Chương 818: Chuẩn bị đầy đủ
Chương 818: Chuẩn bị đầy đủChương 818: Chuẩn bị đầy đủ
Chuong 818: Chuan bi day du
Sau khi nghe Âm Nhiêu nói như vậy, Hắc Sơn Quỷ Vương lập tức biến sắc, cư nhiên là đá Khai Dương...
Chỉ trong chốc lát, nó lại cười thành tiếng.
"Đá Khai Dương đúng là có thể khắc chế Tà Ma, chẳng lẽ ngươi lại ngây thơ thật sự cho rằng, chỉ dựa vào đá Khai Dương là có thể tru sát bản vương sao?"
Hắc Sơn Quỷ Vương thật sự không ngờ con dao găm này lại được làm bằng đá Khai Dương, nhưng nếu cho rằng chỉ dựa vào một mình thứ này mà có thể đối phó nó thì cũng quá ngây thơ rồi.
Tuy nhiên, sau khi nghe những gì nó nói, Âm Nhiêu cũng không có chút nào để ý, vẫn giữ nụ cười đó ở trên mặt.
"Ta đương nhiên không cho rằng chỉ dựa vào đá Khai Dương là có thể giết chết được một tôn Quỷ Vương. Đừng nói là chém chết, đoán không chừng thì ngay cả trọng thương cũng không thể làm được, cho nên... Ta lại bổ sung thêm một chút nguyên liệu."
“Thêm một chút nguyên liệu sao?"
"Đúng vậy, Thiên Cương Xích Hoa nghiền thành bột."
"Ngươi...
Thiên Cương xích hoa, lời này vừa nói ra, khiến cho cái tên Hắc Sơn Quỷ Vương này lập tức ngây ngẩn cả người, hai mắt không thể tin mà trừng đến căng tròn.
Nhìn Âm Nhiêu trước mặt, Hắc Sơn Quỷ Vương chỉ cảm thấy cả người quỷ đều tê dại.
Mẹ nó, rốt cuộc thì nữ nhân này bị làm sao vậy, thủ đoạn vô biên, đá Khai Dương còn chưa tính, ngay cả Thiên Cương Xích Hoa cũng xuất ra luôn rồi.
Phải biết, đây chính là Linh Bảo thất phẩm.
Nó chỉ mọc ở những nơi nắng nóng, đối với Tà Ma mà nói, Thiên Cương Xích Hoa này cũng là một sự tồn tại giống như thiên địch, còn khiến Tà Ma khiếp sợ hơn cả đá Khai Dương.
Nhưng còn không đợi Hắc Sơn Quỷ Vương định thần lại, Âm Nhiêu đã nói tiếp.
"À, đúng rồi, ta còn bỏ thêm một chút Thất Tinh Hùng Hoàng Phấn vào trong chén rượu mà ngươi vừa uống."
Hả?
Thất Tinh Hùng Hoàng Phấn? Lần này, Hắc Sơn Quỷ Vương đã hoàn toàn bị tê dại.
Đá Khai Dương, Thiên Cương Xích Hoa, hiện tại ngay cả Thất Tinh Hùng Hoàng Phấn cũng tới, nàng chuẩn bị kỹ càng đến mức nào chứ?
"Không thể nào, vừa rồi ly rượu kia..." Rõ ràng vừa rồi nó đã uống ly rượu kia của Âm Nhiêu, kể từ đó, chắc chắn là nàng cũng đã uống phải chén rượu có chứa Thất Tinh Hùng Hoàng Phấn mới đúng.
Mặc dù Thất Tinh Hùng Hoàng Phấn có tính uy hiếp với Tà Ma cao hơn, nhưng dù sao thì bản thân nó cũng là vật có chứa kịch độc, cho dù là tu sĩ của Nhân tộc uống vào thì cũng vô cùng nguy hiểm.
Nữ nhân này muốn chết cùng mình sao?
Hắc Sơn Quỷ Vương không thể tin được mà nghĩ đến, bởi vì nhất định là sẽ không có chuyện đồng quy vu tận, mà bên trong Đạo Nhất tông cũng không có truyền thống này.
Có thể giết chết ngươi, hà tất còn muốn đồng quy vu tận làm gì?
Cho nên, Âm Nhiêu cũng không thèm để ý mà cười nói.
"Ngươi đoán không sai, hai ly rượu vừa rồi đều có độc, nhưng ta đã uống thuốc giải từ trước.
"Ngươi...'
Giờ phút này, Hắc Sơn Quỷ Vương chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, không ngờ nữ nhân trước mặt này lại quỷ quyệt đến mức đó?
Cùng lúc đó, Hắc Sơn Quỷ Vương cũng cảm thấy bên trong cơ thể của mình cũng có chút khác thường.
Đá Khai Dương, Thiên Cương Xích Hoa và Thất Tinh Hùng Hoàng Phấn của trước đó, ngay tại lúc này cũng lần lượt bộc phát ở bên trong cơ thể.
Miệng vết thương không ngừng vẫn tiếp tục khuếch tán ra từng luông quỷ khí màu đen.
Hai mắt của hắn cũng trở nên đỏ như máu.
Mặc dù Hắc Sơn Quỷ Vương đã cố gắng hết sức để áp chế độc tố ở bên trong cơ thể nhưng vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Trong mắt tràn đầy sát ý, như thế nào chưa từng nghĩ tới, bản thân sẽ có một ngày lại thua ở trong tay của một nữ tử Nhân tộc.
Lúc này, Hắc Sơn Quỷ Vương cũng không rảnh đoái hoài đến sắc đẹp gì đó, cắn răng nói ra.
"Bổn vương giết chết ngươi."
Nữ nhân này mưu mô như thế, thiếu chút nữa là đã thua ở trong tay của nàng rồi, cho nên nhất định không được giữ lại.
Vừa nói, Hắc Sơn Quỷ Vương vừa định xuất thủ, mà cùng lúc đó, ba người Từ Kiệt, Triệu Chính Bình, Tân Long cũng từ ngoài cửa xông vào.
Ba người bọn họ đã mai phục ở bên ngoài từ sớm vì chờ đợi thời cơ ra tay thích hợp.
Lúc này là thời cơ thích hợp, cho nên ba người bọn họ tự nhiên sẽ không tiếp tục ẩn giấu nữa. "Ngươi...'
.
Nhìn thấy ba tu sĩ của Nhân tộc đột nhiên xông vào, Hắc Sơn Quỷ Vương lại sửng sốt.
Nơi này là Quỷ cung của nó mà? Tại sao lại có tu sĩ của Nhân tộc ở đây?
Cho dù có nói như thế nào thì nó cũng không thể tưởng tượng được, ngay trong đội ngũ đón dâu trước đó lại hoàn toàn là do những tên tu sĩ Nhân tộc này ngụy trang.
Vì vậy, trốn ở bên trong Quỷ cung không phải là một điều rất bình thường sao.
"Chết cho bổn vương."
Không nghĩ ra, cũng không nghĩ nhiều nữa, Hắc Sơn Quỷ Vương nén giận xuất thủ, bốn người Âm Nhiêu cũng không chút khách khí mà phát động phản kích.
Nếu là thời kỳ toàn thịnh, cho dù bốn người bọn họ có liên thủ đối phó với một tôn Quỷ Vương, cho dù đối phương có là Quỷ Vương sơ kỳ thì cũng cực kỳ khó khăn.
Bởi vì khoảng cách giữa Thánh cảnh và Thiên Nhân cảnh quá lớn.
Nhưng hiện tại, thực lực của Hắc Sơn Quỷ Vương đã bị giảm xuống từ mười còn một, hơn nữa còn phải luôn vận dụng vận dụng quỷ khí để áp chế độc tính ở trong người.
Kể từ đó, nếu bốn người hợp lực, cơ hội chiến thắng sẽ lớn hơn nhiều.
Cho nên bốn người cũng không chút khách khí, lần lượt hy sinh binh khí của mình, để đại chiến cùng một chỗ với Hắc Sơn Quỷ Vương.
Hắc Sơn Quỷ Vương vốn là sát ý lẫm liệt, nhưng sau khi giao thủ thì mới đột nhiên phát hiện, bốn tên tu sĩ Nhân tộc ở trước mặt mình không phải chỉ là những tán tu bình thường.
Không nói đến tu vi Thiên Nhân cảnh, chiến lực của bọn họ càng có thể gọi là một sự tôn tại đỉnh cấp cùng giai.
Lực chiến đấu như vậy tuyệt đối không phải là thứ mà một tán tu có thể đạt được, bọn họ tuyệt đối là những đệ tử tinh anh chỉ có những đại tông môn kia mới có thể bồi dưỡng được.
Ngay cả những tiểu tông môn đó cũng không thể làm điều này.
Trong lúc nhất thời, suy nghĩ ở trong đầu của Hắc Sơn Quỷ Vương xoay chuyển, tự hỏi không biết mình đã vô tình đắc tội với đại tông môn nào?
Về thực lực của Quỷ cung ở Hắc Sơn nhà nó, Hắc Sơn Quỷ Vương vẫn rất rõ ràng, đừng nói đến việc đối mặt với những đại tông môn kia, thậm chí đối mặt với một số tiểu tông môn nhỏ mà thôi thì cũng là hữu tâm vô lực.
Cho nên xưa nay nó chưa bao giờ dám khiêu khích đệ tử của tông môn, cùng lắm thì sẽ bắt đầu ra tay từ một số tán tu không có lai lịch.
Nhưng bây giờ, lại có đệ tử của tông môn đánh tới cửa rồi.
Trong lúc nhất thời, thế công của Hắc Sơn Quỷ Vương chậm lại, sau đó cau mày nói. "Chư vị, Quỷ Cung Hắc Sơn của ta hẳn là không có đắc tội với các ngươi chứ? Chẳng lẽ mọi người không thể nước giếng không phạm nước sông sao?"
"Tu sĩ chúng ta còn có thể còn có thể nước giếng không phạm nước sông với đám Tà Ma các ngươi sao?”
Từ Kiệt cười khẩy.
"Bổn vương chưa từng đả thương đến bất cứ đệ tử nào của tông môn."
"Nhưng ngươi đã giết chết không ít Nhân tộc, quận Hạo Dương quỷ khí đầy trời, số lượng người đã đi đời nhà ma ở trong tay của ngươi hẳn là cũng không ít."
"Chuyện đó thì liên quan gì đến các ngươi?"
Hắc Sơn Quỷ Vương tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói.
Trong số những tu sĩ Nhân tộc mà nó đã tiếp xúc trước đây, người nào không phải cao cao tại thượng, bê ngoài là trông có vẻ đường hoàng, nhưng thực tế, làm gì có mấy ai để những người bình thường vào trong mắt chứ?
Chính vì vậy mà những tu sĩ này đều biết rõ ràng về sự tôn tại của Hắc Sơn Quỷ Vương, nhưng họ chưa từng chú ý đến nó.
Chỉ là một số phàm nhân chết thì cũng đã chết mà thôi, huống chi Hắc Sơn Quỷ Vương biết cho những tu sĩ này một số bảo vật hoặc ích lợi nào đó.
Mà thậm chí những tu sĩ này còn không quan tâm đến sự sống chết của bách tính ở quận Hải Dương.
Nhưng hiện tại, bọn người Từ Kiệt lại hoàn toàn khác biệt, đối mặt với sự phản bác của Hắc Sơn Quỷ Vương, Từ Kiệt lại cười lạnh một tiếng.
" Bớt nói nhiều lời, Hắc Sơn Quỷ Vương, ngươi có ý định tiến công Thiên Vũ hoàng triều, chúng ta tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.'
Hả?
Từ khi nào mà ta muốn tấn công Thiên Vũ hoàng triều rồi? Ngay cả đệ tử tông môn bình thường cũng không dám khiêu khích, làm sao có thể chủ động tiến công Thiên Vũ hoàng triều được cơ chứ?
Vu khống, đây rõ ràng là đang vu khống trắng trợn.
Nghe vậy, trong lòng của Hắc Sơn Quỷ Vương lại dâng lên nộ hoả, mặc dù hắn đã từng gặp qua người bị oan uổng, nhưng chưa từng nhìn thấy có người dám ăn nói bừa bãi như thế.
Mấy cái thủ đoạn vu hãm rõ ràng và thô thiển như vậy, ngay cả Tà Ma cũng không dám nói ra khỏi miệng, vậy mà đám người này lại...
"Nói bậy, bổn vương chưa từng có ý nghĩ như vậy, các ngươi làm vậy là muốn gán tội cho người khác." "Gán tội cho người khác sao? A, ta nói ngươi có thì ngươi phải có, đi chết đi. - "Ngươi...'