Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 151 - Chương 840: Nguyên Thương Huynh, Ngươi Đây Là...

Chương 840: Nguyên Thương huynh, ngươi đây là... Chương 840: Nguyên Thương huynh, ngươi đây là...Chương 840: Nguyên Thương huynh, ngươi đây là...

Chương 840: Nguyên Thương huynh, ngươi đây là...

Bên cạnh mấy người Thánh Chủ Vân La và Lý Chính Thanh, theo sau bọn họ là Nguyên Thương, Tần Sơn Hải, Lâm Phá Thiên và một nhóm đệ tử Huyết Đao Phong và Bá Thương phong.

Nghe thấy người đến là Thánh địa Đạo Nhất, trong mắt của Uông Lâm đột nhiên lóe lên một tia lạnh lẽo, dù sao trước đó khi hắn còn ở Đông Châu thì cũng có chút mâu thuẫn với Đạo Nhất Tông.

Nhưng lúc này hắn lại không nói gì, hơn nữa hiện tại Thánh địa Đạo Nhất đã sớm không còn như xưa nữa.

Chưa kể hắn chỉ là một đại trưởng lão của Thánh địa Vân La, cho dù bản thân có đột phá đến Đế cảnh, ngồi lên vị trí Thánh chủ, chỉ sợ cũng không dám tùy tiện tấn công Thánh địa Đạo Nhất.

"Bái kiến Nguyên Thương tiền bối, bái kiến các vị đạo hữu."

Cho nên Uông Lâm chỉ có thể thành thật chắp tay hành lễ trước đám người Nguyên Thương.

"Được rồi, đừng nói nhảm nữa. Ta và Nguyên Thương huynh sẽ chạy tới Thiết Lao quan trước, còn ngươi sẽ suất lĩnh các đệ tử mau chóng đuổi tới."

"Vâng, Thánh chủ."

Thánh chủ Vân La và Nguyên Thương đều có tu vi cấp Đại Đế, với tốc độ của hai người thì chỉ cần trong vòng nửa canh giờ là đủ đuổi tới Thiết Lao quan.

Về phần các đệ tử còn lại, bọn họ chỉ có thể chạy đến đó sau, còn hai người sẽ đi ổn định tình hình ở Thiết Lao quan trước.

Thánh chủ Vân La thực sự không ngờ đám Man tộc đó sẽ chọn thời điểm quan trọng như thế này mà tấn công Thiết Lao quan vào thời điểm này.

Dưới tình huống bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể hướng Đạo Nhất tông cầu viện, may mắn là Tề Hùng và Dư Mạt không từ chối, lập tức yêu cầu Nguyên Thương dẫn theo các đệ tử hai phong tới đây trợ giúp.

Trong trường hợp này, bên trong Thiết Lao quan sẽ có hai vị Đại Đế tọa trấn, điều này có lẽ đủ để ổn định thế cục.

Thánh chủ Vân La đương nhiên không biết, lúc này ở Thiết Lao quan đã có một sự tồn tại cấp Đại Đế, cộng thêm hai người bọn họ thì nơi đó sẽ có ba người.

Hai người không dám lãng phí thêm thời gian nữa mà lập tức xông về Thiết Lao quan, còn đông đảo các đệ tử của Thánh Địa Vân La sẽ theo sự chỉ huy của các chấp sự mà chia thành từng nhóm, sau đó rời khỏi thành Phong Sa, hướng về Thiết Lao quan. Hai người Tần Sơn Hải và Lâm Phá Thiên sẽ ở lại chờ các đệ tử của mình lần lượt bước ra khỏi Truyền Tống Trận.

Hoặc có lẽ do đây là lần đầu tiên tiếp xúc với đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất, cho nên có rất nhiều đệ tử của Thánh địa Vân La liếc mắt tò mò, thấp giọng bàn luận.

"Bọn họ là đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất, thoạt nhìn không tệ."

"Đúng vậy, đám người đứng đầu đều là Thiên Nhân cảnh, so với đám sư huynh bọn họ không yếu hơn là bao."

"Trước đây ta còn tưởng rằng đám người kia chỉ là mới có một Đại Đế, khẳng định không thể so sánh với chúng ta."

"Người ta có thể tấn thăng lên Thánh Địa, vậy nhất định là có nguyên nhân. Bằng không, ngươi cho rằng Thánh chủ là đồ ngu ngốc sao?"

“Cũng đúng.

"Nếu có cơ hội, ngược lại có thể tỷ thí với bọn họ một chút."

"Chờ giải quyết xong chuyện của Thiết Lao quan xong rồi nói xong."

"Đừng nói nhảm nữa, chấp sự thông báo tập hợp rồi, chuẩn bị xuất phát đi."

"Được."

Đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất khiến đệ tử của Thánh địa Vân La chấn kinh mất một lúc, mặc dù bọn họ mới tấn thăng lên Thánh địa, nhưng tu vi của rất nhiều đệ tử cũng không hề yếu hơn bọn họ chút nào.

Trong lòng nhất thời, tâm lý hoài nghỉ Thánh địa Đạo Nhất lập tức tan thành mây khói.

Không nói tới những cái khác, chỉ riêng phẩm chất của các đệ tử ở Thánh địa Đạo Nhất này đã hoàn toàn đạt đến cấp độ Thánh địa.

Về phần bên phía Thánh địa Đạo Nhất, lúc đầu bọn họ chỉ liếc nhìn vê phía Thánh địa Vân La một chút, sau đó không còn hứng thú gì nữa.

Không phải nguyên liệu nấu ăn, vô vị.

Về phần tu vi của các đệ tử Thánh địa Vân La đến đâu hay vê những phương diện khác như thế nào, Thánh Địa Đạo Nhất hoàn toàn không thèm để ý đến.

Có chút thời gian còn không bằng ăn thêm hai bát cơm hoặc là làm vài ba cái nhiệm vụ gì đó.

Hắn mạnh hay không mặc hắn mạnh, chỉ cân không đụng đến bát cơm trong ngực là được.

Hơn nữa, nhìn tới nhìn lui thì có ý nghĩa gì chứ.

Bởi vì hiện tại, rất nhiều đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất chỉ quan tâm đến hai việc, một là ăn, hai là luyện tập.

Suy cho cùng, tu luyện cũng là vì ăn cơm, bởi vì nếu như ngươi không nỗ lực tu luyện thì tuyệt đối không có cơm ăn.

Các sư huynh đệ đồng môn ở bên trong Thánh địa Đạo Nhất này, chỉ lân mỗi lân đến giờ ăn cơm, nguyên một đám đều là lục thân bất nhận, cho nên tu vi rớt lại phía sau thì đáng đời bị đói.

Khoảng một phút sau, toàn bộ các đệ tử của hai phong là Huyết Đao Phong và Bá Thương phong đều đi ra khỏi Truyền Tống Trận, nhìn thấy cảnh này, Tần Sơn Hải và Lâm Phá Thiên nhìn nhau gật đầu rồi hô.

"Xuất phát."

Lập tức, chúng đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất cũng lao về hướng Thiết Lao quan mà đi.

Thành Phong Sa này đặc biệt náo nhiệt vào lúc nửa đêm, trên bầu trời, theo hơn nửa canh giờ trước đó, từng đội rồi từng đội của đệ tử Thánh Địa lăng không bay qua, cho đến bây giờ vẫn chưa dừng lại.

“Tới đây bao nhiêu người vậy?”

"Đúng vậy, nửa canh giờ rồi mà còn chưa xong."

"Tính đến bây giờ, ước chừng có gần 10 vạn người, bọn họ đều là đệ tử của Thánh Địa, mà người đứng đầu ít nhất cũng là chấp sự của Thánh Địa."

Tu vi thấp nhất của các chấp sự trong Thánh địa đều là Thiên Nhân cảnh, thậm chí tu vi của một số chấp sự ở vị trí quan trọng còn lên đến cấp Thánh cảnh.

Đệ tử Thánh Địa xuất hiện ở đây nhiều như vậy, hơn nữa phương hướng của bọn hắn đều là đang tiến về Thiết Lao quan.

Cho nên tất cả mọi người đều đoán được, Thiết Lao quan chắc chắn là đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là một chuyện cực kỳ lớn.

Trong lúc mọi người đang khiếp sợ thì có đột nhiên có người hét lên.

"Này, đó là đệ tử của tông môn nào vậy?"

"Ở đâu?"

"Nơi đó, mặc trên người không phải là phục sức của Thánh địa Vân La sao."

"Nơi này... Là Thánh địa Đạo Nhất..."

Một vị tu sĩ nhìn thấy đệ tử của Thánh địa Đạo Nhất thì kinh ngạc thốt lên, bởi vì y phục ở trên đó được trang trí bằng viền vàng, trường bào màu trắng, trên ngực có biểu tượng của các phong trong Thánh địa Đạo Nhất, mà những cái này cũng chỉ có phục sức của Thánh địa Đạo Nhất mới có.

Nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của người này, tất cả những người có mặt đều sửng sốt, sau đó nguyên một đám đều mất bình tĩnh.

"Ngay cả Thánh địa Đạo Nhất cũng ở đây, rốt cuộc thì Thiết Lao quan đã xảy ra chuyện gì?" "Chẳng lẽ Thiết Lao quan bị Man tộc công phá sao?"

"Không thể nào, nơi này là một trong Tam Đại Hùng quan."

"Nếu không phải như thế thì tại sao người của hai thánh địa lại xuất hiện ở đây?"

"Cái này..."

Vừa nghĩ tới Thiết Lao quan có thể bị chọc thủng, rất nhiều người đã tính đến chuyện chạy trốn, nếu không có Thiết Lao quan, thành Phong Sa này còn không phải là nơi đứng mũi chịu sào sao, sẽ trực tiếp gặp phải binh phong của Man tộc.

Đấn lúc đó khi Man tộc đánh tới, người nào có thể sống được?

Trong lúc nhất thời, theo tin đồn vê chuyện liên quan tới việc Thiết Lao quan bị công phá đã lan truyền như điên khắp thành Phong Sa, khiến lòng người bàng hoàng.

Về phần bên ngoài Thiết Lao quan, đại chiến vẫn đang diễn ra, song phương đều thương vong nặng nề.

Bên phía tu sĩ Nhân tộc bị thương vong hơn phân nửa, còn bên phía Man tộc, số lượng thương vong cũng vượt quá 100 ngàn.

"Chết tiệt, giết bọn hắn cho ta."

Chứng kiến sự phản kháng quyết liệt của các tu sĩ Nhân tộc, một đám Mãng Hoàng của Man tộc hoàn toàn tức giận.

Đồng thời, các cuộc tấn công vào các trưởng lão cấp Đại Thánh ngày càng trở nên khốc liệt.

Xét theo tình hình hiện tại, tuy bên phía Nhân tộc đang liều mạng chống cự, nhưng vẫn không có cơ hội chiến thắng, cùng lắm chỉ là trì hoãn thời gian mà thôi.

Ngược lại, trong cuộc Đế chiến trên bầu trời, lão tửu quỷ vẫn đang chiếm thế thượng phong, nhưng chỉ là vẫn không thể giết được Man Đế.

"Ngươi là ai?"

Bị lão tửu quỷ đàn áp từ đầu đến cuối, Man Đế gầm lên giận dữ, nhưng lão tửu quỷ chỉ nhàn nhạt trả lời một câu.

"Chỉ là một lão già nát rượu bình thường thôi."

Cũng đúng lúc này, Thánh chủ Vân La và Nguyên Thương cuối cùng cũng đuổi đến Thiết Lao quan, mà bọn họ cũng đã nhìn thấy cuộc Đế chiến trên bau trời từ xa.

Thánh chủ Vân La bối rối.

"Tại sao Thiết Lao quan này lại có Đại Đế vậy?"

Không phải chứ, lúc Nguyên Thương đứng ở bên cạnh nhìn thấy lão tửu quỷ và Man Đế đang đại chiến ở trên không trung thì hoàn toàn choáng váng, chân mềm nhũn, lach cạch một cái liền quỳ xuống.

Lần này trực tiếp khiến Thánh chủ Vân La ở một bên lập tức bối rối. “Nguyên Thương huynh, ngươi đây là...'
Bình Luận (0)
Comment