Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 185 - Chương 875: Phúc Lợi Của Tụ Hội.

Chương 875: Phúc lợi của tụ hội. Chương 875: Phúc lợi của tụ hội.Chương 875: Phúc lợi của tụ hội.

Chương 875: Phúc lợi của tụ hội.

Biểu hiện của Diệp Trường Thanh khiến trong lòng của Mộng Hồi Xuân phải suy nghĩ rất nhiêu, nhưng điều chắc chắn là thái độ đối đãi sau này của bọn họ đối với Liên minh Linh Trù có khả năng sẽ phải thay đổi thật.

Nghĩ tới đây, Mộng Hồi Xuân cũng chủ động nói chuyện với Diệp Trường Thanh.

"Phương pháp của Diệp tiểu hữu thật đúng là đã làm cho lão phu mở rộng tâm mắt."

"Tiền bối nói quá lời, chỉ là một bát cháo trắng đơn giản mà thôi."

"Ha ha, cũng không phải chỉ là một bát cháo bình thường, chuyện này nếu coi là đơn giản như trong lời nói của ngươi thì Liên minh Đan Sư chúng ta chính là một đám phế vật."

Mộng Hồi Xuân không chỉ khen ngợi Diệp Trường Thanh, thậm chí còn hào phóng cười nhạo chính mình.

Mà cái này không thể nghi ngờ cũng đã thể hiện thái độ của hắn.

Đông đảo tu sĩ ở xung quanh nghe thấy lời này, tự nhiên cũng cảm thấy tâm như gương sáng, xem ra Liên minh Linh Trù thật đúng là muốn xoay người rồi.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của không ít tu sĩ lộ ra vẻ mặt phức tạp mà nhìn vê phía Liên minh Linh Trù.

Với sự thừa nhận của Mộng Hồi Xuân, đông đảo tu sĩ cũng có tâm tư khác nhau.

Nhưng đối với Liên minh Linh Trù mà nói, lúc này tất cả các Linh Trù Sư đều cảm thấy hưng phấn không thôi.

Mộng Hồi Xuân, Dược Tổ của Liên minh Đan Sư, nếu chuyện này xảy ra vào lúc trước, thì ngay cả một ánh mắt cũng sẽ liếc mắt một cái về phía Liên minh Linh Trù của họ.

Nhưng hiện tại thế mà lại chủ động lấy lòng, mà đây đều là công lao của Cơm Tổ đại nhân.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của một đám Linh Trù Sư khi nhìn vê phía Diệp Trường Thanh càng ngày càng nóng bỏng, tất cả mọi người đều biết rất rõ ràng, tất cả mọi chuyện trong hôm nay đều là do Diệp Trường Thanh mang tới.

Chính hắn là người đã ban cho Liên minh Linh Trù bọn họ một cơ hội để xoay chuyển tình thế.

Về phần Hán tử trung niên kia, sau khi ăn xong một bát cháo trắng, ánh mắt nóng rực của hắn vẫn không ngừng nhìn về phía Diệp Trường Thanh.

Hắn thực sự không thể quên được mùi vị của bát cháo trắng này, muốn mỗi bữa đều được ăn món ngon giống như vậy nhưng lại không dám nói.

Mặc dù ở phàm tục hắn đích thật là gia tài vạn kim, nhưng những vật vàng bạc này đối với tu sĩ mà nói thì lại hoàn toàn không đáng giá nhắc tới. Hơn nữa, nếu tu sĩ muốn những thứ này thì cũng không khó.

Đừng nói là Diệp Trường Thanh, cho dù là đám tán tu bình thường muốn kiếm được kim ngân tiền tài này cũng là chuyện cực kỳ dễ dàng.

Cho nên, những thứ đồ chơi kia có ích lợi gì? Vì vậy cũng sẽ có rất ít tu sĩ sẽ cảm thấy hứng thú với những thứ này.

"Cái đó... Tiên sư... ta..."

Hắn lộ ra dáng vẻ thận trọng nói, nghe xong, Diệp Trường Thanh quay đầu nhìn ve phía Hán tử trung niên rồi cười nói.

"Những thứ này ngươi cứ cầm lấy, sau khi trở vê lại chậm rãi điều dưỡng thân thể, tự nhiên sẽ không làm sao nữa.”

Hắn biết tên nam tử trung niên này đang nghĩ gì, dù sao Diệp Trường Thanh cũng đã nhìn thấy ánh mắt như vậy rất nhiêu lần.

Sau đó còn tiện tay lấy ra hơn mười hộp lương khô đưa cho hán tử trung niên.

Hán tử trung niên thấy vậy thì liên tục cảm ơn, dù sao đây đã là đại ân của tiên sư rồi.

Về phần đi theo bên cạnh Diệp Trường Thanh, cho dù hắn có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Một người không có thiên phú tu luyện như hắn thì có tư cách gì đi theo bên người tiên sư chứ.

Nhưng nếu chính mình không được thì cái tên nhi tử ngốc nghếch kia của mình có thể làm được, mặc dù con hàng này tuy bướng bỉnh nhưng thiên phú tu luyện thì không thể không nói.

Tuổi còn trẻ nhưng đã được rất nhiều tông môn tu luyện coi trọng, hơn nữa trong đó còn có một vị tông chủ đích thân đi tới, bày tỏ nguyện ý nhận con hàng này làm đệ tử thân truyền.

Vốn dĩ cái tên hán tử trung niên cảm thấy hưng phấn với chuyện này không thôi, nhưng hiện tại thì khác, nếu muốn tu tiên thì nhất định phải gia nhập vào Thánh địa Đạo Nhất.

Những tông môn này có thể so sánh với Thánh địa Đạo Nhất sao? Nếu đã muốn chọn thì phải chọn cái tốt nhất.

Sau khi cảm ơn Diệp Trường Thanh, hán tử trung niên này mới rời đi dưới sự dẫn dắt của một trưởng lão trong Liên minh Linh Trù.

Sau đó chính là cảnh mọi người lại bắt đầu trò chuyện với nhau.

Mà cái Ngũ đại Liên minh tụ hội này cũng chỉ có như thế thôi.

Tuy nhiên, Diệp Trường Thanh lại không ngờ cái tên Mộng Hồi Xuân kia lại chủ động mời hắn, đồng thời còn đích thân giới thiệu các lão tổ của Tứ đại Liên minh khác cho mình nhận biết.

Mà trong suốt toàn bộ quá trình đó, Mộng Hồi Xuân còn tỏ ra vô cùng tốt bụng.

Không chỉ có Diệp Trường Thanh, mà ngay cả đông đảo tu sĩ cũng chủ động tiến đến bắt chuyện với các Linh Trù Sư của Liên minh Linh Trù.

Trong lời nói của bọn họ hoàn toàn không còn sự khinh thường của trước đó nữa, ngược lại còn rất khách khí.

Dáng vẻ đó giống như khi đối mặt với Luyện Đan Sư và Phù Sư vậy.

Các Linh Trù Sư của Liên minh Linh Trù đều có thể cảm nhận rõ ràng tất cả những thay đổi này.

Sau vài cuộc táu gẫu đơn giản, phần kế tiếp chính là phân đoạn tặng Bảo Hoàn được mong đợi nhất đã đến.

Sau khi đã trở vê đình đài của Liên minh Linh Trù, Diệp Trường Thanh tò mò hỏi.

"Buổi tặng Bảo Hoàn"

"Thật ra thì đó là một điểm phúc lợi trong Ngũ đại Liên minh tụ hội, cũng chính là việc đưa một ít đan dược, phù trận hoặc là những thứ tương tự cho các tu sĩ đến đây."

Thì ra là thế, khó trách ánh mắt lúc này của những tu sĩ kia lại sáng ngời như vậy.

Ai lại không muốn tận dụng cơ hội nhận được một số đan dược và phù trận miễn phí này chứ?

Trước đây mỗi lần đến cái đoạn này, Liên minh Linh Trù trực tiếp bị gạt ra ngoài lề, cho dù có làm gì thì cũng không có một ai nhấc nổi hứng thú.

Xét cho cùng thì bọn họ khác với Liên minh Đan Sư và Liên minh Phù Trận Sư.

Bên phía người ta giao đan dược với phù trận, nhưng khi đến chỗ của Liên minh Linh Trù thì cũng chỉ có thể giao tới một số món ăn.

Rất nhiều tu sĩ hoàn toàn không làm sao có hứng nổi với mấy cái món ăn này, nếu có thời gian, còn không bằng nghĩ thêm cách làm thế nào để có được một ít đan dược còn hơn.

Cho nên mỗi khi nghĩ đến sự thờ ơ mà bản thân gặp phải trong quá khứ, các Linh Trù Sư trong Liên minh Linh Trù đều lộ ra sắc mặt phức tạp.

Mỗi lần đều bị người ta phất lờ như vậy, thất đúng là không dễ chịu chút nào.

Trong khi Diệp Trường Thanh đang nói chuyện với ba vị minh chủ, Mộng Hồi Xuân của Liên minh Đan Sư đã lên tiếng.

"Chư vị, lần này Liên minh Đan Sư chúng ta đã đặc biệt chuẩn bị một nhóm đan dược đưa tặng cho chư vị, lời lãi nho nhỏ, mong chư vị không ghét bỏ."

"Đa tạ Dược Tổ."

Nghe vậy, nguyên một đám chúng tu sĩ đều tỏ ra vui mừng mà lên tiếng cảm ơn.

Sau đó, chỉ thấy một đám trưởng lão của Liên minh Đan Sư lần lượt mang theo nguyên một đám bình ngọc đi ra, sau đó phân chia đan dược rồi đưa tặng đến tận tay của mỗi một tên tu sĩ ngay tại chỗ. Còn sau khi chúng tu sĩ nhận được đan dược, chỉ dựa vào mắt thường thì cũng có thể nhìn thấy nguyên một đám cười đến tít cả mắt.

Sau đó, Liên minh Phù Sư, Liên minh Trận Pháp Sư và Liên minh Khí Sư đều giao những bảo vật mà họ đã chuẩn bị từ trước đến tay của tất cả mọi người.

Phù trận của Liên minh Phù Sư, trận bàn của Liên minh Trận Pháp Sư và pháp bảo của Liên minh Khí Sư.

Mà những thứ này đều là báu vật quý hiếm đối với tất cả tu sĩ.

Nhìn thấy tình cảnh này, ba vị minh chủ của Liên minh Linh Trù nhỏ giọng nói.

"Cơm Tổ, ngươi xem chúng ta..."

Tứ đại Liên minh khác đều đã ra tay, cho nên Liên minh Linh Trù của bọm họ cũng không thể bị so xuống được.

Thật vất vả lắm mới có thể xoay chuyển tình thế, nếu như lại bị trấn áp ở đây thì mọi nỗ lực trước đó của bọn họ chẳng phải sẽ trở nên vô ích sao.

Bởi vì Diệp Trường Thanh không biết trong Ngũ đại Liên minh tụ hội sẽ có phân đoạn như vậy, cho nên bản thân hắn cũng không có chuẩn bị gì.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Diệp Trường Thanh dứt khoát lấy ra không ít lương khô từ không gian giới chỉ, sau đó phân phát mỗi một tu sĩ ở đây một hộp là xong.

“Thì đưa những thứ này đi."

Nấu ăn tại chỗ quá phiền phức, lại không có chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn nào, thứ hai là do quá mệt mỏi.

Cho nên cứ dứt khoát dưa cho bọn họ lương khô là được.

Khoảnh khắc nhìn thấy lương khô, ánh mắt của ba vị minh chủ lập tức sáng lên.

Trước đây bọn họ đã từng nghĩ đến việc để Diệp Trường Thanh nấu ăn tại chỗ, nhưng khi nhìn thấy lương khô thì mới sực tỉnh, đúng vậy, bên chỗ của Cơm Tổ cũng chuyên môn nguyên cứu về lương khô mà.

Nó cũng giống với đan dược của Liên minh Đan Sư và phù trận của Liên minh Phù Trận Sư.

Vậy chỉ cần Liên minh Linh Trù của bọn họ trực tiếp đưa lương khô tới không phải là xong việc sao.

Ngươi đưa đan dược và phù trận, còn ta đưa lương khô cũng không tệ đâu.

Hơn nữa, bọn họ đều đã nếm qua mùi vị của món lương khô này, cái này tuyệt đối không gì sánh bằng, cho nên bọn hắn tin tưởng sẽ không có bất cứ tu sĩ nào ở đây có thể cưỡng lại được.
Bình Luận (0)
Comment