy dài màu đen với thân hình nóng bỏng và nụ cười quyến rũ.
Đại sư tỷ của Ảnh phong, Âm Nhiêu.
Nhìn thấy sự xuất hiện của nàng ấy, Triệu Chính Bình, Từ Kiệt, Thẩm Tiên, Triệu Nhu và Vạn Tượng đều biến sắc, sao con hàng này cũng tới đây vậy?
Đối mặt với sự biến sắc của mọi người, Âm Nhiêu cũng không thèm để ý mà chỉ nở một nụ cười quyến rũ.
"Ta nghe nói nơi này có một đám Tà Ma, bọn hắn đang có ý định công kích Thiên Vũ hoàng triêu, cho nên ta mới tới đây xem một chút."
?22
Lời này vừa nói ra, khiến cho tất cả mọi người có mặt đều là một đầu dấu chấm hỏi, mịa nó ngươi nghe được lời này từ đâu vậy?
Đây quả thực là còn không biết xấu hổ hơn cả bọn hắn, ngay cả hai người Từ Kiệt và Thẩm Tiên cũng làm ra một bộ cam bái hạ phong.
Hai người còn đang suy nghĩ đến chuyện nên giải thích chuyện này với tông môn như thế nào, ai ngờ nữ nhân Âm Nhiêu này lại tự mình đội cái mũ này lên đầu rồi.
Nếu vào lúc này, Hắc Sơn Quỷ Vương có mặt tại đây, đoán không chừng sẽ hô to oan uổng, ta mịa nó chỉ muốn trông coi một mẫu ba phần đất này của chính, người nào mịa nó dám nói ta muốn đi đối phó Thiên Vũ hoàng triều trước rồi?
Nhưng tới thì cũng đã tới rồi, vậy thì cũng không thể lại kêu người ta rời đi được.
Vì vậy, mà nhân số muốn đối phó Hắc Sơn Quỷ Vương lại tăng thêm mấy trăm người.
Sau khi mọi người ngồi vây chung một chỗ thì Từ Kiệt mới miễn cưỡng nói một lần về tình huống mà hắn đã tìm hiểu được trước đó và kế hoạch của mình.
Nếu đã đến đây rồi thì dựa vào bản lĩnh của mình vậy, thật đúng là sói thì nhiều mà thịt thì ít, lúc này chỉ cân thấy ba chữ "điểm tông môn này thì các đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất sẽ cảm thấy giống như được tiêm máu gà vậy. Nghe Từ Kiệt giảng thuật, mọi người ngược lại cũng không có ý kiến gì, nhưng cái tên Vu Minh này thật sự là có chút cố chấp, chẳng lẽ ngay cả nữ nhi của mình mà hắn còn không cần sao?
"Cái này thì có gì khó, nếu Vu Minh không đồng ý thì cứ trực tiếp đến nửa đường thì động thủ chứ sao."
"Ý của sư tỷ là... ?"
"Ta sẽ là người giả làm tân nương, sau đó lại chọn ra mấy người giả làm đội ngũ đón dâu, cuối cùng là quay trở vê Quỷ cung ở Hắc Sơn là xong rồi sao."
Đợi đến khi đội ngũ đón dâu của Tà Ma tiến vào tòa thành ở trong quận Hạo Dương xong thì trực tiếp động thủ.
Nghe đến đây, hai mắt của mọi người cũng lập tức sáng lên, hơn nữa nếu có Âm Nhiêu ở đó thì độ chắc chắn sẽ càng lớn hơn.
Mặc dù công pháp ngụy trang của vị sư muội kia đã đề xuất kế hoạch này trước đó không tệ, nhưng so với Âm Nhiêu thì vẫn có một sự chênh lệch không nhỏ.
Vì vậy, Âm Nhiêu chắc chắn là một ứng cử viên sáng giá nhất trong việc sắm vai tân nương.
Kế hoạch đã định, cho nên ngay đêm đó, Âm Nhiêu đi một chuyến tới Quận Thủ phủ.
Sau đó là quan sát dung mạo, dáng người và các đặc điểm khác của tân nương.
Đối với một người có xuất thân từ Ảnh phong như nàng mà nói, việc lẻn vào một cái Quận Thủ phủ nho nhỏ mà không bị phát hiện, chính là một nhiệm vụ cực kỳ đơn giản.
Sáng sớm ngày hôm sau, người của Thánh địa Đạo Nhất đã rời khỏi quận thành theo từng nhóm một, hơn nữa còn không thu hút sự chú ý của người khác.
Dựa theo kế hoạch của lúc trước, mọi người sẽ mai phục trên con đường duy nhất mà đội ngũ đón dâu phải đi qua.
Cũng không đợi lâu lắm, đến lúc chạng vạng tối, ngay từ phía đằng xa là đã có thể nghe được một trận không khí vui mừng mang theo âm thanh quỷ dị truyền đến.
Tà Ma đón dâu, một cảnh tượng như vậy thực sự là rất hiếm thấy.
Âm Nhiêu dẫn theo một đội đệ tử mai phục ở đây, lúc nhìn thấy đội ngũ đón dâu đang không ngừng tiến đến gần, trên khoé môi của nàng treo lên một nụ cười nhàn nhạt, sau đó nhẹ giọng nói.
"Động thủ."
Có mệnh lệnh, chúng đệ tử từ bốn phương tám hướng xông ra, khiến cho Tà Ma ở trong đội ngũ đón dâu này hoàn toàn không kịp phản ứng.
Nhưng vẫn có một tên quỷ tướng cầm đầu tức giận quát.
"Làm càn, giết bọn chúng." Nhưng chẳng mấy chốc, tất cả bọn chúng đều đã bị trảm ở dưới kiếm của Âm Nhiêu.
Thân là đại đệ tử của Ảnh phong, sức chiến đấu của Âm Nhiêu là không thể địch nổi, hơn nữa thân pháp của nàng ta còn rất quỷ dị, chiêu thức càng thêm âm độc, dù sao thì ngay cả đám người Triệu Chính Bình và Từ Kiệt cũng không dám đi khiêu khích nữ nhân này.
Sau khi giết chết hầu như không còn Tà Ma ở trong đội ngũ đón dâu này, Âm Nhiêu mới cười với đám sư đệ và sư muội ở chung quanh.
"Đi thôi, chư vị sư đệ và sư muội."
Nói xong, Âm Nhiêu đã ngồi vào trong chiếc kiệu, trong khi tất cả các sư huynh đệ đều biến thành dáng vẻ của Tà Ma mà lập tức quay trở về, hướng vê phương hướng của Quỷ cung ở Hắc Sơn mà đi.
Nhóm đệ tử đi theo Âm Nhiêu này đều am hiểu thuật pháp biến ảo và ngụy trang.
Về phân những người khác, dưới sự chỉ huy của đám người Triệu Chính Bình và Từ Kiệt, bọn họ sẽ tiếp cận Quỷ cung ở Hắc Sơn từ các hướng khác nhau, đến lúc đó sẽ cùng nhau hành động.
Một đường đi lên không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, dù sao thì toàn bộ tu sĩ ở quận Hạo Dương đều đã bị Hắc Sơn Quỷ Vương giết chết.
Khi những người bình thường nhìn thấy "thuộc hạ" của Hắc Sơn Quỷ Vương, làm gì có chuyện dám trêu chọc vào bọn họ chứ? Chưa chi đã tự mình né tránh từ phía xa rồi.
Ngay cả khi vừa tiến vào dãy núi Hắc Sơn thì cũng đều không có một con Tà Ma nào dám ra ngăn cản, dù sao thì chuyện liên quan đến đại hỉ của Quỷ Vương đã được lan truyền ở bên trong đám Tà Ma này từ lâu.
Mắt thấy đội ngũ đón dâu quay trở về, làm gì có ai đui mù đến mức dám bước ra ngăn cản chứ.
Bên trong Quỷ cung, cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương có thân hình khôi ngô, làn da ngăm đen, miệng sinh răng nanh, sau khi nghe được tin tức vê việc đội ngũ đón dâu đã bình an trở về thì cũng phát ra những tiếng sang sảng cười.
"Ha ha, xem như cái tên Vu Minh này thức thời, không có phản kháng, không tồi."
"Đi, mang tiểu mỹ nhân này chờ ở trong động phủ của bổn vương đi."
Sau khi tiểu âm này rơi xuống, Hắc Sơn Quỷ Vương đã uống hào sảng với một đám thủ hạ có mặt.
Chỉ là thứ mà bọn chúng uống không phải là rượu mà là máu người, mà thứ này là mỹ vị ngon nhất dành cho Tà Ma.
Sau một phen ồn ào, cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này rốt cuộc cũng không thể chờ đợi được nữa mà đi về phía động phủ.
Ha ha, mỹ nhân, ta tới đây.' Vừa đẩy cửa vào, trước đó Hắc Sơn Quỷ Vương đã sớm nghe nói nữ nhi của Vu Minh có dung mạo xinh đẹp, dịu dàng điềm tĩnh, cũng chính là một mỹ nhân hiếm có.
Cũng chính vì thế mà hắn mới lập tức động tâm, sau đó cưỡng ép cưới trở về.
Nhưng mà, cửa phòng vừa mở ra, nhìn mỹ nhân đang ngồi ở trên giường, thậm chí là ngay cả khăn trùm đầu cũng không có, khiến cho cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này cảm thấy có chút nghi hoặc.
Âm Nhiêu vẫn luôn ở trong động phủ chờ để lấy đầu của lão quỷ này thì đã sớm chán muốn chết rồi, cho nên đương nhiên là không khả năng thành thật làm một tân nương đội khăn voan ngồi yên tại chỗ.
Lúc này vừa nhìn thấy cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương kia cuối cùng cũng chịu tới, Âm Nhiêu lập tức nở một nụ cười quyến rũ, vươn bàn tay năm ngón của mình ra.
"Đại vương, tại sao đến giờ này thì ngươi mới chịu đến, có phải là đã quên người ta rồi không?”
Hả?
Cảnh tượng này trực tiếp khiến Hắc Sơn Quỷ Vương ngây người.
Không phải mọi người đều nói nữ nhi của Vu Minh dịu dàng điềm tĩnh, tính cách hướng nội, là điển hình của một tiểu thư khuê các sao?
Tại sao nữ nhân ở trước mặt này lại có một bộ dáng lang lơ như vậy chứ?
Hắc Sơn Quỷ Vương cảm thấy có gì đó không đúng, cái này mẹ nó cũng khác quá xa so với lời đồn đại rồi.
Lúc nhìn thấy Hắc Sơn Quỷ Vương đứng sững sờ nguyên tại chỗ với vẻ mặt kỳ lạ như vậy, Âm Nhiêu cũng nhanh chóng phản ứng lại, rõ ràng là mình đã diễn giống lắm rồi mà.
Lúc bí mật quan sát nữ nhi của Vu Minh trước đó, Âm Nhiêu lập tức phát hiện, nữ nhân này thực sự là một tiểu thư khuê các.
Cho dù là cách ăn nói là trong lúc phất tay thì đều hiển thị rõ khí chất dịu dàng.
Quả thực là khác một trời một vực so với bộ dạng hiện tại của nàng.
Đối mặt với sự nghi ngờ của Hắc Sơn Quỷ Vương, Âm Nhiêu nhanh chóng ngồi thẳng dậy, hai tay đặt ở trên đầu gối, ra dáng của một tiểu thư khuê các.
Thậm chí còn nắm chặt hai tay, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
Cắn chặt hàm răng, hai mắt đỏ bừng, cố nén nước mắt, chỉ trong trong nháy mắt đường như đã biến thành một người khác.
Mà cái này càng làm Hắc Sơn Quỷ Vương bối rối hơn.
"Mịa nó không đúng rồi, cái điệu bộ õng ẹo tạo dáng người vừa rồi của ngươi đâu?"