Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 128 - Chương 817: Ngay Cả Quỷ Vương Cũng Sững Sờ

Chương 817: Ngay cả Quỷ Vương cũng sững sờ Chương 817: Ngay cả Quỷ Vương cũng sững sờChương 817: Ngay cả Quỷ Vương cũng sững sờ

Chương 817: Ngay cả Quỷ Vương cũng sững sờ

Trước sau chỉ trong một cái nháy mắt, giường như mỹ nhân ở trên giường kia đã biến thành một người khác.

Mà điều này làm cho Hắc Sơn Quỷ Vương có chút không thể tin được mà dụi hai con mắt, sau khi định thần thì dán mắt vào người Âm Nhiêu đang ngồi thẳng ở trên giường.

Đúng rồi, đây là nữ nhi của Vu Minh, cái cảnh mới vừa rồi là cái quỷ gì vậy?

Nhìn thấy Hắc Sơn Quỷ Vương vẫn sững sờ đứng yên tại chỗ, Âm Nhiêu ôn nhu nói một câu.

"Mong rằng sau này bổn vương có thể thương tiếc cho tiểu nữ tử."

Hả?

Không đúng rồi, thực sự có gì đó không ổn, mặc dù Hắc Sơn Quỷ Vương cưới qua không ít thiếu nữ của Nhân tộc, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp phải một tình huống như vậy.

Trước kia, những cô thiếu nữ của Nhân tộc, không một người nào là không tỏ ra hoảng sợ, lòng như tro nguội khi nhìn thấy hắn.

Nhưng nữ nhi của Vu Minh ở trước mặt này lại thực sự không hợp thói thường.

Mẹ nó lão tử là Quỷ Vương, còn thương tiếc cái lông?

Hít một hơi thật sâu, Hắc Sơn Quỷ Vương cất bước đi tới trước mặt Âm Nhiêu, gắt gao nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mặt, ngữ khí khàn khàn lạnh như băng mà nói.

"Ngươi thật sự là nữ nhi của Vu Minh sao?"

'Đại vương nói như vậy là có ý gì?

Nghe vậy, Âm Nhiêu ngẩng đầu lên, đôi mắt to khẽ rung động, a vẻ vô tội mà hỏi, nói thầm trong lòng.

Chẳng lẽ lão quỷ này đã phát hiện ra cái gì rồi?

Nhưng điều đó cũng có thể không đúng, thuật ngụy trang của mình tuyệt đối đáng tin cậy, đừng nói là cái tên gia hoả Hắc Sơn Quỷ Vương vừa mới bước vào Quỷ Vương cảnh này, cho dù là những lão quỷ đã tu thành Quỷ Vương cảnh viên mãn kia thì cũng tuyệt đối không có khả năng nhìn ra bất kỳ manh mối nào.

Sau khi nghĩ như vậy, Âm Nhiêu mới định thần lại, sau đó là bốn mắt nhìn nhau với Hắc Sơn Quỷ Vương.

Lúc nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp kia của Âm Nhiêu, Hắc Sơn Quỷ Vương nghỉ ngờ hỏi.

"Ngươi không sợ bổn vương sao?"

"Sợ.

Hả? Ngươi mẹ nó làm gì có chỗ nào tỏ ra sợ hãi chứ, ngay cả hai giọt nước mắt nơi khóe mắt, trong mắt Hắc Sơn Quỷ Vương thì cũng đều là nước mắt cá sấu.

Đối mặt với Hắc Sơn Quỷ Vương đang sững sờ đứng nguyên tại chỗ, lúc này Âm Nhiêu cảm thấy có chút lo lắng.

Lão quỷ này sao lại vô dụng như vậy, đó không phải là người mà hắn muốn sao? Hiện tại bản cô nương đang ngồi an vị ở bên cạnh ngươi, ngươi lại không còn dùng được nữa sao?

Không còn cách nào khác, Âm Nhiêu chỉ có thể chủ động tấn công.

Chỉ thấy nàng chậm rãi đứng dậy, đi đến trước bàn, cầm lấy hai ly rượu đã chuẩn bị từ trước, nhẹ nhàng nói.

"Đại vương, dựa theo quy củ của Nhân tộc chúng ta, chén rượu giao bôi này còn phải uống."

Hả?

Hắc Sơn Quỷ Vương đương nhiên biết chén rượu giao bôi này là gì, hắn đã từng uống qua, hơn nữa còn uống cũng không ít.

Chỉ là mẹ nó, tại sao lần này lại đổi thành nữ nhân kia chủ động nói ra chứ?

Trước kia không có bất cứ nữ nhân của Nhân tộc nào là không bị chính mình dọa cho choáng váng, thậm chí là ngay cả việc uống chén rượu giao bôi này cũng được thực hiện dưới sự ép buộc của Hắc Sơn Quỷ Vương.

Nhưng Ân Nhiêu trước mặt lại chủ động bưng chén rượu giao bôi này lên, nữ nhân này rốt cuộc là bị làm sao vậy?

Nhìn chén rượu giao bôi đã được đưa tới trước mặt mình, khiến cho Hắc Sơn Quỷ Vương không hiểu ra sao, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

“Đại vương, ngươi bị làm sao vậy?”

Mãi cho đến khi Âm Nhiêu mở miệng gọi hắn, Hắc Sơn Quỷ Vương mới tỉnh táo trở lại.

Ánh mắt phức tạp mà nhìn về phía thiếu nữ điềm đạm ở ngay trước mắt, hắn hít sâu một hơi, sau đó trâm giọng nói.

"Bổn vương muốn uống ly đó."

Nữ nhân này rất không thích hợp, mặc dù Hắc Sơn Quỷ Vương không không phát giác được bên trong hai ly rượu này có vấn đề gì, nhưng vì lý do đảm bảo an toàn, hắn vẫn muốn đổi ly với Âm Nhiêu.

Đối với cái này, Âm Nhiêu không do dự mà vừa cười vừa đổi.

Thấy thế, Hắc Sơn Quỷ Vương mới lập tức uống một hơi cạn sạch.

Mặc dù nữ nhân ở trước mặt này thực sự rất kỳ lạ, nhưng sau khi nghĩ lại, Hắc Sơn Quỷ Vương lại cảm thấy không có gì đáng lo lắng.

Cho dù có nhìn trái nhìn phải thì đối phương cũng chỉ là một thiếu nữ của Nhân tộc, hơn nữa còn không có một chút tu vi.

Dù sao thì chính mình cũng là Quỷ Vương của một phương, chẳng lẽ còn có thể sợ hãi một nữ nhân yếu đuối này sao.

Có lẽ Hắc Sơn Quỷ Vương sẽ không bao giờ ngờ rằng, Âm Nhiêu ở trước mặt mình không phải là một nữ nhân yếu đuối.

Sở dĩ nàng có thể che giấu toàn bộ tu vi của mình, đương nhiên là vì bảo vật trên người rồi.

Thân là đại đệ tử của Ảnh Phong, nhất định là phải có vô số cách che giấu khí tức của mình, Hắc Sơn Quỷ Vương nhìn không thấu cũng là chuyện bình thường.

Đặt ly rượu xuống, sau khi Hắc Sơn Quỷ Vương ổn định lại tâm tình của mình, cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười rồi nói.

"Ngươi rất không tệ, bổn vương rất vừa ý."

Không nói tới những cái khác, chỉ riêng về dung mạo của nữ nhi nhà Vu Minh kia quả thực là không tâm thường, khiến cho Hắc Sơn Quỷ Vương không khỏi cảm thấy trong lòng nóng lên.

Trong số rất nhiều thê tử đến từ Nhân tộc, chỉ có nữ nhi nhà Vu Minh ở trước mặt hắn mới được cho là xinh đẹp nhất.

Mà điều này cũng khiến Hắc Sơn Quỷ Vương cảm thấy hài lòng, còn nghĩ đến việc có nên giữ nữ tử này một đoạn thời gian nữa hay không.

Dù sao thì thật khó có thể tìm thấy một nữ tử xinh đẹp như vậy ở quận Hạo Dương này.

Hắc Sơn Quỷ Vương vẫn biết tự mình hiểu rất rõ, biết mình mặc dù là Quỷ Vương một phương, nhưng nói thật, tại lãnh địa của Quỷ Vương, có thể nói nó là một sự tôn tại ở đáy vực.

Tu vi Quỷ Vương cảnh sơ kỳ, đã trôi qua nhiều năm như vậy, nhưng hắn vẫn hoàn toàn không có tiến bộ.

Sức chiến đấu lại càng tâm thường, cho nên lúc Hắc Sơn Quỷ Vương làm việc vẫn rất thành thật, là một kẻ hiếp yếu sợ mạnh.

Hắc Sơn Quỷ Vương chỉ dám làm mưa làm gió ở bên trong quận Hạo Dương, về phần những tu sĩ tông môn đi ngang qua kia, cũng như các quận phủ khác của Địa Viêm hoàng triều, hắn không dám đụng đến dù chỉ là một cây kim sợi chỉ.

Có lẽ cũng là bởi vì ý nghĩ của nó muốn an phận ở một góc, cho nên đã lâu như vậy cũng không có người chú ý tới nó.

Lúc này thật vất vả lắm mới gặp được một vị mỹ nhân như vậy, cho nên cũng không thể tuỳ tiện giết chết.

Nghĩ như vậy, Hắc Sơn Quỷ Vương cao giọng cười một tiếng, muốn ôm Âm Nhiêu vào trong ngực của mình từ phía sau.

Nhưng hắn vừa mới duỗi tay ra, đột nhiên cảm thấy dưới bụng truyền đến cảm giác đau nhói, cúi đầu nhìn xuống, khá lắm, một cây dao găm đang cắm chặt vào bụng của hắn. "Ngươi...'

Trong mắt lóe lên một tia hàn ý, sau đó ngẩng đầu rồi lạnh lùng nhìn về phía Âm Nhiêu.

Nữ nhân này quả nhiên có vấn đề, trước đây đều là do nàng ấy đã giả vờ.

Tuy nhiên, chỉ với một con dao găm mà ngươi nghĩ có thể giết chết mình sao?

Trong mắt của hắn cũng không có quá nhiều kinh hoảng, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vào Âm Nhiêu, sau đó lạnh lùng nói.

"Ngươi cho rằng làm như vậy là có thể đối phó với bổn vương sao?"

Vừa nói, Hắc Sơn Quỷ Vương vừa rút con dao găm từ trong bụng ra, sau đó đặt vào trong lòng bàn tay của mình mà đùa nghịch, cái này còn là một thanh pháp khí, xem ra tiểu mỹ nhân này đã có sự chuẩn bị mà đến.

Chỉ là đáng tiếc, cho dù có là pháp khí thì chẳng lẽ còn có thể làm hại bổn vương sao?

Vừa chơi đùa con dao găm ở trong tay, vừa cười lạnh nói.

"Muốn lấy loại phương pháp này để đối phó với bổn vương, chỉ tiếc là suy nghĩ của ngươi quá mức ngây thơ rồi, ngươi nói xem, bản vương nên xử trí ngươi thế nào đây?"

"Ta nên chà đạp ngươi đến chết, hay đơn giản là dứt khoát giết chết hết tất cả mọi người ở quận Hải Dương?"

Vốn tưởng rằng lời này vừa nói ra sẽ khiến Âm Nhiêu lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nhưng sau khi lời vừa dứt, Hắc Sơn Quỷ Vương lập tức phát hiện, Âm Nhiêu lại không hề biến sắc.

Ngay cả cái này cũng không sợ sao? Nữ nhân này dũng cảm đến mức đó sao? Hay là nói ngươi đã chuẩn bị để chịu chết từ lâu rồi?

Nhưng cái này cũng không đúng, cho dù bản thân nàng không sợ chết, vậy còn các bá tánh ở quận Hạo Dương thì sao? Khi đó, không phải là do Vu Minh bị chính mình dùng tính mạng của bách tính làm uy hiếp, cho nên mới gật đầu đồng ý sao.

Âm Nhiêu không những không sợ hãi, thậm chí khóe miệng còn lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt vẫn giống như trước mà nhìn về phía Hắc Sơn Quỷ Vương, sau đó không nhanh không chậm nói.

"Ta đương nhiên biết, chỉ bằng một con dao găm thì không thể đả thương được ngươi, dù sao Quỷ Vương cảnh cũng không dễ bị tru sát như vậy."

"Nhưng con dao găm này là do Liên minh Luyện khí sư chế tạo, toàn thân được làm từ đá Khai Dương, mặc dù không gây tổn thương đến tu sĩ của Nhân tộc, nhưng đá Khai Dương này là một loại chí cương chí dương, có khả năng khắc chế tuyệt đối đối với Tà Ma."
Bình Luận (0)
Comment